Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Hồng Hoang Tam Quốc Tối Cường Ngoạn Gia

Chương 157: Hỏa linh châu và truyền tống trận

Chương 157: Hỏa linh châu và truyền tống trận


Quả nhiên, Ngưu minh chủ có loại đồ vật đó.

Tuy rằng lịch sử có một số thay đổi nhẹ, nhưng đồ vật kia vẫn là đến tay hắn.

Nghĩ đến đây, khóe miệng Diệp Thần khé nhếch, sau đó mở miệng nói

“ Ngươi đừng có quan tâm làm sao ta biết được, ngươi có thể có lựa chọn khác, là giải trừ trói định, ta tiêu diệt linh hồn ngươi sau đó lấy hạt châu đi “

“ Là ngươi bức ta “ Ngưu minh chủ nghe thế, sắc mặt tức khắc khẩn trương, tức giận quát.

“ Bình tĩnh đi, đồ vật ấy không phải là có thể tùy ý huy động, ngươi cảnh giới còn chưa tới, mạnh mẽ mở ra không chỉ ngọc nát hương tan mà chính ngươi còn bị đốt thành tro tàn “ Diệp Thần nói nhẹ nhàng

“ Ta chính là chết, ngươi cũng đừng nghĩ sẽ đạt được đồ vật “ Minh chủ càng tức giận quát.

“ Ai, vẫn không cảnh tỉnh ra được một chút…” Diệp Thần thu lại khẩu khí, mở miệng nói, sau đó đạp một bước trên mặt đất.

“ Aa “ một tiếng ngay sau đó vang lên.

Sau đó thân ảnh Diệp Thần ngay lập tức phóng tới Ngưu minh chủ.

Tại đây đồng thời tay phải cầm Thí Thần thương đâm thẳng về phía hắn.

“ Cùng chết đi “ ngưu minh chủ giận giữ trợn đôi mắt, bạo thanh quát.

Ngưu minh chủ cả người dường như biến thành một trụ khói, cả người một mảng màu hồng rồi sau đó hướng Diệp Thần nhào qua.

Diệp Thần nhìn thấy thế lông mày giương lên, Thí Thần thương không đình chỉ động tác, một lưỡi lê đâm vào bụng ngưu minh chủ, rồi sau đó đâm nát cột sống hắn.

Sinh minh chủ đang nhào tới bỗng nhiên đứng im bất động tại chỗ, Diệp Thần cũng tại phút này rút ra Thí Thần thương, nhanh chóng rời khỏi phòng.

“ oanh “ một tiếng vang lớn ngay sau đó vang lên.

Chỉ thấy phòng ngưu minh chủ đang đứng nháy mắt biến thành phòng lửa, rồi sau kịch liệt nóng bỏng cháy lên.

Diệp Thần tại khắc bùng lửa liền vận chuyển chân khí bẩm sinh, bảo vệ chống lại lửa nóng.

Một giây, hai giây, ba giây…mười giây sau.

Ngọn lửa biến mất, Diệp Thần liền vọt ngay vào trong phòng, nhìn thoáng qua cái xác bị thiêu cháy dưới là sàn nhà bị cháy thủng, Diệp Thần liền thả người nhảy xuống.

Một tiếng vang lớn truyền đến, Diệp Thần đứng tới tầng 101.

Một hạt châu lập lòe ánh sang màu đỏ, ngay lập tức đập vào mắt Diệp Thần.

Hỏa linh châu. Thật sự là hỏa linh châu.

Diệp Thần tong nháy mắt nhìn thấy hỏa linh châu hai mắt sáng ngời.

Ni mã, nếu không phải trong lúc nhìn thấy tên Ngưu minh chủ kia,nhớ tới kiếp trước có một tin đồn thì thật đúng là xem nhẹ.

Kiếp trước vị minh chủ vào thời điểm sao băng rơi xuống, dựa vào thế lực mà đoạt rất nhiều thứ tốt, lúc sau lại biến thành hỏa linh thân thể, một thân điều khiển hỏa xuất thần nhập hóa, thành một ngưu bức siêu cường.

Sau lại có người truyền ra tin tức , nói Ngưu minh chủ có thể quật khởi nguyên nhân cơ bản nhất là ở thời điểm ban đầu, hắn từ một người khác cướp được hỏa linh châu.

Hỏa linh châu là bẩm sinh linh bảo, từ khi sao băng rơi xuống địa cầu liền xuất hiện một kiện bảo vật, mặt khác còn có bốn viên linh châu, phân biệt là kim mộc thủy thổ là bốn loại thuộc tính của linh châu.

Bất luận là hạt châu nào cũng đều có thể đem thân người dùng sửa lại thành đúng thuộc tính của linh châu đó.

Hỏa linh thân thể, thủy linh thân thể , kim linh thân thể, mộc linh thân thể và thổ linh thân thể .

Bất luận một linh thân thể nào đều có thể sử dụng thuộc tính linh châu tương ứng , có thể thuân buồm xuôi gió, nói gì phải làm đấy.

Một người có được một trong ngũ linh châu đều là cường giả xưng bá một phương, rất khó bị giết chết.

Ngưu minh chủ tương lai cũng là một cường giả, nhưng đáng tiếc hiện tại bị Diệp Thần tính kế mà chết trước.

Nghĩ đến đây Diệp Thần không khỏi cảm thấy thật quá may mắn.

Nếu Ngưu minh chủ không mạnh mẽ thúc giục hỏa minh châu, hắn sau khi chết hỏa linh châu sẽ tự động hộ chủ, bảo vệ linh hồn của chủ nhân bay đến một phương xa.

Dù ngay cả Diệp Thần cũng không có cách nào bắt được hỏa châu từ phương xa hộ chủ.

Đúng là hỏa linh châu có đặc tính tự động hộ chủ, Diệp Thần mới tìm cách kích thích tinh thần của họ Ngưu kia.

Mục đích chính là khiến hắn mạnh mẽ thúc giục hỏa linh châu, tất nhiên sau đó sẽ thuận theo tự nhiên.

Chỉ có như vậy hỏa linh châu mới không tiêu thất mà trực tiếp xuất hiện tại chỗ.

Bởi vì linh hồn Ngưu minh chủ sẽ bởi vì quá kích động mà tan thành mây khói, sau đó linh châu liền thành vật vô chủ.

Nghĩ đến đây Diệp Thần khóe miệng vui vẻ đem hạt châu cạnh người cầm lên.

Nhìn thoáng qua hỏa linh châu, Diệp Thần khẽ rạch vào ngón tay trỏ, sau đó nặn một giọt huyết nhỏ vào hỏa linh châu.

Giây tiếp theo, hồng quang xuất hiện, rồi sau đó hỏa linh châu bay lên một lúc liền bay về phía đầu Diệp Thần, biến mất không thấy nữa.

Cảm ứng một chút bên trong thức hải liền, liền thấy hỏa linh châu , Diệp Thần vui vẻ cười.

Mẹ nó, hỏa linh châu là của lão tử.

Giờ này trong Diệp Thần, tâm tình có thể nói là vô cùng thoải mái, nguyên bản là muốn đoạt bảo vật sau đó tiện đường làm thịt lão Ngưu cùng tiểu Ngưu, không nghĩ tới lại đoạt được hỏa linh châu.

Bẩm sinh linh bảo này không phải là rau cải trắng, muốn là có được đâu.

Ngẩng đầu nhìn thấy những lầu trên bị thiêu xuyên thủng, Diệp Thần thả người nhảy lên, trực tiếp nhảy đến tầng 108, rồi sau đó nhìn về phía phòng mà Ngưu minh chủ chỉ lúc trước, một phòng kho ngay cạnh phòng ngủ.

Nơi đó vách tường đã bị hỏa thiêu sạch, trang trí bên trong cũng bị đốt luôn.

Bất quá có mười hai kiện vật to như một hình người lớn đang lẳng lặng nằm trên mặt đất.

Nhìn đến nơi này, Diệp Thần không khỏi nuốt một ngụm khí.

Ni mã, may mắn hỏa linh châu không toàn tực phát uy, lão Ngưu thực lực cũng không mạnh, nếu không mười hai kiện bảo vật này không phải bị đốt thành than.

Diệp Thần nghĩ xong ngay sau đó đi vào bên trong, nhìn mười hai kiện bảo vật dưới đất,

Đây là…

Xem xong mười hai kiện bảo vật, Diệp Thần từ ngạc nhiên biến thành trợn tròn hai mắt.

Ngọa tào, thế nhưng là truyền tống trận.

Ni mã , khó trách ngưu minh chủ đem mười hai kiện bảo vật này đi đấu giá, không sử dụng.

Này mẹ nó, cần phải tu chỉnh lại, còn tiêu hao đến linh thạch mới có thể khởi động.

Nghĩ đến đây, Diệp Thần đem mười hai kiện bảo vật có bề ngoài quái dị dựa theo trình tự riêng mà lắp ráp bên cạnh nhau.

Giây tiếp theo tinh quang bắn ra bốn phía, một cái đỉnh trận bàn cổ xưa xuất hiện ở trước mắt Diệp Thần.

Trên là ba hình chữ to hữu lực cứng cáp, không ngừng tỏa ra khí huyền ảo mà lai thần bí.

Truyền Tống trận.

Trước mắt lại là một Truyền Tống trận rất lớn, Diệp Thần trong lòng thầm kêu một tiếng.

May mắn truyền tống trận này yêu cầu lắp ráp đặc biệt mới có thể kích hoạt, càng phải có linh thạch mới có thể khởi động.

Bằng không, tên Ngưu minh chủ kia còn không trực tiếp chạy trốn.

Truyền tống trận :

Công năng :

Một : định hướng truyền tống, truyền tống trong cự li mà năng lượng bên trong truyền tống có thể cung cấp.

Hai : tùy cơ truyền tống, truyền tống trong khoảng cách mà năng lượng bên trong truyền tống có cung cấp.

Tạo mới Phó Trận bàn, yêu cầu : tài liệu liên quan và hư không thạch

Hư không hành là một công năng của phó trận bàn, không có phó trận bàn, truyền tống trận chỉ có thể thực hiện duy nhất một công năng là truyền tống.

Tuy rằng hư không thach và đám tài liệu kia cũng thuộc hàng quý hiếm, nhưng hắn có thể gom được,

Chỉ cần có hư không thạch, rất nhiều sự việc sau này không thể làm đều có thể thử một chút.

Nghĩ đến đây, hai mắt Diệp Thần hiện lên một đạo tinh quang, rồi sau đó đem truyền tống trận thu vào trữ vật không gian.




trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch