Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Xuyên Thành Em Gái Của Đối Thủ Idol Nhà Mình

Chương 24: Không đồng bộ

Chương 24: Không đồng bộ




"An An."

Thường Thiến hô lên.

Lục An An lắc lắc đầu, nhìn về phía những người khác: "Không có vấn đề gì, không thể sửa thfi có thể đổi thành một bộ quần áo cá nhân là được rồi."

Nhân viên trang điểm nhíu nhíu mày: " Thế nhưng nếu mặc quần áo cá nhân. . . Sẽ không thống nhất."

Trang phục tất nhiên vẫn sẽ bị ảnh hưởng, đặc biệt là đối với loại tiết mục thi đấu theo nhóm này mà nói.

Trang phục và tạo hình thống nhất, nhất định sẽ làm cho người xem càng thêm thoải mái càng thêm yêu thích hơn.

Hơn nữa, như thế cũng sẽ khiến cho người ta cảm thấy chỉnh tề hơn, nếu như trang phục chênh lệch không đồng đều, sẽ làm người xem cảm thấy rất loạn, cho dù vũ đạo có chỉnh tề vẫn như cũ sẽ cảm thấy như vậy.

Lục An An gật đầu, nhẹ giọng nói: "Chị cứ yên tâm đi, mọi người cứ đi làm việc của mình đi, em có thể làm được."

Nhìn về phía các đồng đội xung quanh, Lục An An an ủi: "Đừng lo lắng."

Nếu như là những vấn đề khác, có khả năng cô còn không thể thu phục được, nhưng nếu như là trang phục thì. . .

Lục An An mỉm cười nói, có chút khéo quá đi, vừa hay dạo này cô đang có một vài linh cảm.

Nhân viên trang điểm cũng không có biện pháp nào, còn có những người khác cần cô ấy quan tâm, không thể liên tục nhìn chằm chằm vào Lục An An bên này, sau khi dặn dò hai câu cũng đi rồi.

Những người khác cũng nhanh chóng chuẩn bị cho chính mình, nhóm mấy người Lục An An xuất hiện vấn đề, cũng có nghĩa là phần thắng của các cô ấy càng cao hơn, ít đi một vài đối thủ cạnh tranh.

Mặc dù bề ngoài mọi người không nói, nhưng nội tâm vẫn có chút vui mừng nho nhỏ.

Đây là trời cao ban phát may mắn.

Lục An An tới chỗ nhân viên công tác xin phép đi vào một căn phòng nhỏ.

Cô nhìn về phía nhân viên công tác: "Chỗ này có kim chỉ không?"

Nhân viên công tác: "Có, nhưng quần áo này của em dù có khâu lại cũng không sửa được đâu.”

Quần áo của Lục An An là phần eo bị rách một đường, ở vị trí cổ áo cũng không cẩn thận có chút rách.

Lục An An lắc đầu: "Không sao, chị cứ đi tìm giúp em kim chỉ đi, tìm hộ em chỉ màu đen nhé."

"Được."

Đạo diễn bên kia đương nhiên cũng đã phát hiện bên này có vấn đề, mọi người đều đang nghĩ biện pháp giải quyết.

"Đạo diễn, chuyện này nên xử lý như thế nào? Chẳng lẽ để cho người ta đi tìm một bộ quần áo mới tới?"

Tổng đạo diễn nhìn về phía người kia: "Đi đem máy theo dõi điều chuyển ra ngoài phòng, quần áo kia rốt cuộc là xảy ra chuyện gì, hiện tại để cho người ta đưa tới có kịp không?"

"Tới kịp, nhưng sẽ không đồng bộ."

Chỉ có thể nhìn gần giống mà thôi.

Tổng đạo diễn suy nghĩ, gật gật đầu: "Đi đi, cố gắng vẹn toàn chuẩn bị."

"Được."

Sau khi nhân viên công tác lui ra, tổng đạo diễn liên tục nhìn chằm chằm vào hình ảnh phòng của mấy người Lục An An.

Ông ta vuốt cằm suy tư, có thể phát hiện ra Lục An An hình như từ đầu tới đuôi đều rất bình tĩnh, cái loại bình tĩnh này đã vượt qua tuổi tác và sự từng trải đáng ra cô nên có, mọi hành động đều đâu vào đấy.

Nếu như cô bé này thật sự ra mắt, tuyệt đối là có thể phất lên trong giới này.

Nghĩ nghĩ, tổng đạo diễn hô lên: "Cho Lục An An nhiều màn ảnh một chút, còn có, một đoạn này nhớ bảo lưu lại, về sau có thể sẽ là một điểm sáng."

Nhân viên công tác gật đầu: "Hiểu rõ."

Hôm nay tạo hình của mấy người Lục An An là một bộ trang phục được thiết kế theo quy định, cho nên muốn tìm được một bộ đồ có thể thay thế được cũng không dễ.

Cô cúi đầu liếc nhìn quần áo trước mặt, thật sự vết rách có chút lớn.

Lục An An trầm tư vài giây, cầm cây kéo nhân viên công tác đưa tới, trực tiếp bắt đầu ra tay.

"An An?"

Nha Nha hô lên: "Vì sao lại cắt đi thế?"

Lục An An nở nụ cười, ngước mắt nhìn về phía các cô ấy: "Tớ tranh thủ cứu nó một chút."

Nha Nha còn đang định nói chuyện, áo của cô ấy đã bị Thường Thiến nhẹ nhàng kéo lại, nhẹ giọng nói: "Nha Nha, chúng ta phải tin tưởng vào An An."

Mấy người liếc mắt nhìn nhau, gật gật đầu.

Động tác của Lục An An rất nhanh, cô trực tiếp đem toàn bộ phần cổ áo đã bị phá hỏng cắt đi, ở cổ áo có chế phục, cô trực tiếp đem cổ áo cắt đi còn ăn vào một bên vai.

Cô nhìn vào bộ quần áo, bắt đầu dùng kéo ở trên vị trí cao nhất cắt ra thành tua rua.

"Oa. . ."

Một người đồng đội khác kinh ngạc thốt lên một tiếng: "Tuyệt vời, còn phần bên cạnh làm sao bây giờ?"

Lục An An nói: "Đơn giản tạo một mối ghép là được rồi."

"Thế nhưng chúng ta còn phải nhảy múa, lỡ như lúc ấy bị rách ra thì phải làm sao bây giờ?"

Lục An An cười lắc đầu: "Đừng lo lắng."

Cô lại nói: "Tớ có biện pháp."

"Được."

Lục An An đem một bên bị cắt đi nghiêm trọng khâu lại, lại không động vào những thiết lập căn bản không thể.

Cô nhìn chằm chằm vào bộ quần áo, rồi lại nhìn về phía nhân viên công tác: "Chị gái, có thể giúp em tìm một bộ quần áo tới đây được không?”

Nhân viên công tác sững sờ: "Được."

Cô khựng lại, dặn dò nói: "Thế nhưng không thể cắt đâu nhé.”

Lục An An bật cười: "Em không cắt đâu, yên tâm đi."

. . .

Bên này các bước chuẩn bị cuối cùng cũng đã xong xuôi, mc điều khiển chương trình đã giới thiệu tất cả các huấn luyện viên lên sân khấu.

Khán giả đã đến tràn ngập hiện trường.

Lát sau, nhân viên công tác chạy đến bên cạnh huấn luyện viên, nói hai câu.

Cố Bạch gật gật đầu: "Tôi đã biết."

Anh quay đầu nhìn về phía những người khác: "Đợi lát nữa đừng gọi mấy người Lục An An lên trước.”

"Tại sao thế?"

Cố Bạch nói: "Trang phục của các em ấy xảy ra chút vấn đề."

Nghe vậy, Lận Chi Hòe hỏi: "Có vấn đề gì?"

Cô ta lại nói: "Không gọi ra thế có phải là có chút không công bằng với những tuyển thủ khác hay không?"

Liễu Mộng Đình khống chế cảm giác kích động muốn trợn trắng mắt: "Chỉ là điều chỉnh trình tự lên sân khấu một chút mà thôi, cái này có thể có cái gì không công bằng?"

Cô lại nói: "Trang phục của các em ấy gặp sự cố, cũng không thể để các em ấy đi lên sân khấu đàu tiên chứ?”

Bỏ phiếu là do khán giả bình chọn, cũng không phải thi đấu.

Chỉ là phân phối số phiếu mà thôi, không phải một chọi một pk, vậy thì hoàn toàn không tồn tại việc có công bằng hay không.

Mặc dù cũng có người nói ai ra sau có thể có lợi hơn, nhưng đây là một nhóm một biểu diễn xong liền toàn thể bỏ phiếu, cũng không phải mỗi người chỉ có thể bình chọn một lần, là mỗi một nhóm đều cho phép bình chọn một lần.

Thực ra mà nói, hoàn toàn rất công bằng.

Lận Chi Hòe liếc nhìn Liễu Mộng Đình: "Vậy lỡ như những học viên khác không thấy thế thì sao?”

Ôn Luân: "Nhân viên công tác sẽ dặn dò họ."

Lận Chi Hòe: "Thế ư, đây là nhóm mấy người Lục An An xuất hiện sai lầm."

Liễu Mộng Đình vừa định nói tiếp, lại bị Thịnh Hành đang nhìn tài liệu trong tay nói: "Tùy cơ ứng biến."

Cố Bạch: "OK."

Những người khác cũng nhất trí đồng ý.

Sắc mặt Lận Chi Hòe mặc dù khó coi, nhưng đối với lời Thịnh Hành nói, cô ta lại không dám phản bác.

Khán giả tại hiện trường rất nhiệt tình, tiếng thét chói tai vang lên không ngừng.

Ở phía sau sân khấu, các tuyển thủ tiến vào bên trong phòng chờ cũng căng thẳng, lần thi đấu này so với lần biểu diễn đoàn đội trước, số lượng người rõ ràng ít đi rất nhiều.

Có một nửa sô tuyển thủ đã bị loại.

Mc điều khiển chương trình sau khi nói xong quy tắc bỏ phiếu, liền quay đầu nhìn về phía các huấn luyện viên đang ngồi trên ghế, nói: " Tốt, như vậy buổi biểu diễn hôm nay của chúng ta xin chính thức bắt đầu, mời huấn luyện viên trưởng Thịnh Hành tuyên bố với tất cả chúng ta—— tổ biểu diễn đầu tiên.”

Màn ảnh rơi về phía Thịnh Hành, khán giả toàn trường điên cuồng rít gào.

"A a a a a a a anh trai! !"

"Anh trai anh trai em đến rồi đâu!”

"Trời ạ, quá tuyệt vời!"

"Anh trai nhìn em đi!"

Thịnh Hành khẽ cười, lên tiếng chào hỏi mọi người: “Chúc mọi người buổi tối tốt lành."

"Vâng."

Thịnh Hành mỉm cười, lại nói: “Tối hôm nay, tổ thí sinh biểu diễn đầu tiên là nhóm của Dụ Thư."

Tiếng nói vừa dứt, mọi người liền hoan hô.

Lần này Dụ Thư không cùng một nhóm với Lục An An, cô ấy chọn là nhóm vũ đạo, cô ấy nhảy múa rất lợi hại.

Phòng nhỏ của mấy người Lục An An cũng có TV, có thể trực tiếp truyền về hình ảnh trên sân khấu.

Thường Thiến liếc nhìn: "Mấy người Dụ Thư lên rồi.”

Nha Nha gật đầu: "Đúng vậy, tớ khẩn trương quá."

"Dụ Thư chắc chắn sẽ không khó chịu chúng ta.”

"Yên tâm, An An sẽ kịp."

Nha Nha liếc nhìn, nói: "An An, tớ cảm thấy, nếu không thì cậu đi đàn dương cầm đi, chỉ có đàn dương cầm mới không cần nhảy mạnh, mấy vị trí khác đều phải nhảy.”

Cô ấy có chút không an tâm: " Quần áo này nếu như nhảy múa cường độ cao, nhất định sẽ xảy ra vấn đề."

"Đừng sợ."

Sau khi Lục An An đơn giản khâu lại phần bị rách, quay đầu nhìn về phía mấy người còn lại: "Lát nữa chúng ta cần điều chỉnh đội hình một chút."

Cô ghé vào bên tai mấy người nói thầm mấy câu.

Trong nháy mắt, con mắt cô gái đều sáng: " Tốt, cứ như vậy đi."

Sau khi làm mọi chuyện xong xuôi, phía trước đã có ba nhóm biểu diễn xong, lần này có tám nhóm biểu diễn.

Đột nhiên, trên sân khấu truyền đến tiếng vỗ tay nhiệt liệt. Thường Thiến ngẩng đầu nhìn lên, là nhóm mấy người Hà Hiểu Sương.

"Đã đến nhóm của Hà Hiểu Sương."

Nha Nha an ủi: "Sợ cái gì, chúng ta sẽ là nhóm cuối cùng."

Thường Thiến không an tâm, thấp giọng nói: " Thế nhưng chương trình lần này sẽ cho nhóm có nhân khí cao nhất trong những lần biểu diễn trước chọn đội, lỡ như cô ta đạt được nhân khí cao nhất, nhất quyết muốn chọn nhóm của chúng ta thì sao bây giờ?"

"Chắc cũng không đến nỗi đi."

Một tổ viên khác nói: " Cậu ta nhất định phải ác độc như vậy sao?"

Lục An An nhìn về phía các cô ấy: "Bất kể là có đến nỗi đó hay không thì chúng ta cũng phải đi thay quần áo đã.”

"Được."

Thực ra cũng chỉ có Lục An An chưa kịp thay.

Cô mới vừa thay quần áo tốt đi ra ngoài, tóc còn chưa kịp làm, trong phòng đột nhiên vang lên tên của mình.

Lục An An ngẩn ra, Thường Thiến "Má nó" một tiếng: "Tớ biết ngay mà."

Hà Hiểu Sương —— chọn các tổ này của cô ấy.

Không chỉ có mc điều khiển chương trình và những tuyển thủ khác khiếp sợ, đến cả các huấn luyện viên cũng đều hít vào một hơi.

"Sao có thể lựa chọn nhóm này chứ?”

Thịnh Hành không lên tiếng.

Lận Chi Hòe cười cười: "Dù sao cũng là cùng một chủ đề, có so sánh mới thấy được ai tốt hơn chăng.”

Cô ta nhìn về Hà Hiểu Sương đang đi tới ngồi ở vị trí center nói: "Hơn nữa, nhân viên công tác sẽ không nói với các cô ấy không thể chọn tổ Lục An An này."

Nhân viên công tác quả thực là không nhắc nhở các học viên.

Nhưng mọi người trong lòng đều tự mình hiểu, có thắng cũng muốn thắng được công bằng, trong tình huống bình thường, không có mấy người chủ động gọi nhóm Lục An An ra ngoài.

Quy tắc một vòng công diễn này là, nhân khí vương tốt nhất hiện trường có thể ngồi trên vị trí center, một nhóm khiêu chiến một nhóm, nếu như tổ kế tiếp có người đi pk có số phiếu cao hơn người khiêu chiến, vậy vị trí center kia liền phải nhường lại.

Mà Hà Hiểu Sương sau khi kết thúc biểu diễn, thuận tiện đem người đang ngồi trên vị trí center trước đó kéo xuống.

Mc điều khiển chương trình cũng không có biện pháp.

Cô ấy hô lên: "Tốt, mời tất cả các khán giả bên dưới cho tổ tuyển thủ kế tiếp một chàng vỗ tay, nhóm Lục An An."

Tiếng nói vừa dứt, ánh đèn sân khấu tối lại.

Mọi người mở to mắt nhìn, Thịnh Hành cũng ngước mắt nhìn về chính giữa sân khấu.

Đột nhiên, một nhóm ánh sáng rơi lên một bóng lưng tóc dài xõa ngang vai, cô gái mặc âu phục màu đen, dáng vẻ xinh đẹp quyến rũ.

Tiếng nhạc vang lên, Lục An An quay đầu, là người hát đầu tiên.

Trong nháy mắt, toàn trường sáng lên.

Dưới sân khấu từng trận từng trận "Oa"lên mãnh liệt, cô gái nhỏ khiến cho người ta sợ hãi thán phục không ngớt.

Quá đẹp rồi.

Tiếng hát cũng quá êm tai.

Những người khác đều mặc chế phục thiêt kế rất mê hoặc, bởi vì đều là màu sẫm cho nên bên ngoài cô khoác thêm một chiếc áo vest cũng không khiến cho người ta kinh ngạc.

Ít nhất nhìn qua, vẫn là có thể nhìn ra đây là một đoàn đội.

Tiếng hát mấy cô gái tươi mát, vũ đạo cũng trước sau như một.

Nha Nha mặc dù ngồi ở trước Piano biểu diễn, nhưng lúc có một số vũ đạo biên độ nhỏ, cô ấy cũng vẫn như cũ hòa vào trong đó.

Chỉ có điều không có quá nhiều điểm sáng, mọi người chỉ là cảm thấy bản tình ca này rất êm tai.

Liễu Mộng Đình gật đầu nói: "Cho nên quần áo vẫn không sửa xong sao?"

Lận Chi Hòe cười lạnh: "Cô ta lại không phải là nhà thiết kế."

Liễu Mộng Đình há miệng thở dốc, muốn phản bác nhưng lại không nói ra lời.

Đột nhiên, Cố Bạch "A" một tiếng, trong nháy mắt, sự chú ý của cô đều bị thu hút tới.

Trong khi tất cả mọi người chăm chú nhìn vũ đạo, Lục An An đột nhiên đến bên cạnh Nha Nha, cô vừa hát vừa trêu chọc Nha Nha bên cạnh.

Ngón tay nâng cằm của Nha Nha lên, mùi vị đùa giỡn mười phần.

"A a a a a a tớ chết mất! !"

"A a a a a a a hôm nay Lục An An đi con đường hắc ám sao!"

Đến cả các tuyển thủ đứng ở đằng sau cũng toàn bộ bị hành động này của Lục An An khiến cho chấn kinh rồi.

"Mẹ của con ơi! Hồn con đều sắp bị Lục An An câu đi mất rồi."

Mà khi mọi người còn chưa thoát khỏi sự ngạc nhiên từ chuyển biến “cô gái trẻ quyến rũ” kia, cô đột nhiên bò lên trên Piano đằng trước Nha Nha, mà lúc này ca khúc lần thứ hai tiến vào cao trào.

Dưới con mắt mọi người, Lục An An đột nhiên mỉm cười.

Ánh đèn tối sầm hai giây, đến lúc sáng lên lại, toàn trường kinh ngạc thốt lên.

Cô gái trẻ bên trên Piano đã cởi bỏ áo khoác, bên trong là một bộ chế phục hở một bên vai, da như sứ trắng, bị ánh đèn chiếu xuống trắng nõn mê người.

Mái tóc cô lay động, ngước mắt nở nụ cười.

Nụ cười của cô về sau bị không ít cư dân mạng xưng là —— nụ cười cướp đi mọi suy nghĩ.

Cứ như thế, nụ cười của Lục An An tràn ngập trong suy nghĩ của cư dân mạng.

Chế phục cô mặc bên trong vẫn giống như mọi người, ngoại trừ một số chỗ, ví dụ như cô mặc không phải áo sơmi có cổ mà là áo lệch vai, trên vai còn đáp một cái cà vạt, một số chỗ khác cũng bị cô sửa chữa lại, nhìn vào thậm chí còn thấy rất phù hợp, lại rất đồng điệu với mọi người.

Cô lộ ra cần cổ thiên nga xinh đẹp và xương quai xanh quyến rũ.

"Trời ạ, trang phục của Lục An An đẹp quá đi.”

"Mẹ ơi, cái bộ quần áo kia của An An sửa xong rồi, tớ còn tưởng rằng bạn ấy sẽ luôn mặc cái áo khoác âu kia đâu."

"Mẹ của con ơi."

"Tớ chết mất, tim của tớ đều bị Lục An An câu đi rồi!"

"Trời ạ! !"

Trên Piano, không chỉ có một mình Lục An An, còn có Nha Nha.

Mà các tổ viên khác, tất cả cũng đều nhảy về phía bên này.

Màn ảnh hướng về phía các cô gái nhỏ, lúc này đây, các cô ấy chính là những ngôi sao sáng nhất trên sân khấu.

Lúc kết thúc, chung quanh Piano đều là các đại mỹ nữ vây quanh.

Vừa lúc đó, bộ trang phục "Không chịu nổi cường độ cao” kia của Lục An An kia cũng lần thứ hai rách ra.

Nhưng cũng may, lúc này màn biểu diễn đã kết thúc.

Cô cầm âu phục lên, sau khi đem chính mình bao lại chặt chẽ, mới cùng mọi người đi tới chính giữa sân khấu.

Lúc này, mọi người dưới sân khấu và trên sân khấu, dường như đều còn đang chìm đắm ở trong khúc tình ca vừa rồi, vẫn đang ngây người bên trong vũ đạo rung động lòng người kia.

Rõ ràng các thao tác đều không phải là loại có độ khó cao bao nhiêu, nhưng mà lại khiến cho người ta cứ muốn xem lại một lần.

Mc điều khiển chương trình hít vào một hơi, bước lên sân khấu: "An An! Vũ đạo của các em sao có thể bùng nổ như thế?"

Lục An An sửng sốt: "Rất bùng nổ sao? Bọn em là đi con đường tình ca nha."

Khán giả dưới sân khấu: "Rất bùng nổ!"

Lục An An khẽ cười: "Cảm ơn cảm ơn."

Mc điều khiển chương trình vỗ vỗ lên trái tim nhỏ của mình nói: "Em có biết hay không, vừa rồi tim của chị đều bị em câu đi rồi, quá kinh diễm."

Lục An An: "Đều nhờ biểu hiện của các tổ viên rất tốt.”

Thường Thiến khẽ cười: "Đúng vậy, mọi người cùng nhau nỗ lực sẽ có kết quả."

Mc điều khiển chương trình hiếu kỳ: " Các em trước kia đã thiết kế như vậy sao? Sao mà chị thấy đến cả các huấn luyện viên dưới kia cũng đang khiếp sợ nha?"

Mọi người đồng loạt quay đầu, quả nhiên, biểu cảm của Thịnh Hành đã quay về như lúc ban đầu, nhưng mà bốn vị còn lại. . . Hai chữ giật mình vẫn còn đang viết lên mặt.

Nha Nha mím môi nói: " Không phải, chúng em là bởi vì trước đó có xuất hiện chút vấn đề, cho nên mới thay đổi một chút."

"Đây là chủ ý của ai vậy?"

"An An ạ."

Mc điều khiển chương trình vui mừng nhìn Lục An An: ". . . Tại sao An An lại có ý tưởng này thế?"

Lục An An bật cười, hời hợt nói một tiếng: "Thực ra phương pháp này cũng không phải do em nghĩ."

Cô nói: "Trước kia em cũng đã từng xem qua không ít tiết mục biểu diễn của các nhóm nhạc nữ, cho nên em nhớ lại và kết hợp một chút."

Cô dừng lại: "Đương nhiên em còn phải cảm ơn các tổ viên trong nhóm em, các bạn ấy rất thông minh, học tập cũng rất nhanh, cho nên mới có thể biểu đạt ra tất cả những ý tưởng của em.”

Khán giả bên dưới lại hô lên tên của các cô gái.

Mc điều khiển chương trình quay đầu, nhìn về phía các vị huấn luyện viên: “Mấy vị huấn luyện viên có phải nên đưa ra lời bình một chút hay không?"

Cố Bạch nhìn Lục An An nói: "Vô cùng vô cùng tốt, bất kể là ca khúc hay là vũ đạo hoặc là sáng tạo, đều quá tốt rồi."

Liễu Mộng Đình: "An An, sau khi kết thúc lại biểu diễn một lần cho bọn tôi xem nha, bọn tôi còn chưa thấy đủ."

Ôn Luân cũng gật đầu: "Sức sáng tạo rất tốt, đây là màn biểu diễn đặc biệt đáng kinh ngạc và hay nhất mà tôi xem được hôm nay.”

Lận Chi Hòe: "Không tệ."

Thịnh Hành nhìn mấy nữ sinh trên sân khấu: "Đêm nay các em đã để cho tôi kiêu ngạo."

Toàn trường hoan hô.

Mc điều khiển chương trình: "Tốt, vậy tôi xin tuyên bố kết quả bình chọn của màn biểu diễn vừa rồi."

Trên cơ bản không có gì bất ngờ, người có nhân khí cao nhất là Lục An An.

Mc điều khiển chương trình khẽ cười: " Hiện tại tới xem một chút, nhân khí của An An chúng ta có thắng được nhân khí của Hiểu Sương không nào."

Dưới sự chờ đợi của mọi người bên dưới, mc điều khiển chương trình nói: "Chúc mừng An An! Trở thành nữ vương "hot" nhất tràng diện ngày hôm nay!"

Anh trai: Em gái mau mặc lại đồ mau mặc lại đồ, đừng để cho kẻ khác chiếm tiện nghi.

Thịnh Hành: . . .

An An: . . .

*

~ Edit Cầu để cử cầu like nha, hông thì cmt 1 cái cho tui có động lực đăng cũng đượccc ~






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch