Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Thế Giới Sụp Đổ

Chương 383: Lâm Siêu cuồng bạo

Chương 383: Lâm Siêu cuồng bạo
Shared by: epubtruyendich.com
=== oOo ===​




Nàng giơ hai tay lên, vô số dây leo đan xen hiện ra, trên đỉnh mỗi một cái dây leo đều biến thành gai nhọn xoắn ốc, hướng về phía Vũ
Dực Phi Xà Vương Thú đâm tới.

Hống!

Vũ Dực Phi Xà Vương Thú vỗ cánh một cái, đánh rơi tất cả dây leo, tiếp tục vung đuôi mạnh mẽ quật xuống.

Rầm một tiếng, Uất Kim Hương không có thời gian tránh né, cả người bị quật trúng bay ngược ra ngoài, miệng phun ra máu tươi tạo ra
một vệt đỏ trong không trung.

Bộ Phàm sắc mặt tái xanh, nhưng không có đuổi theo đỡ Uất Kim Hương, tuy rằng nàng rất muốn làm như vậy, nhưng nàng biết nhiệm
vụ lúc này của mình, chính là ở đây phòng thủ!

Phạm Hương Ngữ sắc mặt phức tạp, nhìn Bộ Phàm một người cuối cùng đứng trước mặt mình, nàng nhẹ nhàng cắn chặt môi dưới, từ
chỗ ngồi chậm rãi đứng lên, nhìn qua một đám tham mưu đứng xung quanh đang run cầm cập, từng bước từng bước hướng về phía
bên ngoài đi tới, đi tới sau lưng Bộ Phàm, ngẩng đầu nhìn Vũ Dực Phi Xà Vương Thú.

"Ngươi!" Bộ Phàm nhận ra được Phạm Hương Ngữ, vội vàng nói: "Mau trở về!"

Phạm Hương Ngữ không để ý nàng, mà là nhìn Vũ Dực Phi Xà Vương Thú, nói với Bộ Phàm: "Ngươi lui xuống trước đi, để ta giải quyết
nó. Âm thanh của nàng nhẹ nhàng, mười phần bình tĩnh.

Bộ Phàm ngớ người, không biết nói cái gì.

Vũ Dực Phi Xà Vương Thú nhìn thấy Phạm Hương Ngữ đi ra ngoài, nhất thời gầm nhẹ một tiếng, thân thể hạ xuống, cái miệng lớn như
cái chậu máu há ra muốn đem nàng nuốt lấy, cằm dưới cũng há ra hết cỡ, hầu như có thể đem toàn bộ tháp chỉ huy nuốt trọn.

"Cái gì!" Bộ Phàm nhìn bầu trời bỗng nhiên trở nên đen thui, miệng rắn mở rộng vô hạn, nàng hoàn toàn biến sắc, vội vàng kéo Phạm
Hương Ngữ chuẩn bị xoay người nhảy xuống đất.

Đúng lúc này ——

Ô ~~!

Tựa hồ xa xa phía chân trời, lại phảng phất như ở gần bên tai, một tiếng gào thét vang vọng truyền tới!

Ầm! !

Tiếng va chạm mãnh liệt nổ ra, miệng rắn to lớn sắp nuốt cả tòa tháp chỉ huy bị chấn bay ra ngoài.

Phạm Hương Ngữ cùng Bộ Phàm choáng váng.

Nhóm người tham mưu ở trong phòng chỉ huy cũng choáng.

Mọi người thông qua Tinh Võng quan sát thấy cảnh này, tất cả đều trợn to hai mắt.

Ở trên tháp chỉ huy, xuất hiện một bóng người cao năm mét, toàn thân mặc áo giáp đỏ như máu dữ tợn, cả người sát khí nồng nặc.

Là Lâm Siêu!
Phạm Hương Ngữ nhìn bóng người như một con Ác Ma trước mặt, mặc dù không có tuyến lệ, nàng cũng cảm giác được trong lòng phát
hoảng, con mắt ánh lên sự cảm động, nhưng không hề có một giọt nước mắt nào.

Rốt cục đến rồi.

Bộ Phàm thở phào nhẹ nhõm, cảm giác mệt mỏi như thủy triều kéo tới, nàng cùng Lăng Vũ, Uất Kim Hương cùng với tất cả mọi người,
đều đã sức cùng lực kiệt, chỉ còn một chút hơi sức chống đỡ, hiện tại, rốt cục đợi được.

Lâm Siêu ánh mắt xẹt qua xung quanh, khi nhìn thấy Lăng Vũ, Hắc Nguyệt, Uất Kim Hương, Lỵ mấy người đang nằm hôn mê bất tỉnh
dưới mặt đất, sát ý trong người không cách nào át chế bạo phát, ý niệm hủy diệt mạnh mẽ dâng lên.

Hắn chậm rãi ngẩng đầu nhìn về hướng Vũ Dực Phi Xà Vương Thú.

Hống!

Sau khi bị đánh bay ra, Vũ Dực Phi Xà Vương Thú tức giận quay đầu lại, cằm dưới bị lõm xuống một lỗ, đau đớn kịch liệt kích thích sát
ý của nó, nó nhìn chằm chằm vào Lâm Siêu, không nghĩ tới con mồi này lúc nãy chạy trốn bây giờ lại dám trở lại.

Lúc trước nó không ngờ được vũ khí của Lâm Siêu lại không đồng bộ tần suất được, thế nhưng lần này nó đã có chuẩn bị, nó chắc
chắn sẽ không để cho con mồi này có thể chạy thoát một lần nữa!

Vèo!

Lâm Siêu buông tay ra, cổ thương từ lòng bàn tay vuông góc rơi xuống phía dưới, tuy rằng cổ thương thanh mảnh, nhưng trọng lượng
chính là nghìn cân, rơi xuống dưới mặt đất đường phố, vang lên một tiếng nổ nặng nề, mọi người còn sống sót nhìn thấy cảnh này liền
kinh ngạc.

"Bắt đầu đi." Lâm Siêu nhìn chằm chằm vào Vũ Dực Phi Xà Vương Thú, thấp giọng nói một câu.

"Ngươi nên chuẩn bị tinh thần." Trên cánh tay phải lộ ra một cái miệng, trịnh trọng nói: "Sau khi ta đem toàn bộ tế bào thần tính giao
cho ngươi khống chế, thì ta sẽ rơi vào trạng thái ngủ say, lấy đẳng cấp hiện tại của ngươi, rất khó để điều động sức mạnh của tế bào
thần tính, nó sẽ kích thích tất cả mặt trái, tạp niệm bên trong cơ thể ngươi ra, ngàn vạn lần không thể để cho những tạp niệm này thống
trị ngươi, bằng không... Không còn đường quay đầu!"

"Ta biết." Lâm Siêu trầm giọng nói.

Vào lần thứ nhất thuần phục Anubis, Lâm Siêu có hỏi qua tác dụng của nó, ngoại trừ có thể hút máu tươi chuyển hóa thành nguồn năng
lượng tế bào cùng thể năng. Ngoài ra còn có thể kích hoạt tế bào thần tính trong cánh tay phải, để cánh tay phải bùng nổ ra sức mạnh
của tế bào thần tính, thế nhưng, ở trạng thái này cánh tay phải nhất định phải liên tục được bổ sung máu tươi, mới có thể có đủ nguồn
năng lượng khởi động tế bào thần tính tong cánh tay phải, nếu không thì cánh tay phải sẽ thôn phệ hết máu tươi của bản thân, để làm
nguồn năng lượng khởi động.

Hơn nữa, ở trong trạng thái này. Tế bào thần tính sẽ kích thích ra hết thảy tạp niệm cùng giết chóc, nếu như không cách nào áp chế lại
những tạp niệm này, sẽ triệt để sa đọa, không có cách nào thức tỉnh!

Ý niệm giết chóc của Lâm Siêu nặng bao nhiêu?

Kiếp trước, trong mười chín năm sinh tồn, từ khi sáu tuổi, hắn nhất định phải nỗ lực sinh tồn, bất kể là giết quái vật hay người muốn
giết mình.

Mỗi giờ mỗi khắc đều là không khí u ám bao quanh, cũng làm cho tâm tính của hắn tràn ngập ý niệm giết chóc mãnh liệt cùng khí tức
thô bạo!

Sau khi sống lại, hắn cũng không có hưởng thụ được mấy ngày tươi sáng, đẹp đẽ của thời đại trước, mà ngay lập tức chuẩn bị sinh tồn
trong tận thế, tiếp tục ngày qua ngày giết chóc cùng máu tươi!

Ý niệm giết chóc tích lũy ở trong lòng hắn, đã sớm đạt đến một mức độ kinh thế hãi tục, bằng không lúc trước Bạch Miêu xâm lấn đầu
óc của hắn đã không bị hắn ngăn chặn, mặc dù nói hắn có lực ý chí cấp S, nhưng Lâm Siêu vẫn không chắc chắn trăm phần trăm có
thể áp chế được!

Vốn là hắn có một phương pháp có thể đem mọi chuyện trước mắt đơn giản giải quyết.

Chỉ cần để Bạch Tuyết hỗ trợ là tốt rồi.

Lấy sức mạnh của Bạch Tuyết, chỉ cần gọi ra vực sâu nhân cách, liền có thể dễ dàng giết chết Vũ Dực Phi Xà Vương Thú, dẹp yên tất
cả. Thế nhưng, Lâm Siêu có một loại trực giác, nếu để cho vực sâu nhân cách đi ra quá nhiều. Sớm muộn sẽ có một ngày Bạch Tuyết
sẽ không áp chế nổi vực sâu nhân cách, triệt để sa đọa!
Nếu như, nhất định phải có một người xuống Địa Ngục.

Vậy hãy để cho ta đi xuống!

Ít nhất, bản thân ta đã từng một lần bò ra từ trong địa ngục!

"Ta bắt đầu rồi..." Anubis trên cánh tay phải nói, âm thanh dần dần trở nên yếu ớt.

Cánh tay phải. Trong nháy mắt nóng rực như lửa!

Giống như trong cánh tay phải ẩn giấu một quả bom, đột nhiên muốn nổ tung lên. Toàn bộ cánh tay như là bị ngọn lửa mấy ngàn độ
bao quanh, điên cuồng đốt cháy, một giây đồng hồ không tới, Lâm Siêu liền đau đến mức chết đi sống lại.


Tác giả bài viết không cần trả phí. Click để xem!




Trang 193# 1



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch