Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Hộ Hoa Trạng Nguyên

Chương 54: Chứng khóc đêm của trẻ nhỏ (2)

Chương 54: Chứng khóc đêm của trẻ nhỏ (2)
Cô đương nhiên biết rõ ý tứ của Tiêu Dương. Không có người bệnh tìm hắn, hắn đương nhiên phải chủ động xuất kích. Nhưng cũng giống như những người khác, cô không dám để cho một thanh niên trẻ tuổi xem bệnh. Huống chi, người cần khám lại là bảo bối của cô.

Cô gái nhìn Tiêu Dương bằng ánh mắt có lỗi. Lúc này, Tiêu Dương mới lên tiếng:

-Phu nhân, nàng hẳn là đưa đứa bé kia đi khám bệnh?

Nghe xong, cô gái khẽ giật mình. Bảo bối của cô không có biểu hiện dị trạng gì ra bên ngoài. Hắn thật sự nhìn ra được hay sao?

-Thế anh biết con trai tôi bị bệnh gì không?

Cô gái hỏi dò.

-Chứng khóc đêm của trẻ nhỏ.

Tiêu Dương mỉm cười lên tiếng.

Vèo.

Cô gái lập tức đứng lên, ánh mắt mang theo sự kinh hãi.

Con trai của cô rất bình thường vào ban ngày. Nhưng khi trời tối thì kêu khóc không thôi, khiến người làm mẹ như cô phải lo lắng vô cùng, lập tức mang con đến phòng khám lớn phòng khám nhỏ để kiểm tra. Cuối cùng chẩn ra được là chứng khóc đêm. Nhưng uống thuốc của bệnh viện hai ngày rồi, lại không có bất kỳ hiệu quả gì. Hôm nay cô gái mang con của mình đến Diệu Thủ Đường, hy vọng có thể trị hết bệnh cho con.

Tiêu Dương một câu nói trúng bệnh trạng của đứa bé khiến cô gái lắp bắp kinh hãi, bất chấp thân phận không rõ của Tiêu Dương, vội vàng đi tới:

-Bác sĩ, xin hãy khám cho con của tôi.

Tiêu Dương gật đầu, nhìn đứa bé đang mở to mắt, nhẹ nhàng bắt mạch. Một lát sau, thần sắc của hắn hiện lên chút kinh ngạc.

-Làm sao vậy?

Cô gái vẫn luôn chú ý đến biểu hiện của Tiêu Dương, không khỏi giật mình một cái.

-Trẻ con khóc đêm thường hay vì nguyên nhân nóng, nhiệt, khó tiêu...Bởi vì mặt trong bàn tay của đứa bé không ấm, miệng lại phả ra hơi nóng, hiển nhiên là vì nhiệt. Nhưng...

Tiêu Dương dừng một chút rồi hỏi tiếp:

-Phu nhân, tiểu hài tử của nàng có phải ngẫu nhiên sẽ có hiện tượng lạnh tay chân vào buổi tối hay không?

-Đúng, chính là như vậy.

Cô gái càng thêm lo lắng.

-Trẻ con khóc đêm, đa phần đều do nhiệt. Nhưng có lẽ các người khi cho trẻ con ăn lại không chú ý đến thức ăn có hàn khí. Nửa đêm là thời điểm âm khí rất nhiều, trẻ con vì thế mà cảm thấy đau bụng. Cho nên khóc về đêm càng nhiều hơn.

Tiêu Dương nói.

-Bác sĩ...thế thì phải uống thuốc gì mới được?

Thấy Tiêu Dương chỉ trong thời gian ngắn chẩn đoán ra được bệnh trạng của con trai, cô gái đã đem tất cả hy vọng ký thác lên người hắn. Đồng thời những người bệnh khác cũng đã chú ý đến tình huống bên này, không khỏi kinh ngạc. Xem ra, tiểu tử này có vài phần thực lực.

-Yên tâm đi.

Tiêu Dương mỉm cười, khiến cô gái cũng yên tâm hơn:

-Nguyên nhân chính là lạnh nóng luân chuyển, bệnh nhiệt càng rõ ràng hơn. Cho nên, thầy thuốc chỉ sợ đều chẩn đoán trẻ khóc đêm là vì nhiệt.

Cô gái triệt để bị Tiêu Dương khuất phục, không ngừng gật đầu:

-Đúng vậy, bác sĩ xác thực đều nói là chứng khóc đêm của con trai tôi là do nhiệt.

Tiêu Dương trầm ngâm một chút, sau đó nói:

-Chứng khóc đêm của trẻ nhỏ không phải là khó trị. Nhưng trễ một ngày đối với tiểu hài tử mà nói thì chính là chịu tra tấn thêm một ngày. Cho nên, phương pháp nhanh nhất chính là châm cứu.

-Vậy xin nhờ bác sĩ.

Cô gái không hề có chút hoài nghi lời nói của Tiêu Dương.

Tiêu Dương nhìn cô gái, ánh mắt lại chuyển sang Tuyết Minh Thành.

Ý tứ này rất rõ, nơi này là y quán của Tuyết Minh Thành, cho dù hắn muốn châm cứu cho đứa bé, Tuyết Minh Thành cũng chưa chắc đồng ý.

Cô gái hiểu được ý tứ của Tiêu Dương, vội quay người, giọng nói mang theo vài phần cầu khẩn:

-Bác sĩ Tuyết, điều này...

Tuyết Minh Thành cau mày. Ông ta đã nghe được phần chẩn đoán bệnh của Tiêu Dương. Tạo nghệ về y thuật của Tiêu Dương khiến Tuyết Minh Thành cảnh giác thêm một phần. Nhưng để cho Tiêu Dương áp dụng châm cứu cho một đứa bé ở y quán của ông, Tuyết Minh Thành cảm thấy lo lắng. Nếu như xảy ra vấn đề gì, danh dự của Diệu Thủ Đường chẳng phải bị hủy hoại trong chốc lát sao?

Do dự một chút, Tuyết Minh Thành hỏi Tiêu Dương:

-Cậu có bằng bác sĩ hay không?

Tiêu Dương lắc đầu.

Trên thực tế, hắn chưa từng nghe qua điều này.

-Xin lỗi.

Tuyết Minh Thành lắc đầu:

-Tôi không cho phép người không rõ lai lịch thi châm ở y quán của tôi.

Nghe xong, cô gái liền quýnh lên:

-Tuyết y sư...

Tuyết Minh Thành khoát tay, nhàn nhạt nói:

-Tiểu thư, cô chờ cho một lát. Châm cứu trị liệu cho đứa nhỏ cũng không chỉ có một người.

Tuyết Minh Thành mang theo ánh mắt khiêu khích nhìn chằm chằm vào Tiêu Dương.

Tuyệt học kiêu ngạo nhất của trung y thánh thủ Nghiêm lão tiền bối chính là châm cứu, Thất Thông Pháp Nghiêm thị. Mà ông ta chính là người nắm giữ thấu triệt nhất Thất Thông Pháp Nghiêm thị.

Đối mặt với tình trạng này, cô gái không biết làm sao. Nếu Tuyết Minh Thành nói như vậy trước khi Tiêu Dương chẩn đoán được bệnh cho con trai cô, cô tuyệt đối sẽ rất vui mừng. Nhưng hiện tại, cô gái lại có xu hướng nghiêng về phía Tiêu Dương.

Trong lúc cô gái còn đang do dự, ngoài cửa đột nhiên vang lên tiếng bước chân dồn dập.







trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch