Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Tu Chân Tứ Vạn Niên

Chương 231: Tinh Khải Sơ Trải Nghiệm

Chương 231: Tinh Khải Sơ Trải Nghiệm




- Thất Bộ Nham xà, tinh khải cỡ trung do Thất Tinh phái và đại học Tinh Vân liên hợp luyện chế, cao 2. 07 mét, tổng sức nặng 3. 88 tấn, chọn dùng tài liệu yêu thú và hợp kim cường độ siêu cao ghép lại, bộ vị yếu hại được che bằng giáp trụ được luyện chế từ vảy của bảy yêu thú loại rắn, phía cuối song chưởng là lưỡi dao chấn động hình thái răng rắn, lại chọn dùng thiên tài địa bảo "Khiếu Âm thạch" luyện chế mà thành, trong quá trình vung vẩy có thể sinh ra tiếng rít bén nhọn, biến thành công kích tinh thần trực tiếp làm thương tổn tới hồn phách của yêu thú!

- Tinh khải này lực lượng và độ nhanh nhẹn đều được xem trọng, thích hợp với khải sư có lực lượng nhất định, lại theo đuổi tốc độ và sự nhanh nhẹn, vừa hay nhất trí với tư liệu mới nhất của ta.

- Doanh trại huấn luyện Lôi Đình, quả nhiên danh bất hư truyền, ngay cả một tinh khải thí nghiệm cũng chuẩn bị chu đáo như vậy!

Lý Diệu liếm liếm môi, trong mắt bắn ra ánh mắt tham lam, ngừng thở, nhẹ nhàng chạm vào tinh khải "Thất Bộ Nham xà"!

Theo sự khởi động của tinh não, lò phản ứng tinh nguyên siêu nén của Thất Bộ Nham xà cũng bắt đầu được vận chuyển, phóng xuất ra linh năng cường đại, lay tỉnh từng tòa phù trận đã ngủ say.

Trong mỗi một khe hở của bộ binh khí chung cực này đều tỏa ra sát ý như thực chất, ngưng kết thành một u mang màu đỏ nhạt, khuếch tán ra theo hình gợn sóng, khiến nó càng trở nên dữ tợn, khiếp người.

Tít!

Phía trên mũ giáp đóng kín của Thất Bộ Nham xà, một tòa phù văn khắc giống hình rắn lấp lánh sáng!

Kiểm tra hệ thống đã xong!

Lý Diệu chạm nhẹ vào giáp ngực của Thất Bộ Nham xà để mở phù văn, theo tiếng vận chuyển cấu kiện rất nhỏ, u mang chung quanh chiến khải đều bị hút vào trong cơ thể, giáp trụ giống như càng kia xòe ra.

Bên trong ánh sáng rực rỡ, phù trận và tinh tuyến rắc rối phức tạp đan xen với nhau, vô cùng huyền diệu.

Một đạo thần niệm khổng lồ từ trong tinh não của Thất Bộ Nham xà bắn ra, cuồn cuộn không dứt ùa vào não Lý Diệu.

Là tin tức liên quan tới Thất Bộ Nham xà cùng với giáo trình điều khiển đơn giản nhất.

Lý Diệu hít sâu một hơi, đi vào trong hòm, đứng cạnh Thất Bộ Nham xà.

- Thất Bộ Nham xà, phát động!

Giáp trụ giống như cánh hoa khép lại từng cái.

Dưới sự khu động của phù trận, linh năng lưu chuyển toàn thân, Lý Diệu và tinh khải hợp hai thành một, kinh lạc và tinh tuyến quán thông, hình thành chỉnh thể hoàn mỹ.

- Ầm!

Thần hồn của Lý Diệu, cảm nhận được một trận chấn động khó có thể dùng lời để tả.

Giống như ý thức bị hút ra khỏi thể xác, kéo vào trong cảnh giới hoàn toàn mới!

Cảm giác điều khiển tinh khải khác với mặc chiến giáp hạng nặng.

Không hề có một chút nặng nề và trói buộc nào, người là có một thân thể hoàn toàn mới, mọc ra cường đại khí quan cường đại mới.

Dưới sự tăng phúc của tinh não, ngũ cảm của Lý Diệu trở nên vô cùng nhạy bén.

Trên mũ giáp còn lắp sáu tinh nhãn, giúp hắn có được tầm nhìn toàn phương vị ba trăm sáu mươi độ; Trong đó hai tinh nhãn cự ly siêu xa một trước một sau giúp hắn có thể nhìn thấy rõ đường viên trên tảng đá cách xa mấy trăm mét; ở chính giữa là tinh nhãn thần thông cảm ứng nhiệt độ, có thể quan trắc thế giới tuyệt đẹp đầy màu sắc.

Loại tự vị này không dễ chịu gì.

Thị giác, thần kinh và đại não của nhân loại sớm đã quen một lần thăm dò thế giới.

Mà nhiều góc độ, hình ảnh nhiều tầng của toàn bộ thế giới trong nháy mắt ùa vào đại não, phản ứng đầu tiên của Lý Diệu chính là đầu váng mắt hoa, muốn nôn mửa.

Nhắm mắt lại. Trong bóng đêm, thính giác và xúc giác liền trở nên rất nhạy bén.

Hắn có thể nghe thấy tiếng thở của gió, tiếng ma sát của cát, tiếng đập của tim, sự lưu động khe khẽ của linh năng trong tinh tuyến, còn cả tiếng tinh khải nghiền đá nhỏ thành cát, rồi cát trong gió phiên tán thành mây.

Những thanh âm này đan lại với nhau, là mấy trăm tòa phù trận đồng thời vận chuyển, phát ra tiếng "ong ong".

Nghe nói khải sư thâm niên có thể thông qua những thanh âm này phân biệt ra tình huống vận chuyển của mỗi một tòa phù trận.

Mà Lý Diệu ghe thì như tiếng gió với tiếng mưa.

Cùng lúc đó, da cũng trở nên cực kỳ mẫn cảm, giống như có cả vạn sợi lông chim đồng thời ve vuốt, khiến hắn nổi hết cả da cà.

Lý Diệu cứ như vậy, rụt cổ, đứng không nhúc nhích tại chỗ nửa phút mới có chút thích ứng được với ngũ cảm quá nhạy bén.

Nhưng dòng tin tức rắc rối phức tạp lại giống như hồng thủy điên cuồng ùa vào đầu.

Tình trạng vận chuyển của sáu trăm năm mươi lăm phù trận mấu chốt, tình trạng vận chuyển của lò phản ứng, tin tức về các loại pháp bảo cùng với độ ẩm không khí, nhiệt độ, tốc độ gió, hướng giỏ, còn cả khoảng cách của các loại mục tiêu lớn nhỏ chung quanh, đường công kích tốt nhất...

Lý Diệu cảm thấy đầu như sắp nổ tung.

Hít sâu hai hơi, mặc kệ những tin tức loạn thất bát tao này, Lý Diệu giơ tay lên, quan sát cẩn thận một phen, trong tiếng tán thưởng khe khẽ, ngón tay hoạt động nhẹ nhàng.

Bàn tay hình rắn của Thất Bộ Nham xà động đậy một chút.

Lý Diệu trấn định lại.

- Trừ ngũ cảm trở nên sâu sắc nhạy bén, lượng tin tức cần xử lý lớn một chút, điều khiển tinh khải cũng không phải là quá khó, đi thử hai bước xem nào!

Trong đầy sinh ra ý muốn "đi", cơ nhục ở phần chân căng ra, giống như là có người đá một cú vào mông hắn, hoặc như là có người dùng dây thừng vô hình buộc vào chân hắn rồi giật một phát, cả người Lý Diệu nhào ra.

- Cái quái gì thế!

Lý Diệu hút lên.

Trong nháy mắt nhào ra, dòng tin tức dũng động điên cuồng lại đề thăng gấp mười lần, hội tụ thành nước lũ hủy thiên diệt địa bao phủ lấy hắn!

- Rầm rầm rầm rầm!

Phù trận động lực phân biệt ở tứ chi và sau lưng Thất Bộ Nham xà dưới sự kích phát linh năng cường đại từ lò phản ứng phát ra, phun ra hào quang chói mắt, từ các góc độ tạo ra sự đẩy rất lớn cho hắn.

Lý Diệu giống như là một tên què đã uống say, dùng tư thái nực cười nhất nghiêng trái nghiêng phải, khoa chân múa tay, dẫn tới những tiếng kinh hô và cười nhạo.

Sau khi suýt đụng phải hai tinh khải bên cạnh, Lý Diệu vô cùng gian nan vòng về chỗ, mắt thấy sắp va vào thùng đựng tinh khải của mình, dưới tình thế cấp bách, hai chân phát lực, phía dưới mông phóng ra pháo đốt lớn siêu cấp, đầu tiên là nhảy lên cao, sau đó nặng nề đập xuống, cạch một tiếng, hắn ngã chổng vó lên trời.

- Khó điều khiển quá!

- Đây còn là hạ độ nhạy xuống dưới 30%, là hình thức học đơn giản nhất mà độ khó đã cao như vậy rồi!

- Nếu là hình thức bình thường, chẳng lẽ tâm niệm của ta khẽ động, tinh khải sẽ tự bay ra vài ba trăm mét, khống chế thế nào được!

Lý Diệu vô cùng rúng động.

Hắn nhớ tới lý luận vừa học mấy ngày trước.

Quan hệ của người tu chân và tinh khải giống như quan hệ giữa võ tướng và chiến mã cổ đại.

Ở thời đại vũ khí lạnh cổ xưa, một võ tướng có lưng hùm vai gấu cỡ nào, nếu bộ chiến đơn thuần không thể địch nổi một hai trăm tiểu binh của quân địch.

Dựa vào chiến thuật biển người hoàn toàn có thể khiến hắn mệt chết.

Nhưng võ tướng như vậy một khi cưỡi chiến mã, người mượn thế ngựa, vung binh khí nặng hơn trăm cân, tốc độ, lực lượng, lực trùng kích đều đề thăng tới cực hạn.

Đừng nói một hai trăm người, cho dù là lấy một địch một ngàn cũng có thể giết tới bảy vào bảy ra.

Một chiến mã tốt có thể đề thăng sức chiến đấu của võ tướng cực nhiều!

Mà chiến mã càng tốt thì tính tình lại càng dữ dằn, cần thuật cưỡi ngựa vô cùng cao minh của võ tướng để điều khiển nó, chinh phục nó!

Tinh khải cũng như vậy.

Tinh khải cường đại giống như một con ngựa hoang cao ngạo mà dữ dằn, độ khó điều khiển cực cao.

Một khi điều khiển thành công, sức chiến đấu cũng sẽ tăng theo cấp số nhân.

Biểu hiện vừa rồi của Lý Diệu giống như là không thành công thuần phục một con ngựa chứng, bị ngứa chứng hất ngã.

- Vô lý!

- Độ nhạy của tinh khải này đã bị khóa ở 30%. Người bình thường cũng có thể điều khiển, đương nhiên sức chiến đấu cũng hạ xuống thấp nhất, chắc chỉ có thể đề thăng 180% sức chiến đấu của ta.

- Ngay cả hình thức đơn giản nhất cũng không điều khiển được, đừng nói tới đề thăng độ nhạy tới 200%, sức chiến đấu tăng tới hình thức cao cấp 500%!

- Không được, biểu hiện như vậy, tương lai sẽ không thể điều khiển được Huyền Cốt chiến khải!

- Làm lại lần nữa. Ta có thể làm được!

Lý Diệu không tin, cắn răng bắt đầu lại.

- Đầu tiên, ta phải nhẹ nhàng, từ từ, vững vàng, đứng lên từng chút một...

Khi Lý Diệu đang chân tay lúng túng học đứng và đi, mười đệ tử của nhóm đầu tiên đã gào thét lao ra.

Bay nhanh, né tránh, xông lên, bay lên, công kích, tiến lên, tấn công mạnh.

Những đệ tử này đều có kinh nghiệm điều khiển nhất định, hơn nữa ở hình thức đơn giản nhất, hoàn toàn không hề có một chút đình trệ trở ngại gì, động tác như nước chảy mây trôi, không tới nửa phút đã kết thúc kiểm tra.

Động tác hoa lệ, biểu hiện xuất sắc, ngay cả tổng huấn luyện viên Mao Phong và mấy vị huấn luyện viên đứng xem ở bên cạnh cũng phải trầm trồ khen ngợi.

Vùng trời phía trên sân thí nghiệm có màn hình cực lớn, thể hiện điểm xác định và đánh giá tổng hợp của các đệ tử.

Xếp hạng nhất là Nguyên Dã Thạch, tổng điểm là 100 thì đạt được 88, tương đương với điểm số ưu tú.

Nguyên Dã Thạch này là học sinh chuyên ngành chiến khải của Đại học Thâm Hải, thấy chương trình học trong trường không đủ kích thích nên nhân dịp nghỉ hè đến doanh trại huấn luyện của chúng ta để học thêm."

Một huấn luyện viên đầu trọc cười ha ha nói với Mao Phong:

- Hắn có cơ sở nhất định, có thể dựa theo tiêu chuẩn cao nhất để huấn luyện, ta thấy, hắn rất có hi vọng trở thành người xuất sắc nhất trong một trăm người.

Mao Phong thờ ơ gật đầu, bỗng nhiên dùng cằm hất về phía xa xa, nghi hoặc nói:

- Ai là người điều khiển Thất Bộ Nham xà nghiêng ngả lảo đảo đó thể, là hình thức mới học, ngay cả đi cũng không nổi? Loại tư chất này đến doanh trại huấn luyện của chúng ta, hắn không ngại phí tiền nhưng ta ngại phí thời gian.

Huấn luyện viên đầu trọc liếc nhìn màn hình, nói rất nhanh:

- Là Lý Diệu của Đại Hoang Chiến viện.

Sắc mặt Mao Phong trở nên cực kỳ cổ quái, nhíu mày nói:

- Sao lại là hắn?

- Thực lực của tiểu gia hỏa này tuy không được tốt lắm, nhưng chiến tích rất huy hoàng, cũng rất biết dùng đầu óc, vốn ta mang hy vọng lớn với hắn, nhưng biểu hiện lại kém thế à?

Huấn luyện viên đầu trọc nhếch miệng cười, nói:

- Rất bình thường thôi, có một số người chính là trời sinh không thích hợp để điều khiển tinh khải, không có năng khiếu thì luyện thế nào cũng không giỏi có.

- Có một số cao thủ Trúc Cơ, thậm chí cường giả Kim Đan, điều khiển pháp bảo khác thì dễ như trở bàn tay, tùy tâm sở dục, nhưng một khi mặc tinh khải vào thì giống như là bị đeo gông xiềng, lập tức trở nên ngờ nghệch, trói tay trói chân.

- Chỉ có thể nói, trời sinh vô duyên với tinh khải.

- Người như vậy tuy rằng không nhiều lắm, trong một trăm người vẫn có một hai người, nói không chừng Lý Diệu chính là loại hình này, coi như hắn xui xẻo vậy!

Mao Phong bĩu môi:

- Bỏ đi, kệ hắn, nhìn động tác điều khiển tinh khải của hắn ta thật sự muốn đi rửa mắt!

- A!

Lúc này, huấn luyện viên đầu trọc bỗng nhiên kinh hô một tiếng, vô cùng kinh ngạc nói:

- 93 điểm? Trong nhóm đệ tử thứ hai không ngờ có người đạt được 93 điểm? Thiên tài! Thiên tài chân chính!




trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch