Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Thiên Hạ Đệ Cửu

Chương 96: Đăng Tiên Môn

Chương 96: Đăng Tiên Môn





- Đăng Tiên Môn là chỗ nào?

Hiểu biết của Địch Cửu về Đăng Tiên Môn khá ít.

Tại tu chân giới, các môn phái vừa tiến hành chiêu sinh đệ tử thường được gọi là mở tiên môn, mà đối với những người bình thường muốn tiến vào các môn phái tu chân thì đều phải vượt qua Đăng Tiên Môn, chỉ có vượt qua nó mới có thể xem như là thành công.

Cảnh Mạt Song nhàn nhạt nhìn Địch Cửu một hồi, sau đó kiên nhẫn giải thích:

- Lần chiêu sinh này, đại đa số đều là tiên môn của Bắc Vực, toàn bộ người Bắc Vực nếu muốn tu tiên đều sẽ tham gia. Nếu không ta cũng không dám khẳng định có thể đem theo ngươi đi như vậy.

Tiên môn chiêu sinh đệ tử, loại tiểu nhân vật như Địch Cửu không biết cũng đúng thôi. Nàng cũng không hề lừa hắn, nếu như không nhờ có sự kiện này xảy ra thì nàng cũng chẳng có lý do gì rời khỏi Cảnh gia. Mà cho dù có đi được cũng không thể tùy tiện dẫn Địch Cửu theo.

Chung Hạ Thiên của Chung gia khẳng định cũng biết được tin tức về Đăng Tiên Môn, thế nhưng trong mắt nàng, gã chỉ là một con kiến hôi mà thôi.

Tới giờ thì Địch Cửu cũng đã có thể hiểu sơ được nguyên nhân rồi. Vốn dĩ Chung Hạ Thiên của Chung gia phải đến ở rể Cảnh gia, kết hôn cùng với cô gái này. Nhưng Chung Hạ Thiên lại không muốn làm như vậy, cho nên tìm hắn thay gã thành hôn. Tuy nhiên, những chuyện trộm long tráo phụng đầy sơ hở như thế vốn không lọt vào mắt cô gái trước mắt hắn đây, rõ ràng cô ấy cũng chẳng coi cuộc hôn nhân này ra gì.

May mắn tâm địa cô không tệ, chẳng những không xem thường hắn là một tên trộm, ba ngày sau còn muốn thả hắn ra nữa chứ.

Về phần làm sao hắn đến được Chung gia, còn bị Chung Hạ Thiên tóm được rồi phải thay gã ta thành hôn, trong lòng Địch Cửu đã có một đáp án mơ hồ.

Lúc hắn dùng thanh đao của mình chém xuống sát trận bên trong Thiên Cương Cung kia, đồng thời cũng nghe được âm thanh của người con gái nằm trong quan tài vang lên, chỉ là hắn đâm lao đành phải theo lao, không thể nào ngừng lại được.

Người con gái đó nằm trong quan tài ngọc không biết được bao nhiêu năm rồi, cư nhiên còn có thể tỉnh lại, có thể thấy được cô ta sở hữu một sức mạnh cực kỳ cường hãn. Sự kiện hắn rơi vào trong Chung gia rất có thể là do cô ta làm ra. Bây giờ Địch Cửu đã đoán được, nơi này chắc chắn không còn là ở Tiên Nữ Tinh nữa rồi. Theo như hiểu biết của hắn cho thấy, muốn di chuyển từ một tinh cầu này đến tinh cầu khác, biện pháp duy nhất chính là sử dụng truyền tống trận.

Có lẽ cô ta đã vứt hắn vào tinh cầu này, sau đấy hắn xui xẻo lọt đến Chung gia, kết quả biến hắn trở thành một tên trộm bị bắt.

Mặc dù Địch Cửu đã là Đại pháp sư cấp bốn, nhưng vẫn chưa từng chân chính đi qua Tu Chân Giới lần nào, không biết với tu vi của hắn mà đơn phương tiến vào truyền tống trận dưới tình huống không có bất cứ vật bảo hộ nào, có thể bị không gian chuyển động xé làm chín mảnh hay không đây.

- Đa tạ ngươi đã không vạch trần, tên ta là Địch Cửu.

Sau khi hiểu rõ hết mọi chuyện, Địch Cửu liền ôm quyền cảm tạ cô gái đang ngồi đối diện mình.

Cảnh Mạt Song bình tĩnh đáp:

- Không có gì, kỳ thật cũng xem như là ngươi đang giúp ta. Nếu cái gã Chung Hạ Thiên kia tới mới thật là một chuyện cực kỳ khó tiếp nhận.

Quả nhiên cô gái này suy nghĩ cũng không khác gì Chung Hạ Thiên, đều không hề nguyện ý kết hôn cùng đối phương. Nghe vậy, Địch Cửu bèn vội vàng nói:

- Không biết nên gọi tỷ tỷ là gì đây?

- Tên ta là Mạt Cảnh Song.

Sau khi nói xong, dường như sợ Địch Cửu không hiểu, cô mới cố ý giải thích một chút:

- Song trong có đôi có cặp, chứ không phải Song trong sương tuyết hay sương mù.

- Song tỷ, trước hết ta mong tỷ giúp ta một chuyện. Tỷ có thể dẫn ta theo để ta nhìn xem Đăng Tiên Môn có bộ dạng như thế nào được không?

Địch Cửu không rõ vì sao Cảnh Mạt Song lại muốn giải thích rõ ràng chữ Song trong tên của cô ấy, bất quá hắn cũng không thèm để ý, thứ hắn muốn biết chính là Đăng Tiên Môn có thực sự tồn tại hay không kìa.

Hiểu biết của Địch Cửu về Tu Chân Giới chính là, nếu như anh không đi tới đó, vậy anh chỉ có thể mãi mãi là tán tu mà thôi. Trong lịch sử tu chân, ngoại trừ những tán tu cá biệt có cơ duyên phi thường lớn thì đại bộ phận tán tu cuối cùng cũng không thể thực sư đắc đạo.

- Ngươi muốn đi tới đó sao?

Cảnh Mạt Song nghi hoặc nhìn Địch Cửu.

Địch Cửu gật đầu:

- Đúng thế, ta muốn đi tới đó tìm vận may, nếu như không được nữa thì tính sau vậy.

Tính cách Cảnh Mạt Song ngược lại rất thẳng thắn:

- Được thôi, đợi đến Quảng trường Đăng Tiên Môn thì chúng ta sẽ tách ra. Còn ngươi, ngươi có thể gọi thẳng tên ta, không cần gọi là Song tỷ đâu.

Nhìn Cảnh Mạt Song đứng lên, Địch Cửu âm thầm thở dài, trong tất cả những nữ nhân hắn từng gặp qua thì thân hình của Cảnh Mạt Song có thể xếp vào dạng số một số hai. Dù chỉ mặc một bộ đồ bình thường cũng dư sức phát huy được dáng người hoàn hảo của mình. Cho dù là Chân Mạn khiến hắn nhớ mãi không quên năm đó cũng chưa chắc có thể sánh kịp cô gái này.

Thế mà ông trời lại vô cùng bất công, cho cô một dáng người hoàn mỹ như thế nhưng lại lấy đi dung mạo của cô. Lấy tài nghệ y thuật của Địch Cửu, liếc mắt một cái liền biết dung mạo Cảnh Mạt Song là bị người khác phá hủy. Thời điểm hủy dung đó còn bị độc vật ăn mòn da thịt nữa.

Cho dù với trình độ cũng hắn thì cũng chẳng có cách nào giúp cô ấy khôi phục như cũ được. Không phải do hắn bất tài, mà là vì trong tay hắn không có loại dược liệu cần thiết mà thôi. Địch Cửu từng đọc qua không ít sách y học, hắn biết có một loại quả tên gọi là Phạm Oái, có thể kết hợp cùng nhiều loại thuốc khác, sau khi luyện chế xong, đem bôi lên mặt thì có thể trừ đi tất cả vết thương. Loại quả này hắn chỉ nghe nói chứ chưa bao giờ thấy qua.

- Ngươi ngủ trên giường đi, ta nghỉ ngơi ở gian kế bên là được.

Nói xong, Cảnh Mạt Song vương tay nhấn một cái nút, tấm rèm trước giường tự động được kéo xuống.

Cô ta hướng về phía đối diện Địch Cửu đi tới, sau đó không hề phát ra bất kỳ âm thanh gì khác nữa.

Tính tình cô gái này thật tốt, Địch Cửu thầm nghĩ. Với địa vị trước mắt của hắn, Cảnh Mạt Song có thể dẫn hắn đi đã rất đáng nể rồi. Thế mà bây giờ cô ấy không khinh thường hắn là một tên trộm, còn đem giường nhường cho hắn nữa chứ.

Địch Cửu thử vận hành kinh mạch đã bị đứt gãy của mình, công pháp chu thiên vẫn như cũ không có bất kỳ phản ứng nào. Hắn chỉ đành thở dài, trước hết cứ đem thân thể bồi bổ lại cho tốt rồi tính tiếp vậy.

Thời gian ba ngày thoáng cái đã trôi qua, trong bay ngày này, vô luận là Cảnh Mạt Song hay Địch Cửu đều không hề rời khỏi tiểu viện. Cảnh Mạt Song là người kiệm lời, ngoại trừ nói vài câu vào đêm tân hôn thì sau đấy cô ấy chẳng mấy khi nói thêm bất cứ chuyện gì với Địch Cửu nữa.

Theo như người ngoài nhìn vào thì hình ảnh này chả khác gì vợ chồng lâu năm chung đ-ng với nhau. Chỉ có Địch Cửu mới biết, ba ngày này hắn không hề làm chuyện gì khác ngoại trừ cố gắng tìm cách chữa trị kinh mạch bị đứt gãy của mình.

Điều làm hắn vui mừng không thôi là sau một thời gian ngắn, kinh mạch của hắn đã chậm rãi khép lại một cách tự nhiên chứ không hề liên quan gì tới sự cố gắng của bản thân. Tảng đá màu xám quả nhiên là vật nghịch thiên, ngay cả kinh mạch bị đứt mà cũng có thể nối liền, không cần dùng bất kỳ phương pháp trị liệu nào cả.

Là một Y đạo Tông sư, Địch Cửu thập phần hiểu rõ việc nối liền kinh mạch bị đứt gãy có bao nhiêu gian nan.

Ba ngày sau, Cảnh Mạt Song chỉ ra ngoài báo tin một chút, không biết dùng thủ đoạn gì mà sau khi trở về liền mang Địch Cửu rời khỏi Cảnh gia.

Lúc đầu Địch Cửu còn lo lắng có người nhận ra hắn không phải là Chung Cảnh Thiên, thế nhưng sự thật nói lên hắn lo thừa rồi. Thời điểm Cảnh Mạt Song rời đi, ngay cả một người đưa tiễn cũng chẳng có chứ đừng nói chi có người nhận ra hắn là giả, như thể khung cảnh hôn lễ cực kỳ náo nhiệt mấy hôm trước không phải là của Cảnh Mạt Song vậy.



Rời khỏi Cảnh gia rồi, tâm tình bị đè nén của Địch Cửu được giải tỏa không ít. Thẳng đến khi cùng Cảnh Mạt Song ngồi lên một cỗ xe kéo, Địch Cửu mới không nhịn được hỏi:

- Mạt Song, Đăng Tiên Môn rốt cuộc là ở đâu vậy? Chúng ta còn phải đi mấy ngày nữa mới tới?

Lần này không cần Cảnh Mạt Song trả lời, một lão già ngồi chung trên xe kéo liền đáp:

- Lần tuyển sinh này được tổ chức tại Tịch Xuyên thành, đi một ngày là tới nơi rồi.

- Đúng vậy, trước kia Đăng Tiên Môn đều được cử hành tại Hoang thành. Nếu đi Hoang thành, chúng ta phải đi trước một tháng mới mong tới nơi kịp lúc.

Lại có thêm một người nữa phụ họa.

Nguyên bản khi những người không quen biết ngồi chung một chỗ, có thể thu thập được rất nhiều tin tức hữu dụng. Chí ít, Địch Cửu biết được lần này có hơn mười gia tộc nhắm tới hội tuyển sinh tại Tịch Xuyên thành, hơn nữa, trong đó còn có hai gia tộc có thế lực cực kỳ lớn mạnh nữa.

Vào lúc hoàng hôn buông xuống, xe kéo mà Địch Cửu ngồi cuối cùng cũng đến nơi.

Dù sắc trời hiện tại đã tối, thế nhưng bên trong Tịch Xuyên thành vẫn phi thường náo nhiệt, ánh đèn làm nổi bật những con đường bên trong, trông không khác gì một cô nương kiều diễm vừa tỉnh giấc cả. Mỗi con phố trong thành đều có người đến người đi tấp nập, sinh ý mỗi cửa hàng hai bên đường tựa hồ cũng cực kỳ tốt.

Cảnh Mạt Song bước xuống khỏi xe ngựa, lấy ra một cái túi tiền màu đen đưa cho Địch Cửu rồi bảo:

- Bây giờ chúng ta tách ra ở đây, Đăng Tiên Môn được tổ chức trong vòng ba ngày, hi vọng ngươi đủ may mắn để được chọn.

Có thể nói trên người Địch Cửu hiện giờ không có đồng nào cả, hắn vẫn đang đau đầu về việc kiếm tiền từ đâu, thế mà không ngờ Cảnh Mạt Song đã giúp hắn giải quyết vấn đề trước mắt này. Địch Cửu cũng chẳng buồn giả vờ khách khí, hắn thẳng thắng vươn tay nhận lấy:

- Mạt Song, cám ơn ngươi. Chúc ngươi may mắn, có thể tiến vào Tiên môn cấp bậc cao.

Lúc ngồi trên xe, hắn đã thu thập được khá nhiều thông tin, thế nên đối với Đăng Tiên Môn kỳ này Địch Cửu không hề lo lắng chút nào. Từ lúc lấy được viên đá màu xám, hắn tin tưởng linh căn bản thân phi thường tốt. Nếu không, tốc độ tu luyện của hắn sẽ không nhanh đến thế.

Cảnh Mạt Song không tiếp tục nhiều lời nữa, cô và vài mấy kẻ đi cùng kia chen chân vào đám người trước mặt, rất nhanh đã khuất dạng.

--------

Nhóm dịch: Thiên Đình








trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch