WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Quan Cư Nhất Phẩm

Chương 428: Ẩn Họa.(1)

Chương 428: Ẩn Họa.(1)




Dịch: lanhdiendiemla.

Tiếp đó bận rộn vài ngày, hôm đó nha môn hưu mộc, Thẩm Mặc cuối cùng đã có thể nghỉ ngơi ngủ nướng một giấc, tới khi mặt trời lên đỉnh đầu mới chịu mò dậy.

Thoải mãi duỗi mình, cảm thủ ánh mặt trời ấm áp, Thẩm Mặc không kìm được thốt lên:

- Đúng là một ngày đẹp...

Nhưng tỉnh lại một chút mặt lại trầm xuống:

- Sao lại là ngày nắng?

Y sinh trưởng ở phương nam, vốn rất thích ánh mặt trời, nhưng hiện giờ đã thành quan phụ mẫu một phương, phải hi vọng lúc nên nắng phải năng, lúc nên mưa phải mưa rồi. Tới ngay cả điều ước khi sinh nhật không phải là "thăng quan phát tài", mà là "mưa thuận gió hòa".

Nhưng nếu như lời ước nguyện có tác dụng thì thế giới đại đồng rồi, cho nên từ tháng chạp năm ngoái cho tới bây giờ tròn ba tháng không có một giọt mưa. Các huyện đều đã bắt đầu đào kênh dẫn nước để đảm bảo xuân canh rồi, nhưng nếu tiếp tục như thế này, mực nước sông ngòi sẽ giảm mạnh, tuy không tới mức hạn hán, nhưng giảm sản lượng là khó tránh khỏi.

Nghĩ tới đây tâm tình tốt đẹp của Thẩm Mặc chẳng còn chút nào, lấy từ bên gối lên một quyển sách dày, đó chính là "Tam Ngô thủy lợi lục" Quy Hữu Quang tập trung tâm huyết nhiều năm dùng bảy ngày viết thành. Bên trên ngoài quỳ hoạch trị thủy của ông ta, còn có mỗi việc làm của quan địa phương với Thái Hồ và sông Ngô Tùng bắt đầu từ thời Nguyên, đồng thời phân tích ra ưu khuyết được mất trong đó, đúng là tác phẩm tâm huyết.

Nhưng Thẩm Mặc vẫn chưa thể hạ quyết tâm, bởi vì cách làm này của Quy Hữu Quang, ít nhất cũng tốn tám mươi vạn, số bạc lớn này từ đâu ra? Kho phủ chỉ có chưa tới năm vạn lượng, cho dù có đem toàn bộ tiền các huyện Thường Châu, Côn Sơn gom lại cũng chỉ đủ mười vạn, không đủ tiền thì nói gì cũng uổng công.

Thẩm Mặc bảo với Quy Hữu Quang:

- Đợi thu được thuế, ưu tiên giải quyết việc này trước.

Quy Hữu Quang buồn bã:

- Trừ tiền giao cho quốc khố, phiên vương, tỉnh, còn lại ba mươi vạn là khá lắm rồi, cho dù có thắt lưng buộc bụng, không ăn không tiêu, gom được một nửa cũng là không tệ.

"Đây chính là phủ Tô Châu giàu có nhất thiên hạ.. "Thẩm Mặc đặt quyển sách suống, chán nản nhắm mắt lại:" Cửa hiệu khắp nơi, công trường khắp nơi, phồn hoa của thiên hạ, chẳng có gì ở đây không có. Không ngờ tiền sửa đê cũng chẳng có, đúng là sự mỉa mai!" Nhưng trách được ai đây? Ai bảo lão Chu định thuế thương nghiệp quá thấp, lại ân thưởng quan thân không phải nộp thuế? Trơ mắt nhìn thương nhân ngày thu đấu vàng, các quan gia giàu tới chảy mỡ, nhưng không thu nổi mấy đồng thuế.

Năm mươi vạn lượng? Còn chưa đủ cho các đại thương nhân tiến hành một lượt hành động thương nghiệp. Thẩm Mặc căm hận, nghiến răng nói:

- Hãy đợi đấy, sớm muộn gì cũng có một ngày ta cho các ngươi phải chảy đủ máu.

Phát triết xong, cuộc sống vẫn phải tiếp tục, phủ tôn đại nhân đứng dậy thay y phục, tới tiền sảnh dùng cơm. Đang ăn sáng thì Thiết Trụ vội vã đi vào, ghé vào tai y nói mấy câu.

"Ừm.." Thẩm Mặc bình tĩnh gật đầu, nói nhỏ:

- Trước tiên kiếm chỗ cho hắn ở đã, đợi lúc nào rảnh rỗi ta sẽ tới.

Thiết Trụ không nói một lời, vội vã rời đi, Thẩm Mặc thì tiếp tục ăn cơm như không có việc gì.

Vừa rồi Thiết Trụ bẩm báo với y là Mao Hải Phong đã tới! Nghe nói đã hoàn thành nhiệm vụ y giao.

" Tên khốn này sao không đi tìm Hồ Tôn Hiến?" Thẩm Mặc thầm cười khổ:" Còn sợ lão tử chưa đủ rắc rối nên tới cấp thêm à?"

Ăn sáng xong, y quay trở lại Thiêm áp phòng, chuẩn bị bắt đầu công việc thường nhật là đọc báo cáo.

Y đọc báo cáo từ ba phương diện, một là từ triều đình, do cấu thành từ thánh chỉ hoàng đế, chính sự triều đình và nội dung tấu chương quan lại; hai là tình báo do Chu Thập Tam chuyển tới, cái này không có kỳ hạn xác định, có việc thì báo cáo tùy thời, không có việc thì thôi; một báo cáo nữa là qiám sát vật giá do Quy Hữu Quang phụ trách, mỗi ngày một bản, nắng mưa đều báo, mặc dù khô khan vô vị, nhưng có thể khiến Thẩm Mặc nắm được mạch máu của tòa thành này.

Hộ vệ mang trà thơm lên cho đại nhân, rồi lấy ba bản tỉnh báo từ rương bảo mật ra, đặt lên trên bàn đại nhân.

Thẩm Mặc đặt tình báo của triều đình và Cẩm Y Vệ trước mặt, so sánh hai thứ. Cái trước phạm vi liên quan rộng lớn, cơ bản chỉ cần chuyện hơi lớn một chút ở hai kinh mười ba tỉnh đều báo lên, nhưng thiếu tin nội tình, không làm cho người ta hiểu tỉ mỉ, có tính thực chất như cái sau, nên không cái nào thay được cái nào.

Vừa uống trà vừa xem tình báo, trước tiên là đọc xem kinh thành có tin tức mới gì, mấy trang đầu toàn liên quan tới hoàng đế đại nhân kính mến, hết sức tỉ mỉ toàn diện, làm cho dù là các quan viên biên thùy cũng cảm thụ được hoàng đế kính yêu thật là... Hoang đường.

Đúng thế, là hoang đương, xem xem có những thứ gì nhé.

Trang thứ nhất là chỉ dụ hoàng đế tự phong cho mình làm "cửu thiên hoằng giáo phổ tể sanh linh chưởng âm dương công quá đại đạo tư nhân tử cực tiên ông nhất dương chân nhân nguyên hư huyền ứng khai hóa phục ma trung hiếu đế quân ". Thẩm Mặc đếm qua, tổng cộng có ba bảy chữ, y còn nhớ hoàng đế đã có một đạo hiệu là:"linh tiêu thượng thanh thống lôi nguyên dương diệu nhất phi huyền chân quân", xem ra chê cái đạo hiệu kia chưa đủ dài, chưa đủ khí thế.

Xem tới trang thứ hai là chỉ dụ lệnh cho các nơi hiến linh chi. Nói là hoàng đế nghe nói cổ nhân dùng linh chi làm thuốc, có lợi cho thân thể, kéo dài tuối thọ, trừ bỏ bệnh tật. Đồng thời hạ chiếu sai người tới Long Hổ, Tam Mao, Nguyên Nhạc cùng với Ngũ Nhạc hái linh chi thảo.

Thẩm Mặc đang cân nhắc xem có nên kiếm một ít mang tặng không? Nhưng nghĩ lại rồi thôi, thanh danh nịnh thần chẳng dễ nghe. Trang thứ ba là phái quan viên quản đốc lấy gỗ Xuyên, Hồ, Quảng; trang thứ tư, lệnh cho Thuận Thiên mua trân châu; trang thứ năm, lệnh Phúc Kiến Quảng Đông cống nạp Long Tiên Hương...

Đem tất cả các tin tức gộp chung lại chỉ mang tới cho người ta một ấn tượng rõ ràng, hoàng đế xa xỉ dâm đật, lúc này quốc gia đang khó khăn, lại tiêu pha tiền bạc lãng phí vô độ, đúng là hôn quân khốn kiếp.

Nhưng Thẩm Mặc đã tiếp xúc với Gia Tĩnh, biết vị hoàng đế này không tồi tệ như thế, mặc dù ở việc tu đạo đúng là tổn hao khá lớn, nhưng ở các phương diện khác vẫn biết tốt xấu. Ví dụ như tẩm cung ở Tây Uyển đã sập một năm rồi, nhưng vì chỗ phải tiêu tiền quá nhiều, hoàng đế luôn nhẫn nhịn không nói ra. Cho dù hạ bệ Triệu Văn Hoa, cũng không nói lấy bạc xét nhà dùng để tu sửa cung điện cho mình.

Hiện giờ chiếu lệnh " phái quan viên quản đốc lấy gỗ Xuyên, Hồ, Quảng" hiển nhiên vì người dưới sợ dẫm phải vết xe đổ của Triệu Văn Hoa, chủ động đề xuất ra. Thẩm Mặc có thể đoán, kẻ đề xuất là Nghiêm Thế Phiên.

Trừ cấp đạo hiệu cho mình ra, cùng với phía dưới hi linh chỉ thảo, các chiếu lệnh khác có phải là bản ý của Gia Tĩnh đế hay là kẻ dưới cáo mượn oai hùm thật sự rất khó nói. Nhưng chắc chắn món nào cũng tính lên hoàng đế, thành chứng cứ "hoang dâm vô đạo" của ông ta.

"Tên nào thất đức thế nhỉ?" Thẩm Mặc không khỏi bật cười, y phát hiện ra những chỉ dụ này không phải phát ra cùng một lúc, từ năm ngoài đã có, tới nay phải ba tháng. Nhưng người công bố ra lại tập trung nó vào một chỗ phát cùng lúc, hiệu quả chấn động tăng vọt. Mặc dù không biết là ai làm, nhưng công cáo này phải báo lễ bộ thẩm hạch, lão già đạo đức giả Triệu Trinh Cát chắc chắn là khó thoát khỏi liên quan.

Xem xong báo cáo khiến Gia Tĩnh đế mang tiếng ác, Thẩm Mặc tâm tình rất tốt, xem tin tức ở địa phương, toàn là chuyện vụn vặn. Đại Đồng cấp báo, Yêm Đáp tiên sinh đúng hẹn lại tới cướp bóc rồi; Trần Dĩ Minh người Dao Quảng Đông dẫn người làm loạn, lấy hiệu " bá chủ Thừa Thiên", cướp bóc Dương Giang, Cao Yếu, quan quân vào núi thảo phát, đánh đâu bại đó; Hà Nam, Thiểm Tân công tác xây dựng lại sau tai nạn chậm chạp, ôn dịch không ngừng, vô số nạn dân chạy loạn, trong đó hai phần tới Sơn Đông, Bắc Kinh, còn lại đều tới Giang Nam.

+++

Mấy chương này tác giả như đang lạc lối vậy, vụn vặn, nhạt nhẽo....

Chắc sau này nó sẽ hay hơn vì nó luôn nằm top 3 thế loại lịch sử mà, hay khẩu vị dân TQ nó khác...

Chỉ còn biết hi vọng thôi, dịch mấy chương nhạt thế này chả khác gì tra tấn...


















trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.