Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Toàn Chức Nghệ Thuật Gia

Chương 173: Tinh Mang m Nhạc

Chương 173: Tinh Mang m Nhạc




Giải trí Thất Tinh.

Là một trong những công ty giải trí lớn nổi danh nhất Tề Châu, quy mô của Thất Tinh ngang hàng với Lôi Đình, mà ở phòng nghỉ VIP trên tầng mười hai của công ty, Thủy Vân gặp gỡ đội nhóm của nàng.

"Vân tỷ." - Là người đại diện của Thủy Vân cười nói:

“Sau khi công ty chúng ta ký hợp đồng cạnh tranh ba trăm vạn với năm nhà, hiệu suất các nhà phe Ất rất cao, cơ bản các ca khúc chế tác đều đã hoàn thành.”

"Còn Hồng Nguyệt và Cô Lang thì sao?"

Thủy Vân coi trọng hai nhà này hơn.

Người đại diện nói: “Đầu tuần Cô Lang đã hoàn thành tác phẩm chế tác, còn Hồng Nguyệt hơi chậm một chút, nhưng ca khúc hoàn chỉnh đã được gửi vào hôm qua, các công ty cấp bậc này nếu nguyện ý tập trung tinh lực, cho hai tháng hoàn thành một đơn hàng vẫn là không có vấn đề, sự thật chứng minh họ rất xem trọng cái đơn hàng này, ngươi dự định nghe cái nào trước?”

Thủy Vân nói: "Cô Lang đi."

Người đại diện gật đầu, phát tác phẩm của Cô Lang.

Đây là một tác phẩm tương đối hoàn chỉnh, cả phần lời và phần phối nhạc cũng làm tốt, mà Cô Lang còn cố ý tìm một ca sĩ có tone giọng gần giống Thủy Vân thu âm bản demo này, để Thủy Vân có thể cảm nhận ca khúc một cách hiệu quả nhất.

Đây là một chú thích nhỏ.

Bên phe Ất đều là người sáng tác xử lý phối nhạc, viết lời thuộc về hạng mục bổ sung thêm.

Về phần khác nhau giữa sáng tác và viết lời, có sự sai lệch trong tiêu chuẩn bình phán giữa Địa Cầu và Lam Tinh.

Người được gọi là nhạc sĩ trên thế giới này thật ra là để chỉ một vài đại lão có thể cùng sáng tác, xử lý phối nhạc, viết lời, cũng chính là kiểu như Lâm Uyên.

Còn lại chỉ soạn nhạc được gọi chung là người soạn nhạc, kể cả những người soạn nhạc đẳng cấp Khúc phụ cũng chưa chắc đã được gọi là nhạc sĩ.

Đương nhiên cái này đã trở thành một quy chuẩn quốc tế.

Đây là quan điểm truyền thống của Lam Tinh: Sáng tác chính là tạo ra con người, viết lời chỉ vì người mà trang điểm.

Cả hai việc đã được phân chia rạch ròi…

Đại đa số người soạn nhạc đều nguyện ý tham dự hòa âm phối khí thậm chí là sáng tác ca từ, nhưng nếu như phe Giáp cảm thấy không ổn, vậy thì phải phối nhạc và viết lại lời một lần nữa, chỉ sử dụng giai điệu của người soạn nhạc.

Nhưng dù sao Cô Lang cũng là công ty có thứ tự xếp hạng rất cao trong BXH chế tác âm nhạc.

Tác phẩm mà họ gửi tới bất luận là sáng tác hay phối nhạc, thậm chí là cả ca từ, đều rất hay.

Sau khi nghe xong, nhiều người trong đội nhóm đều lộ ra vẻ hài lòng.

Thủy Vân không nói gì, tiếp tục yêu cầu người đại diện phát tác phẩm của Hồng Nguyệt.

Lần này nghe xong, đội nhóm của Thủy Vân trở lên lúng túng.

Bởi vì tác phẩm của Hồng Nguyệt cũng rất tốt, mặc dù bọn họ không chuẩn bị toàn diện như Cô Lang, ngay cả phối nhạc, ca từ và biểu diễn đều được lấy mẫu, nhưng giai điệu giọng hát rất đáng được công nhận.

“Trước chưa vội kết luận.”

Thủy Vân nói:

“Giai điệu của Cô Lang rất giống các ca khúc đặc trưng của ta, có thể nói là vì ta mà chế tác riêng, nhưng vấn đề là ta muốn tìm kiếm sự đột phá, so sánh với tác phẩm trước kia của ta, bài hát này cũng không có sự đột phá quá lớn.”

Mọi người đều gật đầu.

Thủy Vân tiếp tục nói:

“Nói về ca khúc của Hồng Nguyệt, vấn đề của Hồng Nguyệt hoàn toàn ngược lại với Cô Lang, đó chính là Hồng Nguyệt có đột phá quá lớn, vậy mà to gan ghép vào ca khúc một đoạn rap, ta không phản đối đoạn rap đó, nhưng cá nhân ta càng thích giai điệu nhẹ nhàng hơn…”

“Vậy rốt cuộc chọn cái nào?”

Người đại diện thử hỏi một câu thăm dò.

Sau khi Thủy Vân suy nghĩ một chút, liền nói: “Không phải còn một nhà nữa sao, đã gửi tới chưa?”

"Ừm..."

Người đại diện trầm ngâm một lát, mở email của bản thân ra, sau đó nhíu mày nói: “Tác phẩm còn lại đã gửi tới, nhưng cơ bản nhà làm nền thôi, nguyên nhân hẳn là Vân tỷ cũng rõ.”

“Cũng phải nghe một chút chứ.”

Thủy Vân xua tay nói: “Được rồi, đưa tai nghe cho ta, ta tiếp tục nghe ca khúc còn lại, trước hết các ngươi thảo luận một chút, rốt cuộc nên lựa chọn Cô Lang hay Hồng Nguyệt thì tốt.”

Người đại diện gật đầu.

Thủy Vân ngồi một mình trong góc, vặn âm lượng tai nghe lên mức cao, rồi chậm rãi bắt đầu nghe ca khúc, mà đội nhóm của Thủy Vân thì bắt đầu thảo luận.

"Lựa chọn Cô Lang đi."

Có người phát biểu: “Tác phẩm của Cô Lang an toàn nhất, chúng ta có thể yêu cầu Cô Lang bên kia sửa chữa một chút.”

"Cô Lang quá bảo thủ."

Có người lắc đầu nói: “Ngươi nhắc tới sửa chữa, vậy tại sao chúng ta không chọn ca khúc của Hồng Nguyệt, ca khúc của Hồng Nguyệt rõ ràng tạo ra đột phá nhất định, mặc dù nói đoạn rap có hơi táo bạo chút, nhưng chỉ cần sửa đoạn rap đó thanh melody là được rồi.”

"Ngươi nghĩ quá đơn giản." - Người am hiểu âm nhạc trong đội nhóm lắc đầu nói:

“Đoạn rap của bài hát này rất khó đổi, bởi vì phải kết hợp với hình thức rap đó mới có thể phát huy hiệu quả lớn nhất, cả bài chỉ có mỗi đoạn rap đó làm điểm nhấn, nếu đổi đoạn rap thành melody, chất lượng ca khúc sẽ hoàn toàn thay đổi.”

"Dù sao ta cảm thấy Hồng Nguyệt vẫn tốt hơn."

"Tác phẩm của Cô Lang là hoàn hảo nhất."

“Nào có cái gì mà tác phẩm hoàn hảo nhất …”

Đội nhóm hiển nhiên tạo thành hai phe phân biệt rõ ràng với hai ý kiến hoàn toàn trái ngược nhau, vì vậy đã cãi lộn, trong chốc lát, rốt cuộc mọi người cũng lộ ra vẻ mặt bất đắc dĩ, nhìn về phía người đại diện nói:

“Có thể đều chọn cả hai hay không?”

Người đại diện nâng trán: “Ngươi có phải nghĩ quá đẹp hay không, đây chính là trả cho mỗi ca khúc ba trăm vạn, cả hai bài đều muốn, công ty bên này phải chi trọn vẹn sáu trăm vạn, các ngươi cảm thấy giám đốc sẽ đáp ứng sao?”

Đám người bĩu môi.

Rất nhanh cuộc tranh luận mới của đội nhóm bắt đầu, hai bên giằng co, mười phút sau đã trở thành một trận cãi lộn, nghe vậy người đại diện đau cả đầu: “Được rồi, được rồi, cứ nhao nhao như thế căn bản sẽ không có kết quả, từng người các ngươi đừng cãi nữa, vẫn là để Vân tỷ tự mình quyết định đi!”

"Hồng Nguyệt."

"Cô Lang."

Đàm người vẫn cãi lộn vài câu, cho đến khi sắc mặt của người đại diện tối sầm lại đám người mới ngừng tranh luận, nhưng trên mặt vẫn có vài phần ý không cam lòng.

"Vân tỷ?"

Người đại diện nhìn về phía Thủy Vân.

Không biết có phải do âm lượng tai nghe quá lớn hay không, nàng không nghe được người đại diện đang gọi, chỉ nghiêng người, toàn thân đều đang hưởng thụ âm nhạc, hai chân thậm chí còn xoay theo tiết tấu ….

"Vân tỷ?"

Người đại diện cất cao giọng.

Thủy Vân vẫn như cũ không nghe thấy gì.

Mọi người nhìn nhau, đều không cho rằng Vân tỷ là đang chuyên tâm nghe nhạc, chỉ là hoài nghi có phải là bởi vì bọn họ vừa mới nhao nhao cãi lộn, cho nên Vân tỷ có chút tâm tình xấu?

"Vân tỷ!"

Người đại diện tiến đến trước mặt Thủy Vân.

Thủy Vân dường như chỉ lấy lại tinh thần từ trong âm nhạc khi nhìn thấy khuôn mặt của người đại diện, nàng đột nhiên đứng lên, tất cả mọi người đều sửng sốt, không biết vì sao Thủy Vân lại phản ứng lớn như vậy.

"Ta đã có quyết định !"

Ngữ điệu của Thủy Vân cực kì nhẹ nhàng.

Đám người nghe vậy nhao nhao nhìn chằm chằm vào Thủy Vân, người đại diện cũng nhìn Thủy Vân chằm chằm, trong lòng có chút thấp thỏm, không biết cuối cùng Thủy Vân chọn Hồng Nguyệt hay là Cô Lang.

Không phải là Hồng Nguyệt.

Cũng không phải là Cô Lang.

Thủy Vân tháo tai nghe bên trái xuống, không có chút do dự nào, dứt khoát nói ra bốn chữ:

"Tinh Mang âm nhạc!"

Lúc này rất nhiều người đều đang hoài nghi mình có nghe lầm hay không, đến mức mọi người đều sững sờ ngay tại chỗ, thậm chí trong tiềm thức của người đại diện còn chưa nghĩ ra Tinh Mang âm nhạc là công ty nào?






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch