WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Ta Không Phải Là NPC

Chương 28: [Đã beta] Chiêu Mộ! NPC Đặc Thù Tới Tay!

Chương 28: [Đã beta] Chiêu Mộ! NPC Đặc Thù Tới Tay!




Không chỉ Lạc Thiên Thiên.

Thời điểm Bạch Kỳ Sơn nói ra những thông tin này, trên giao diện thuộc tính của Tô Mục cũng đồng dạng lóe lên thông báo hệ thống, hắn cũng đã nhận được tin tức về chuyển chức binh chủng Đặc Thù!

Chuyển chức binh chủng Đặc Thù có hai loại phương pháp.

Một là cái Tô Mục đã biết đến, gia nhập dưới trường Võ tướng nào có binh chủng Đặc Thù, hoàn thành huấn luyện Võ tướng, liền có thể chuyển chức làm binh chủng Đặc Thù!

Tô Mục chưa hề nghĩ muốn dùng cách này để chuyển chức.

Bởi cách này mang nghĩa là, hắn sẽ trở thành thuộc hạ cả đời của tên Võ tướng, không thể thoát ra!

Loại phương pháp thứ hai, chính là tự mình chuyển chức.

Cách này, mới là điều Tô Mục cần!

Tự chuyển chức có ba điều kiện cần thỏa mãn.

Điều kiện thứ nhất, đạt cấp 20; điều kiện thứ hai, giá trị Sức mạnh đạt 30 điểm; điều kiện thứ ba… có được một đặc tính nào đó!

Đặc tính như thế nào?

Diễn tả bằng lời nói đơn giản nhất, chính là năng khiếu loại nào đó của người chơi hay NPC.

Đem năng khiếu ấy không ngừng huấn luyện, cường hóa đủ để giao diện thuộc tính hiển thị được, năng khiếu đó sẽ biến thành đặc tính! Đợi đến khi có đặc tính thuộc về mình, Tô Mục chỉ cần nỗ lực đáp ứng đủ phí tổn chuyển chức, lập tức có thể vào trong doanh trại Phượng Vũ trấn, đưa nghề nghiệp của mình từ “Trọng giáp Mạch đao binh” chuyển thành binh chủng Đặc Thù ở tầng cao hơn!

“May mà không đáp ứng thả hắn đi a…”

Nhìn Bạch Kỳ Sơn thấy mình và Lạc Thiên Thiên không chút thay đổi mà không biết làm sao, Tô Mục thầm than trong lòng. Hắn càng lúc càng cảm giác Bạch Kỳ Sơn không phải NPC phổ thông.

Ai có thể nghĩ tới, tin tức mấu chốt chuyển chức binh chủng Đặc Thù, lại giấu ở trên người một quân sư quạt mo?

Nếu không phải mình cẩn thận, bỏ qua cơ hội lần này, hắn không biết bao lâu về sau mới có thể chuyển chức thành binh chủng Đặc Thù đây!

Bây giờ, tin tức quan trọng đã có.

Làm thế nào để khai quật sở trường của mình, đồng thời đưa sở trường của mình thành đặc tính, đó là việc của Tô Mục.



Bạch Kỳ Sơn không biết vì sao sau khi mình nói thông tin đó ra, hai người Tô Mục và Lạc Thiên Thiên lại kích động như vậy.

Nhưng chỉ cần nhìn dáng vẻ hai người, hắn biết tin tức của mình rất hữu dụng.

Lần nữa trấn định, Bạch Kỳ Sơn chắp tay cười khẽ với Tô Mục: “Xin hỏi đại nhân, tin tức mà học trò cung cấp có còn hữu dụng không?”

“Vô cùng hữu dụng!”

Tô Mục trịnh trọng trả lời.

Bạch Kỳ Sơn cao hứng: “Vậy nghĩa là, học trò được tự do?”

“Nhận chủ đi.”

“A?”

Không thấy được câu trả lời khẳng định như trong dự đoán, trái lại nhận được ba chữ này, Bạch Kỳ Sơn cuối cùng không bình tĩnh được nữa, hai mắt đột ngột mở to.

“Nhận chủ đi!”

Lặp lại một lần nữa, Tô Mục chỉ vào Lạc Thiên Thiên nói: “Nhận nàng làm chúa công, gia nhập Phượng Vũ trấn, ngươi liền tự do!”

“Nhưng…” Bạch Kỳ Sơn gấp gáp.

“Không nhưng nhị gì hết!”

Tô Mục chăm chú nói: “Cái ta đáp ứng là, chỉ cần ngươi cung cấp tin tức hữu dụng, sẽ tha cho ngươi một mạng. Thế nhưng ta không đáp ứng sẽ thả ngươi rời đi! Chỉ cần ngươi nhận chủ, gia nhập Phượng Vũ trấn, ngoại trừ hai người chúng ta, cũng sẽ không còn ai hạn chế tự do của ngươi.”

“Nếu như ngươi không nhận chủ… Đích thân ta sẽ nhốt ngươi vào đại lao Phượng Vũ trấn, chặt chẽ trông coi! Đời này kiếp này, đừng mong thoát khỏi đại lao một bước!”

“Đây…”

Bạch Kỳ Sơn kinh ngạc.

Hắn nhớ lại ước định giữa mình với Tô Mục, hình như đúng là như vậy…

“Suy nghĩ kỹ đi, ta ở đây chờ quyết định của ngươi!”

Sau khi nói xong, Tô Mục không để ý đến Bạch Kỳ Sơn nữa, mà đi tuần sát vùng túp lều.

Đợi đến lúc cách Bạch Kỳ Sơn vài mét, Lạc Thiên Thiên mới đụng đụng, nhỏ giọng hỏi: “Tô Mục, ngươi muốn thu phục quân sư sao? Thế nhưng, ngộ nhỡ hắn không muốn thần phục, cũng không cho những nạn dân này gia nhập lãnh địa chúng ta thì xử lý sao?”

Híp mắt nhìn Bạch Kỳ Sơn, Tô Mục đáp: “Chúng ta đã có tài chính sung túc. Hơn một ngàn ba trăm nông phu, chỉ cần có thời gian, rất nhanh sẽ chiêu mộ đủ.”

“Tên quân sư này không đơn giản, không phải một ngàn ba trăm nông phu có thể so sánh được. Hắn thần phục thì thôi, không thần phục thì… ta nói được là làm được, nhất định sẽ đem hắn nhốt đến chết!”

Tô Mục đã quyết định, Lạc Thiên Thiên đương nhiên sẽ không phản đối.

Chỉ là,

Nàng lại lần nữa nhìn Bạch Kỳ Sơn, thần sắc càng lúc càng mê mang.

Đây đúng là quân sư quạ mo a!

Thông tin cung cấp cho người chơi, không phải là một trong những ý nghĩa NPC tồn tại sao? Mình thế nào sao cũng không nhìn ra quân sư này có chỗ nào không đơn giản nhỉ?

Chẳng lẽ…

Mình ngốc thật?



Nửa giờ sau.

Dò xét khu túp lều một lần, Tô Mục lần nữa về chỗ cũ.

Bạch Kỳ Sơn vẫn đứng chờ chỗ đó.

Lúc này hắn đã khôi phục sự bình tĩnh và tự nhiên.

Đợi đến khi Tô Mục và Lạc Thiên Thiên trở về, Bạch Kỳ Sơn nhẹ nhàng thi lễ, dò hỏi: “Nếu như học trò gia nhập Phượng Vũ trấn, hai vị đại nhân có thể ủy thác quyền lực đến mức độ nào?”

Tô Mục nhìn Lạc Thiên Thiên một chút, sau khi Lạc Thiên Thiên ra hiệu hắn có thể toàn quyền làm chủ, mới trầm giọng nói: “Chỉ cần ngươi có đủ năng lực, chỉ cần ngươi không phản bội Phượng Vũ trấn… Mọi sự đều đồng ý!”

Khẽ gật đầu, Bạch Kỳ Sơn nói: “Học trò sẽ gia nhập Phượng Vũ trấn. Đã gia nhập, tự nhiên sẽ làm hết sức mình vì chúa công, tuyệt không phản bội lời nói. Chỉ là, học trò có một điều kiện.”

“Nói đi!”

Ngẩng đầu, nhìn Tô Mục cao hơn so với mình rất nhiều, Bạch Kỳ Sơn nói ra từng chữ: “Người học trò muốn đầu nhập vào chỉ có thể là ngươi, mà không phải nàng!”

PS: Không cần nhiều, hãy cho chúng mình một like và đánh giá nhé.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.