WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Thế Giới Sụp Đổ

Chương 391: Một trận chiến cuối cùng! (1)

Chương 391: Một trận chiến cuối cùng! (1)
Shared by: epubtruyendich.com
=== oOo ===​
Thanh niên mặc quần áo màu đen hơi run run, không nghĩ tới Lâm Siêu lại có thể biết bản thể của Bột Hải Chi Chủ, hắn lúc trước tận
mắt nhìn thấy bản thể to lớn của nó, mới mơ hồ suy đoán được, nhưng còn Lâm Siêu là từ đâu nhìn thấy?

"Còn gì nữa không?" Lâm Siêu tiếp tục hỏi.

Phạm Hương Ngữ nghe Lâm Siêu nói, lần thứ hai liếc mắt nhìn hắn, trong lòng cũng kinh ngạc giống như con xác thối, nàng biết rằng
Lâm Siêu chưa bao giờ đi ra ngoài biển xa, thông tin biết được chỉ có thể thông qua một cách, chính là Tinh Võng.

Nàng cũng không nghĩ sâu hơn nữa, hơn một năm nay ở chung với nhau, từ trên người Lâm Siêu nàng từng thấy qua quá nhiều điều
thần bí, lúc này mới tiếp tục nói: "Trừ những điều này, còn lại chính là thủ hạ của ba con Vương Thú, trong đó, con Vũ Dực Phi Xà
Vương Thú chính là thủ hạ của Bột Hải Chi Chủ, tên là Phi Tướng Quân, phụ trách điều tra tình báo cho Bột Hải Chi Chủ."

Lâm Siêu khẽ gật đầu, chẳng trách Bột Hải Chi Chủ đồng ý đem ốc biển bảy màu, bảo vật như vậy giao cho con xác thối này, nguyên
lai là phái thủ hạ của mình tới đây.

"Hai con Vương Thú này, là hắn dùng một ít bảo vật di tích dụ dỗ đến." Phạm Hương Ngữ liếc mắt nhìn về chiến trường phía tây, nói:
"Bây giờ nhìn thấy chiến cuộc bất lợi, nên đều muốn chạy trốn đi."

Lâm Siêu khẽ gật đầu, đâu chỉ chạy trốn, một con đã thần phục.

"Do nhận lợi ích mà tới, lợi ích không còn tự nhiên sẽ rút lui." Tên xác thối khẽ mỉm cười nói.

Lâm Siêu liếc mắt nhìn hắn, trong lòng càng cảm thấy năng lực của Phạm Hương Ngữ thật đáng sợ, hắn rõ ràng còn bảo lưu ký ức
cùng ý thức lúc trước, nhưng đã hoàn toàn thần phục, giống như là bị mê hoặc.

"Nên kết thúc rồi." Lâm Siêu quay đầu lại nhìn lướt qua lớp tường thành thứ hai, nhìn về phía thú triều.

Phạm Hương Ngữ đứng dậy, đứng sau lưng Lâm Siêu, nhìn đôi vai to lớn của người đàn ông này, ánh mặt trời từ phía xa chiếu tới, đem
mây mù xua tan, ánh sáng ấm áp soi sáng đại địa, chiếu vào trong con ngươi óng ánh rực rỡ của nàng.

Ở thị trấn Lô Châu tỉnh Tứ Xuyên, trong một trấn nhỏ.

Mùi máu tanh thổi qua đường phố, ô tô cũ nát hỗn loạn tắc ở giữa đường. Thi thể héo rũ thối rữa ở khắp nơi, tứ chi thối rữa đến mức
không còn nhìn ra hình dạng.

"Ong ong" một con ruồi biến dị đang bò trên một thi thể.

Ở lối vào cái trấn nhỏ tịch mịch này, một bàn chân chậm rãi bước vào, nhìn lướt qua thì giống bàn chân của nhân loại, thế nhưng lớp da
lại có màu xanh nhạt, đồng thời trên da lấm tấm các chấm tròn màu đen, các ngón chân khép lại với nhau, nhìn giống như bàn chân của
một con... Ếch!

Nhìn lên phía trên, thì thấy đây là một sinh vật cao ba mét, thân thể mập mạp, toàn thân màu xanh nhạt lấm tấm các chấm đen, hai
cánh tay vừa ngắn vừa nhỏ, ngón tay bẹp lép, bàn tay lại giống như hỗn hợp giữa người và ếch, con mắt cùng miệng rất lớn, chiếm cứ
toàn bộ khuôn mặt, không có mũi cùng lỗ tai, di chuyển giống như nhân loại cực kì nhanh nhẹn..

Nó mặc trên người một bộ quần áo làm việc màu xanh loại lớn, nhưng phần ngực lại căng phồng đến mức nút buộc bị tuột ra, phần vải
phía sau lưng cũng bị rách toác ra.

Quan trọng nhất chính là... Con mắt của nó có màu vàng.

Bên trong con ngươi có một cây thập tự màu bạc ! !

Căn cứ bên trong tường thành hùng vĩ.

Lâm Siêu bay đến bên cạnh nhóm người Hắc Nguyệt, Lỵ, Lăng Vũ, cùng Uất Kim Hương, kiểm tra tình hình thân thể của bọn họ, đáng
vui mừng chính là, bọn họ chỉ bị hôn mê, cũng không có nguy hiểm đến tính mạng, đặc biệt là Hắc Nguyệt cùng Lỵ, chỉ bị chấn thương
nhẹ, các nàng có chiến giáp bảo vệ, chỉ vừa tiếp xúc với cái đuôi của Vũ Dực Phi Xà Vương Thú không tới 0.01 giây liền bị đánh bay,
năng lực tần suất cũng chưa kịp đồng bộ với chiến giáp của các nàng.

Tình huống của Lăng Vũ cùng Uất Kim Hương có chút không lạc quan, lồng ngực hai người hoàn toàn bị sụp xuống, xương sườn xen kẽ
cùng với nội tạng bên trong, may là không có đâm xuyên qua trái tim, tuy rằng chỉ còn thoi thóp, thế nhưng vẫn có thể cứu được, dù sao,
trong căn cứ có hơn một vạn Năng Lực Giả, trong đó có mười mấy người sở hữu năng lực trị liệu, thậm chí nhiều hơn, chỉ cần không
phải chết tại chỗ, đều có thể chữa trị khôi phục lại.

Lâm Siêu bàn giao cho Phạm Hương Ngữ công việc chữa trị cho những người bị thương.

Ba con Vương Thú đã tan tác, một chết một quy thuận, chỉ còn lại một con đang giãy dụa khổ sở cùng với Vưu Tiềm, Lâm Siêu không
có ý tứ đi hỗ trợ, cái này chính là một cơ hội hiếm có, có thể để cho Vưu Tiềm hảo hảo rèn luyện một phen, tuy rằng thể chất của hắn
sẽ không vì thích ứng mà tăng cường thêm nữa, thế nhưng kỹ năng cận chiến cùng chiến đấu sẽ nhanh chóng tăng trưởng.

Lâm Siêu bay lên đỉnh đầu Đà Sơn Vương Thú, vỗ một cái vào đầu của nó, nói: "Đi ra ngoài tường thành."

Đà Sơn Vương Thú cúi đầu "Ò" kêu một tiếng, cái lỗ tai to lớn rũ xuống, đi ra ngoài tường thành phía trước lỗ hổng.

Lâm Siêu nhìn thú triều vô tận ở bên ngoài lồng phòng hộ năng lượng, tuy rằng trong thú triều số lượng quái vật nhiều vô số kể, thế
nhưng không có Vương Thú tọa trấn, sớm muộn cũng sẽ phân tán ra, dù sao, chúng nó cũng không phải là một chủng loại đồng nhất.

Lâm Siêu không có ý tứ muốn giải tán chúng nó, đây chính là tài nguyên đưa đến cửa miễn phí, hắn muốn trước khi thú triều bắt đầu tán
loạn, đánh chết thật nhiều quái vật, sau đó ướp lạnh trong kho làm thức ăn dự trữ, làm quân lương cho căn cứ sau này.

Thế giới luôn luôn sẽ phát sinh chiến tranh, nguyên nhân là vì dựa vào chiến tranh có thể nhanh chóng phát tài!

Chiến tranh nói trắng ra, chính là cướp bóc!

Thua tự nhiên không còn gì cả.

Nhưng nếu như thắng, có thể để cho một quốc gia giảm thiểu mấy chục năm thời gian phát triển.

Vì lẽ đó các chính khách rất yêu thích thúc đẩy chiến tranh, chủ yếu chính là vì lợi nhuận cao! Điều duy nhất cần trả giá, chỉ là một ít
mạng người ở tầng dưới chót.

Lâm Siêu nhìn về thú triều vô tận. Cầm bộ đàm hướng về Phạm Hương Ngữ nói rằng: "Lập tức tập hợp toàn bộ các Năng Lực Giả sở
hữu năng lực trị liệu cùng năng lực khôi phục nhanh chóng chữa trị cho nhóm người Hắc Nguyệt, khôi phục đến trạng thái có thể tái
chiến, tranh thủ trước khi thú triều lui lại, giết quái vật càng nhiều càng tốt."

Phạm Hương Ngữ lập tức hiểu được dụng ý của Lâm Siêu, gật đầu nói: "Được, ta làm ngay."

Trong số tất cả các năng lực, có một số năng lực có thể khôi phục được nguồn năng lượng tế bào cho người khác, năng lực như vậy ở
trong đoàn đội cực kì được hoan nghênh.

Lâm Siêu lúc trước không để cho những người này đến khôi phục nguồn năng lượng tế bào cho hắn, chủ yếu là vì khi hắn triển khai
trạng thái Hoàng Kim Cự Nhân, chỉ dựa vào nguồn năng lượng trong tế bào là không đủ, nhất định phải khôi phục lại hoạt tính của Máu
Hoàng Kim, mà cái này, rất ít năng lực có thể làm được, cho nên mới lựa chọn dùng cây tiến hóa chế tạo năng lực thứ tư, mượn sức
mạnh của cây tiến hóa tiến hành khôi phục.

Mấy phút sau.


Tác giả bài viết không cần trả phí. Click để xem!




Trang 197# 1



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.