Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Võng Du Sống Cùng Mỹ Nữ

Chương 83: Gián tiếp hôn môi

Chương 83: Gián tiếp hôn môi




Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực

Nguồn: TruyenYY

-----------------------

Mông nhỏ của Cơ Như Nguyệt bị vật gì đâm vào, có chút kỳ quái, là vật gì, nàng đương nhiên cũng nghĩ tới có thể là vật kia của nam nhân, nhưng trên người Thạch Trung Ngọc mặc trọng giáp, vật kia khôngó khả năng xuyên qua trọng giáp chạy đến chứ?

Duỗi tay lần mò, Cơ Như Nguyệt nhất thời im lặng, thật đúng là cái kia, sờ sờ trên người Thạch Trung Ngọc, Cơ Như Nguyệt kém chút ngốc mất, Thạch Trung Ngọc dĩ nhiên ở trong trường hợp công cộng cởi mình trần như nhộng.

Nơi đây cũng không chỉ hai người bọn hắn a, đám người Tuyết Sương Yên đều ở đây, hắn cởi mình thành như vậy, nếu như Hướng Lam nghĩ quẩn, thả cái Hỏa Cầu Thuật, không phải toàn bộ xong sao!

Không tốt, Cơ Như Nguyệt có thể cảm giác được Thạch Trung Ngọc đang cởi y phục của nàng, vội vã ngăn cản, tuy nói nơi đây chỉ có Thạch Trung Ngọc là nam nhân, còn lại đều là nữ nhân, bị thấy hết cũng không có gì, nhưng nàng cũng không muốn xuất hiện loại tình huống đó a, quá mất mặt?

Thạch Trung Ngọc đương nhiên sẽ không bởi vì Cơ Như Nguyệt ngăn cản liền buông tha, đưa đầu tới, hôn lên Cơ Như Nguyệt, Cơ Như Nguyệt giãy dụa nhỏ nhẹ, không dám phát ra thanh âm lớn, sợ bị những người khác phát hiện, giãy dụa không ra, chỉ có thể phối hợp Thạch Trung Ngọc một chút, hy vọng Thạch Trung Ngọc không nên quá phận.

Các cô nương đang cố gắng tìm kiếm cơ quan đi ra ngoài, mà Thạch Trung Ngọc dĩ nhiên cùng Cơ Như Nguyệt kích hôn, tâm lý hai người không khỏi sinh ra một loại cảm giác kích thích, mới đầu Cơ Như Nguyệt vô cùng khẩn trương, thận trọng, sau đó từ từ bị Thạch Trung Ngọc dẫn dắt, toàn thân toàn ý đầu nhập trong đó, hô hấp của hai người dần dần nặng nề, thậm chí còn phát ra thanh âm “bẹp bẹp”.

- Thanh âm gì?

Hướng Lam hoàn toàn không biết loại thanh âm này, ngược lại là Tuyết Sương Yên cùng Dương Tử đoán được vài phần, ngay cả Hướng Lâm cũng mơ hồ biết rõ một chút.

Cơ Như Nguyệt bị thanh âm của Hướng Lam dọa hoảng sợ, lúc này mới nhớ tới, nơi đây còn có thật nhiều người, vội vã đẩy Thạch Trung Ngọc ra, Thạch Trung Ngọc không kịp đề phòng, bị đẩy ra một chút khoảng cách, đụng vào trên người Tuyết Sương Yên.

Thiết côn cứng rắn không tìm đường chết thì không phải chết đụng vào trên tay Tuyết Sương Yên, Tuyết Sương Yên theo bản năng đi sờ soạng một cái, là vật gì, thời điểm mò trúng vật kia, Tuyết Sương Yên đương nhiên biết xảy ra chuyện gì.

Nặng nề ngắt một cái, Thạch Trung Ngọc đau điếng người, mặc dù không rơi HP nhưng cảm giác đau đớn vẫn còn , may mắn, mũ trò chơi cảm nhận chỉ có năm phần trăm trong thực tế, bằng không còn không đau chết?

Buổi sáng, Cơ Như Nguyệt cùng mình nói một vài sự tình, lúc này Tuyết Sương Yên mới quyết định không đi truy cứu sự tình giữa hai người bọn họ, nhưng bây giờ Thạch Trung Ngọc cũng dám ở trước mặt nàng, cởi mình sạch sẽ, cùng Cơ Như Nguyệt hôn môi, không biết Cơ Như Nguyệt có phải cũng bị cỡi hết hay không.

- Kỳ quái, tại sao thanh âm kia không còn?

Hướng Lam có chút mê hoặc nói.

- Nhanh tìm cơ quan! Đừng nói nhảm.

Cơ Như Nguyệt ho khan một tiếng, giả vờ trấn định nói.

Hiện tại Thạch Trung Ngọc thống khổ a, tiểu huynh đệ bị người cầm, đây cũng không phải đùa giỡn, mặc dù biết ở trong game bị lộng hủy, trong thực tế còn có thể dùng, nhưng người nào biết có thể lưu lại bóng ma trong lòng hay không.

Thạch Trung Ngọc cũng không biết, Tuyết Sương Yên đã biết quan hệ của hắn và Cơ Như Nguyệt, chỉ cho rằng Tuyết Sương Yên biết mình muốn sàm sở nàng, lúc này mới trả thù, không có nắm giữ tốt độ mạnh yếu mà thôi.

Đồng dạng, tuy sự tình Cơ Như Nguyệt cùng Thạch Trung Ngọc bị Tuyết Sương Yên biết, nhưng Cơ Như Nguyệt lại không nghĩ tới Thạch Trung Ngọc cùng Tuyết Sương Yên cũng thông đồng ở chung một chỗ, sau khi đẩy Thạch Trung Ngọc ra, trong lòng lo lắng, có thể đụng vào những người khác hay không, sau đó Thạch Trung Ngọc bị phát hiện?

Thạch Trung Ngọc dưới tình huống như vậy cũng không tiện bảo Tuyết Sương Yên buông hắn ra, bị những người khác biết quá mất mặt?

Nếu Tuyết Sương Yên không buông ra, như vậy Thạch Trung Ngọc cũng sẽ không khách khí, bàn tay sờ về phía bộ ngực nàng, nếu như Tuyết Sương Yên không có phát hiện hắn mới vừa rồi cùng Cơ Như Nguyệt hôn, còn có thể cho hắn chiếm chút tiện nghi, nhưng bây giờ, mơ tưởng.

Không chút khách khí hất tay ra, đồng thời tay cầm lấy tiểu huynh đệ của Thạch Trung Ngọc lại hạ vài phần khí lực, Thạch Trung Ngọc không dám lộn xộn, cầm lấy tay Tuyết Sương Yên, hy vọng nàng có thể buông ra.

Tuyết Sương Yên cảm giác Thạch Trung Ngọc dường như thật thống khổ, có chút không đành lòng, hơi chút buông lỏng ra một ít.

Thạch Trung Ngọc nhân cơ hội dùng sức tránh thoát tay Tuyết Sương Yên, sau đó ôm lấy nàng, thiết côn đè ở hạ thân của Tuyết Sương Yên, không để cho nàng cơ hội hạ thủ, vội vàng hôn lên, Tuyết Sương Yên còn chưa kịp phản ứng, liền bị Thạch Trung Ngọc hôn.

Trời ạ, hắn vừa mới cùng Cơ Như Nguyệt hôn, hiện tại liền tới hôn mình, vậy chẳng khác nào mình và Cơ Như Nguyệt gián tiếp hôn nhau sao?

Có chút chán ghét muốn đẩy Thạch Trung Ngọc ra, nàng cũng không phải đồng tính luyến ái, nhưng bất kể đẩy thế nào, cũng đẩy không ra Thạch Trung Ngọc, thật muốn cho hệ thống đánh chết hắn, nhưng lại không đành lòng làm như vậy, chỉ có thể bất đắc dĩ tiếp nhận.

Lần này, Thạch Trung Ngọc cũng không dám hơi quá đáng, lại phát ra thanh âm lớn như vậy liền xong đời, lướt qua liền ngừng lại, thả Tuyết Sương Yên, lấy tốc độ nhanh như ánh sáng mặc vào trọng giáp, quả nhiên Tuyết Sương Yên lại muốn đến bắt tiểu huynh đệ của hắn, tuy nhiên lại ôm đồm ở trên khôi giáp.

Thạch Trung Ngọc không thể nín được cười ra, Hướng Lam mơ mơ hồ hồ hỏi:

- Ngươi cười cái gì?

- Mặc kệ Cchúng ta gặp phải bất kỳ tình huống gì cũng phải lạc quan đối đãi, mỉm cười đối mặt với tất cả, như vậy mới có thể đột phá khốn cảnh, cho nên mọi người cùng nhau cười a.

Thạch Trung Ngọc nói bậy.

Các cô nương đều cho rằng Thạch Trung Ngọc điên rồi, chỉ có Tuyết Sương Yên biết nguyên nhân Thạch Trung Ngọc cười, không khỏi tức giận đá hắn một cước.

Lại tìm một hồi, các cô nương đều dự định bỏ qua, thực sự không tìm được cơ quan gì.

- Dưỡng khí sắp không đủ dùng, hô hấp cũng cảm giác cực kỳ khó khăn, mọi người rời du hí trước a.

Cơ Như Nguyệt đề nghị.

Các cô nương gật đầu, chuẩn bị ly khai du hí.

- Gợi ý của hệ thống, vị trí này không cách nào ly khai du hí, mời trước rời đi địa phương này.

- Xong, cư nhiên không thể ly khai du hí, lẽ nào chúng ta phải chết ở nơi đây sao?

Hướng Lâm đau khổ nói.

- Mọi người đi về phía trước một chút xem, có thể cơ quan ở phía trước cũng khó nói, chúng ta vẫn đứng ở nơi đây tìm lối ra, có phải quá khó khăn hay không?

Thạch Trung Ngọc nói.

Hướng Lam nói:

- Ngươi đã nghĩ đến cửa ra ở đâu, vì sao không sớm nói một chút?

Thạch Trung Ngọc nhất thời hết chỗ nói rồi:

- Mới vừa rồi ta bảo các ngươi đi về phía trước, các ngươi không nghe...

- Vào bên trong đi, tìm lối ra, tiếp tục như vậy nữa liền chết ngộp.

Cơ Như Nguyệt chỉ huy nói.




trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch