WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Võng Du Sống Cùng Mỹ Nữ

Chương 74: Hôn lầm người

Chương 74: Hôn lầm người




Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực

Nguồn: TruyenYY

Dịch: Tiêu Dao

-----------------------

Cơm nước xong, tiếp tục tiến vào du hí, hôm nay thời gian trò chơi còn dư lại hơn bảy giờ đấy.

Mở ra bảng bài danh đẳng cấp, giống như Thạch Trung Ngọc dự đoán, cấp bậc của mình lại xuống rớt, Hỏa Thần, Lôi Thần, còn có Bạo Quân đều đã lên tới cấp 15, mà Thạch Trung Ngọc bất quá mới vừa tiến vào cấp 15 mà thôi.

Dù sao hiện tại cũng không có nhiệm vụ gì, Thạch Trung Ngọc liền cùng các cô nương chung một chỗ đánh quái.

Tiểu Goblin, cấp 19, quái vật phổ thông.

Tốc độ di động của Tiểu Goblin tương đối thong thả, thích hợp chức nghiệp viễn trình dụ quái, vẫn là phương pháp cũ, mỗi người dụ quái, kéo một đám, tập hợp về phía Hướng Lâm, sau đó bắt đầu thả kỹ năng quần công.

Thạch Trung Ngọc ở phó bản hang chuột đạt được một cái nhẫn thêm 450 HP, tính an toàn cao hơn một chút, sự tình nguy hiểm rất ít phát sinh, hôm nay thu hoạch cũng không nhỏ, mỗi lần đám người Thạch Trung Ngọc đi dụ quái, Hướng Lâm liền bắt đầu nhặt đồ.

Ngày hôm nay Hướng Lâm đã lượm một bao đồ trắng, mặc dù không quá đáng giá, nhưng cũng là tiền a, muỗi tuy nhỏ nhưng cũng là thịt.

Thời điểm dụ quái, điện thoại của Cơ Như Nguyệt đột nhiên vang lên, các cô nương đều cười cười, tám phần mười là có làm ăn tới cửa, chỉ có bạn thân mới có thể gọi điện thoại, hiện nay Cơ Như Nguyệt thêm bạn thân, toàn bộ đều là lão đại công hội rất có thế lực.

Chứng kiến trên điện thoại biểu hiện hai chữ “Bạo Quân”, Cơ Như Nguyệt hơi nhíu mày, bất quá vẫn nhận nghe điện thoại.

Sau khi nói vài câu, Cơ Như Nguyệt cúp điện thoại.

- Làm sao vậy?

Hướng Lâm hỏi.

- Không có gì, Bạo Quân hỏi chúng ta có trang bị Bạch Ngân hay trang bị Thanh Đồng bán không, ta nói không có, sau đó liền tắt máy.

Cơ Như Nguyệt nói.

- Đêm qua không phải lại cho các ngươi một bao trang bị sao, làm sao lại hết rồi?

Thạch Trung Ngọc hỏi.

Tuyết Sương Yên nói:

- Buổi sáng ngươi còn đang ngủ, ta và Như Nguyệt tỷ đã bán nhóm trang bị kia cho Thạch Chi Lan, bán hai vạn ba ngàn Nhân Dân Tệ.

- Ồ.

Thạch Trung Ngọc đối với cái này cũng không phải cực kỳ lưu ý, thích bán cho người nào thì bán cho người đó, ngược lại để lão tử không lo ăn uống là được.

Tiếp tục luyện cấp, mấy người vẫn điên cuồng dụ đàn quái.

Nếu như là dùng bàn phím thao tác du hí, luyện cấp như thế nhất định sẽ cực kỳ nhàm chán, nhưng Thần Lâm không giống, bởi vì 97% cảm giác chân thực, giống như người lạc vào cảnh giới kỳ lạ, tùy thời đối mặt với uy hiếp của tử vong, cực kỳ có tính khiêu chiến, mỗi một lần dẫn quái, Thạch Trung Ngọc đều có thể cảm giác nhiệt huyết sôi trào.

Năm 20xx xã hội đã cực kỳ nhàn hạ, mọi người thiếu thốn nhất chính là kích thích, sinh hoạt khô khan, để cho bọn họ lưu luyến với chợ đêm, quán bar, KTV, là vì cái gì? Đó chính là vì tìm kiếm kích thích.

Thần Lâm làm cho tất cả mọi người tìm được kích thích, người lạc vào cảnh giới kỳ lạ cùng quái vật chiến đấu, đây là một loại hưởng thụ, đừng tưởng rằng những nữ nhân ngoan ngoãn kia đối mặt quái thú hung ác sẽ sợ đến không dám di chuyển, có thể các nàng sẽ sợ, thế nhưng nếu như các nàng phát tiết lên, so với nam nhân còn tàn nhẫn hơn.

Một buổi chiều trôi qua rất nhanh, Thạch Trung Ngọc bất đắc dĩ thở dài, ai, hiện tại thăng cấp trở nên chậm lại, mặc dù một mực dụ quái, Thạch Trung Ngọc giết hơn bảy giờ, còn chưa tới cấp 16, các cô nương ngược lại lục tục lên tới cấp 15, có chút tiếc nuối là chỉ có Cơ Như Nguyệt và Tuyết Sương Yên tiến vào bảng bài danh đẳng cấp.

Kỹ năng quần công ai cũng có, phỏng chừng hiện tại mọi người hầu như cũng bắt đầu dụ quái, chí ít trên đường Thạch Trung Ngọc trở về mua thuốc liền gặp được không ít người dụ đàn quái, mấu chốt là vấn đề hiệu suất, hiển nhiên hiệu suất của đám người Thạch Trung Ngọc không tính quá thấp, nhưng không phải cao nhất.

Ngày hôm nay cả ngày đều rất bình thản, vui vẻ hòa thuận, buổi tối ăn cơm tối xong, mọi người xem xong TV, trở về phòng của mình ngủ.

Tắt đèn, nằm ở trên giường, Thạch Trung Ngọc kiên nhẫn đợi Tuyết Sương Yên hoặc Dương Tử đến, chuẩn bị sờ các nàng một lần.

Rất nhanh, tiếng đập cửa vang lên, Thạch Trung Ngọc bật dậy, cũng không thấy rõ đối phương là người nào, trực tiếp hôn lên.

Thiếu nữ ngoài cửa không ngừng giãy dụa, Thạch Trung Ngọc chỉ cho rằng đối phương xấu hổ, bất quá bây giờ tắt đèn, sợ cái gì, người nào nhìn thấy được? Từ thân cao của đối phương xem ra, chắc là Tuyết Sương Yên.

Thạch Trung Ngọc không chút khách khí đưa đầu lưỡi vào trong miệng đối phương, thiếu nữ ép sát hàm răng, không cho Thạch Trung Ngọc thực hiện được, Thạch Trung Ngọc ở trên đùi đối phương vuốt một cái, thiếu nữ thẹn thùng thấp giọng kêu sợ hãi, còn không có kêu thành tiếng, đầu lưỡi của Thạch Trung Ngọc liền duỗi vào.

Thiếu nữ rất muốn cắn đứt đầu lưỡi của đối phương, nhưng do dự một chút, thôi được rồi, chỉ có thể giùng giằng, làm cho đối phương buông nàng ra, nhưng đầu lưỡi của Thạch Trung Ngọc một mực ở trong miệng nàng, căn bản nói không ra lời.

Thiếu nữ nói, đầu lưỡi tự nhiên sẽ di chuyển, Thạch Trung Ngọc nghĩ lầm đây là khiêu khích, cùng đầu lưỡi đối phương quấn quýt lấy nhau, dần dần thiếu nữ dường như mê thất ở trong loại tư vị này, bắt đầu phối hợp Thạch Trung Ngọc, một nụ hôn thật dài nồng nàn liền bắt đầu.

Chỉ là Thạch Trung Ngọc cảm thấy có chút kỳ quái, động tác của đối phương dường như cực kỳ trúc trắc, tựa như lần đầu tiên, Thạch Trung Ngọc cùng Tuyết Sương Yên phối hợp rất nhiều lần, đối phương không nên mới lạ như thế, lẽ nào mới vài ngày không hôn đã quên?

Đưa tay về phía bộ ngực của đối phương, Thạch Trung Ngọc tự tin, chỉ cần mò lấy bộ ngực liền có thể biết đối phương là người nào, duy nhất không thể xác định chính là Hướng Lam và Hướng Lâm.

Xúc cảm không sai biệt lắm, chỉ là dường như lớn hơn Tuyết Sương Yên một chút, lẽ nào mới vài ngày đã bắt đầu trưởng thành? Không có khả năng, lẽ nào đây là Cơ Như Nguyệt? Con mẹ nó, cư nhiên hôn lầm người, trời ạ, hôm nay vì sao ta không có mở đèn chứ?

Thạch Trung Ngọc chỉ có thể tương kế tựu kế, tiếp tục hôn nàng.

Hôn xong, ý thức của Cơ Như Nguyệt rốt cục thanh tỉnh, trời ạ, lần trước là ngoài ý muốn, hai người chỉ môi đụng phải mà thôi, hiện tại là nụ hôn đầu tiên thứ thiệt a, đang muốn mắng Thạch Trung Ngọc vài câu, đột nhiên nghe Thạch Trung Ngọc nói.

- Như Nguyệt, ngươi biết không? Từ lần đầu tiên nhìn thấy ngươi, ta đã thích ngươi, lúc đó mục tiêu chính là cưới ngươi làm lão bà, cho nên khi đó tài xế taxi nói ngươi là lão bà ta, ta vẫn không biết làm sao bày tỏ, lần trước ta ôm Dương Tử, ngươi hiểu lầm ta, lúc đó ta cực kỳ đau lòng, thực sự, ngươi tuyệt đối không tin tưởng ta, điều này làm cho ta rất khó chịu, dưới nản lòng thoái chí, lúc này mới dự định rời khỏi nơi này, sau đó ngươi lại tìm đến ta, ta thật cao hứng, hiện tại ngươi có thể bằng lòng làm bạn gái của ta không?

Thạch Trung Ngọc cái khó ló cái khôn bắt đầu “bày tỏ”.




trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.