Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Treo Máy Ngàn Tỷ Năm, Ta Còn Có Tiền Hơn Thiên Đạo

Chương 66: Lôi Đài Tuyên Cổ

Chương 66: Lôi Đài Tuyên Cổ




Ánh mắt của Diệp Long phức tạp:

- Vậy ngài nói đáp ứng ta...

- Ta là chấp nhận điều kiện của ngươi.

Diệp Tùy Phong nói:

- Nhưng, không phải tìm khôi lỗi cho ngươi, mà là... Giúp ngươi thực hiện nguyện vọng thứ nhất, chiến đấu với nhân kiệt thiên cổ, đây là quyết đoán bực nào.

Diệp Tùy Phong tự nhiên vui lòng giúp chuyện này.

Nhưng mấy người khác đã choáng váng, loại nguyện vọng kia căn bản cũng không có khả năng thực hiện tốt!

- Đi, cùng đi nào.

Diệp Tùy Phong vung tay lên, cùng Diệp Long biến mất không thấy gì nữa.

Sau khi hai người đi, Diệp Hiểu Hiểu tiến đến trước mặt Diệp Cầm Dao, lẩm bẩm nói:

- Tỷ, Đại bá là đùa giỡn đúng không?

Diệp Cầm Dao mím môi, lắc đầu.

- Ta không biết.

- Ta không cách nào tưởng tượng, loại chuyện này phải làm thế nào? Có lẽ, chờ khi đến lượt chúng ta, sẽ biết đi.

...

Một trường hà màu bạc, đến từ vô tận, đi cũng từ vô tận.

Tuyên cổ bất biến.

Bỗng nhiên, hai tia sáng màu đen nhỏ bé, hiển hiện trên không.

Chính là Diệp Tùy Phong và Diệp Long.

Nhìn dưới chân trường hà vô biên vô tận, còn có vô ngần không gian rộng lớn hư vô chung quanh, trong lòng Diệp Long kịch chấn, rất muốn hỏi đây là nơi nào.

Nhưng trước đó Diệp Tùy Phong nói qua, không nên hỏi nhiều, hắn cưỡng ép kiềm chế nghi ngờ của mình.

- Lại gặp mặt.

Diệp Tùy Phong thấp giọng nói.

- Lần trước, nhìn ngươi có chút kỳ quái, thì ra ngươi chỉ thuộc về thế giới này. Nhưng cũng thích hợp, thiên tài thế giới này đã đủ.

Nói xong, Diệp Tùy Phong cong ngón tay búng ra, thế giới chung quanh, trong nháy mắt thay đổi bộ dáng.

Ở dưới chân bọn hắn, xuất hiện một lôi đài khổng lồ, vô số phù văn phức tạp được điêu khắc ở phía trên, nhìn một chút đã sắp khiến Diệp Long ngất đi.

- Vẫn ổn!

Diệp Tùy Phong rất nhanh nắn pháp quyết, trận pháp phù văn chớp động tia sáng vờn quanh, toàn bộ ẩn không xua đi, chỉ còn lại một mặt bàn đá xanh rộng lớn.

- Từ hôm nay trở đi, ngươi ở chỗ này vừa chiến đấu, vừa tu luyện.

Diệp Tùy Phong nói.

Diệp Long nhíu mày hỏi:

- Vậy đối thủ của ta đâu?

- Ở chỗ này.

Diệp Tùy Phong mỉm cười, duỗi ra năm ngón tay, nhẹ nhàng vồ một cái.

Lập tức, vô số mũi tên màu xám, ầm vang bộc phát, toàn bộ tuôn hướng về phía tia sáng bạc lấp lóe bên trong trường hà.

Rất nhanh, trong đó một mũi tên xám, bắt đầu rung động.

Ngay sau đó, một thân ảnh màu trắng, trên mũi tên tựa như cá mắc câu, bị câu tới, rơi vào trên lôi đài.

Đó là một người trẻ tuổi toàn thân tản ra lãnh ý, hắn chau mày, hình như không biết xảy ra chuyện gì.

Xoay đầu lại, mới nhìn rõ hai người Diệp Tùy Phong.

Mà bọn hắn, cũng thấy rõ người kia bộ dáng.

Diệp Long trực tiếp lui lại hai bước, đặt mông ngồi dưới đất, trừng tròng mắt, giống gặp quỷ chỉ vào người trẻ tuổi kia, run rẩy nói:

- Trắng... Bạch Y Thương Thần, Bộ Phi Tuyết!

m điệu của hắn liền thay đổi, Bộ Phi Tuyết, thiên chi kiêu tử của một ngàn năm trước, một người một thương, đánh bại thiên hạ, không có đối thủ!

Đã từng, hắn ngông cuồng vì hồng nhan, đơn thương độc mã giết vào một tông môn lâu đời.

Trong vòng một đêm, trên dưới tông môn, máu chảy thành sông, triệt để trở thành lịch sử.

Về sau, Bộ Phi Tuyết khiêu chiến mạnh nhất Cửu Cửu Thiên kiếp trong lịch sử, chống đỡ đến cuối cùng.

Nhưng thiên uy không thể ngỗ nghịch, một đạo lôi kiếp cuối cùng thật sự là mạnh quá mức, cuối cùng Bộ Phi Tuyết thân tử đạo tiêu, không có cái gì lưu lại.

Thế nhưng, tại sao hắn lại xuất hiện ở nơi này!

Đại não của Diệp Long ong ong chưa hiểu, Đại bá hắn đến cùng làm cái gì?!

- Các ngươi người nào? Tại sao ta lại ở chỗ này?

Ánh mắt của Bộ Phi Tuyết trở nên lạnh lẽo, một cỗ thương ý rung trời, bất ngờ bạo phát!

Nhưng Diệp Tùy Phong chỉ phất phất tay, chung quanh thân thể Bộ Phi Tuyết xuất hiện một tầng sương ánh sáng thật mỏng.

Sau đó, hắn nhắm mắt lại, lâm vào bên trong ngủ say.

- Chưa đến lượt ngươi nói chuyện đâu.

Diệp Tùy Phong quay đầu nhìn về phía Diệp Long, cười nói:

- Ngươi không phải nói muốn khiêu chiến bọn hắn? Làm sao vừa gặp mặt đã sợ đến như vậy?

Nghe thấy câu nói này, Diệp Long ngẩn ra một chút, sau đó hít một hơi thật sâu, kiềm chế lấy chấn động trong lòng, gian nan đứng lên đến.

- Như thế mới đúng chứ.

Diệp Tùy Phong múa hai ngón tay, từng cái thân ảnh, bị hắn câu tới từ ngân sắc bên trong trường hà, rơi vào trên lôi đài.

Vì để tránh cho chuyện vừa rồi xảy ra, bọn hắn vừa bị câu tới, đã bị Diệp Tùy Phong cưỡng ép chìm vào giấc mộng.

Thiên kiêu Thần Phủ - Hạ Vũ Văn, Ám Dạ Sát Thần - Đồng Diệt, đệ nhất thiên hạ - Phó Nho Hoài, Thiên Đạo Chi Tử - Kim Lân, Thần Thoại Vạn Cổ - Long Ngạo Thiên...

Diệp Long nhìn từng gương mặt quen thuộc, trong miệng nỉ non, đại não đã trống rỗng.

- Đại bá, thật mang thiên chi kiêu tử trong Nhân Kiệt Truyện Ký toàn bộ biến ra đây!

Thậm chí còn có thật nhiều người mà hắn không quen biết...

Cho đến khi xuất hiện mấy trăm thân ảnh, Diệp Tùy Phong mới ngừng lại được.

- Ngươi trước cứ dùng.

Trong võ đài Tuyên Cổ, tu vi những người này đều ngang cấp với ngươi, muốn cùng ai chiến đấu, ở trong lòng gọi tên là được.

- Nếu ngươi đột phá, tu vi của bọn hắn cũng sẽ tăng lên tương ứng.

- Từ từ tôi luyện chiến ý của mình đi, một tháng sau, ta tới đón ngươi.

Nói xong, bóng dáng của Diệp Tùy Phong chậm rãi tiêu tán.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch