WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Thế Giới Sụp Đổ

Chương 380: Tùy cơ hợp thành (1)

Chương 380: Tùy cơ hợp thành (1)
Shared by: epubtruyendich.com
=== oOo ===​




Mà Phong cầm trong tay một cái chủy thủ cực kỳ sắc bén, dùng cái chủy thủ này khó khăn đâm ra từng vết máu, thế nhưng vết máu
vừa đâm ra, liền một lần nữa khép lại, không để lại dấu vết.

Thời khắc này, mọi người mới ý thức được, lúc trước Lâm Siêu ở trên người con Đà Sơn Vương Thú liên tục xuyên thủng qua lại, là
mạnh mẽ cỡ nào!

"Ngăn cản! !"

Từ phía sau ba vị Cự Nhân Cách, Lỵ, Nhĩ lao tới, gầm thét nhảy vào chiến trường.

Cách trong tay nắm chặt một thanh cự kiếm do đất đá màu tím hóa thành, nhanh chóng bò lên trên người Đà Sơn Vương Thú, điên
cuồng chặt chém, cự kiếm màu tím cực kỳ sắc bén, chém ra từng nhát từng nhát tạo ra các rãnh vết thương sâu hoắm.

Lỵ đứng bên trên tường thành, hai tay liên tục tóm vào không khí tạo ra vô số lưỡi dao không gian sắc bén, liên tục cắt vào trên người
Đà Sơn Vương Thú, bên trong hệ thần bí có rất nhiều năng lực, năng lực không gian là sắc bén nhất, coi như là năng lực “khí lưu” cũng
không cách nào sánh bằng.

Hống!

Ngay lúc này, trên bầu trời truyền đến một tiếng tiếng gào thét sắc bén, chỉ thấy Vũ Dực Phi Xà Vương Thú giang hai cánh ra, bao phủ
không trung trên đầu mọi người.

Nhóm người Lăng Vũ cùng Uất Kim Hương, Hắc Nguyệt nhìn thấy Vũ Dực Phi Xà Vương Thú ở trên không trung, cũng không có sợ hãi,
từ lúc nghe mệnh lệnh của Phạm Hương Ngữ, bọn họ đã chuẩn bị sẵn tâm lý phải cùng lúc ngăn cản hai con Vương Thú rồi.

"Không được lùi bước!"

"Chỉ cần chống đỡ trong hai phút!"

Mọi người ánh mắt kiên định, không hề có ý niệm lùi bước cùng dao động, nếu như không có ưu thế tường thành, bọn họ sẽ không cách
nào chống lại với Vương Thú, vì lẽ đó đây là phòng tuyến cuối cùng, nhất định phải bảo vệ!

Vũ Dực Phi Xà Vương Thú dữ tợn gầm nhẹ một tiếng, đôi cánh thịt không trọn vẹn vỗ cánh tạo ra cuồng phong mạnh mẽ, nó không lao
thẳng tới binh lính đang đứng trên tường thành, mà là trực tiếp bay tới bên trong trung tâm căn cứ ở phía sau tường thành, nơi đó có một
toà tháp nhọn, là kiến trúc cao nhất trong căn cứ.

Phạm Hương Ngữ, đang ở đó chỉ huy!

Hô!

Vũ Dực Phi Xà Vương Thú bay thẳng đến tháp chỉ huy.

"Ngăn cản nó!" Cách đang đứng trên lưng Đà Sơn Vương Thú nổi giận gầm lên một tiếng.

Đứng bên trên tường thành, Lỵ cùng Nhĩ không chờ hắn mở miệng, từng người một nhanh chóng sử dụng năng lực, công kích về hướng
Vũ Dực Phi Xà Vương Thú đang bay.

Nhóm người Uất Kim Hương, Lăng Vũ, Bộ Phàm, Lâm Thi Vũ cùng với Hắc Nguyệt, cũng nhanh chóng phóng ra toàn bộ năng lực, lôi
điện, băng tiễn, dây leo ào ào xuất hiện, tàn nhẫn nện vào thân thể con Vũ Dực Phi Xà Vương Thú.

Vũ Dực Phi Xà Vương Thú phẫn nộ gầm nhẹ, nếu như không phải nó lo lắng Lâm Siêu sau khi bỏ chạy sẽ xuất hiện biến cố, vội vã
muốn bay tới bắt Phạm Hương Ngữ, nó há lại để cho mấy con giun dế phía dưới tùy ý làm loạn như thế, lúc này nó cất cao thân thể,
bay lên trên trời cách mặt đất khoảng 500 mét.

Nơi này là khoảng cách mà nhóm người Lăng Vũ không cách nào có thể dùng năng lực công kích tới được.

Thế nhưng...

Ầm! Ầm!

Uất Kim Hương liền nâng hai tay lên. Bên trên tường thành liền có một đám dây leo tráng kiện chui lên, bao bọc nhóm người Hắc
Nguyệt, Lăng Vũ. Lỵ cùng tất cả mọi người, không ngừng sinh trưởng, vươn lên trên cao cách đỉnh tường thành 100 mét.

Uất Kim Hương khuôn mặt đỏ sẫm, máu tươi toàn bộ dồn lên khuôn mặt của nàng, giống như một con tôm ở trong chảo nóng, đem
năng lực triển khai đến mức này, đã là cực hạn của nàng!

Phối hợp với độ cao trăm mét của tường thành, thêm vào dây leo mọc cao một trăm mét, tổng cộng là 200 mét, vẫn khó có thể với tới
Vũ Dực Phi Xà Vương Thú.

Vào lúc này, Lăng Vũ nâng bàn tay lên, sắc mặt lạnh lùng chăm chú, ngưng tụ hàn khí xung quanh, biến không khí xung quanh thành
các khối băng. Đem mọi người nâng lên trên, tiếp tục nâng đến độ cao gần năm mươi mét, lúc này mới khiến cho phạm vi công kích của
mọi người miễn cưỡng chạm vào được Vũ Dực Phi Xà Vương Thú.

Vèo!

Vèo!

Lăng Vũ sắc mặt tái nhợt, sử dụng nguồn năng lượng tế bào không còn nhiều trong cơ thể hóa thành vài cái băng trùy sắc bén, hướng
về đôi cánh của Vũ Dực Phi Xà Vương Thú phóng tới, băng trùy sau khi phóng trúng vào chính giữa đôi cánh, nhanh chóng nổ tung ra
hàn khí, dính chặt vào đôi cánh, đem máu thịt trong phạm vi hai mét đông cứng lại.

Lỵ đồng dạng cũng toàn lực sử dụng năng lực không gian của mình. Liên tục cắt, chém vào đôi cánh của Vũ Dực Phi Xà Vương Thú.

Cùng lúc đó, bên trên tường thành, bốn tòa Ma Môn Hạm Pháo cũng thay đổi góc độ, khóa chặt vào người Vũ Dực Phi Xà Vương Thú.
Dùng đạn pháo có tốc độ gấp mười lần tốc độ âm thanh, bắn phá vào đôi cánh của nó, bạo tạc ra lượng lớn lỗ thủng cùng máu tươi, Vũ
Dực Phi Xà Vương Thú đau đớn đến mức không ngừng dữ tợn gầm rú, đồng thời tiếp tục vỗ cánh bay lên trên cao.

"Không ngăn được!" Lỵ sắc mặt khó coi.

Hắc Nguyệt tựa hồ nghĩ đến cái gì, bỗng nhiên thất thanh nói: "Nhanh. Nhanh xuống, chúng ta mau tới tòa nhà Phạm Hương Ngữ đang
đứng. Con quái vật này mục tiêu chính là nàng!"

Lăng Vũ cùng Lỵ ngẩn ra, không kịp hỏi nhiều, vội vã đi theo sau Hắc Nguyệt, từ trên dây leo nhảy xuống, thông báo cho Uất Kim
Hương một tiếng, sau đó nhanh chóng hướng về tháp chỉ huy toàn lực chạy tới.

Cách cùng Lãnh Chân, bọn họ không ngừng công kích vào người Đà Sơn Vương Thú, ý đồ để nó đình chỉ tiến công, thế nhưng Đà Sơn
Vương Thú ngay cả công kích của Lâm Siêu đều có thể mặc kệ, huống hồ là mấy người bọn hắn, mặc cho Ma Môn Hạm Pháo oanh
tạc cùng với bon họ công kích, tiếp tục lao đầu va chạm vào tường thành.

Tường thành rất nhanh đã nghiêng nghiêng ngả ngả.

Ầm!

Hơn hai mươi giây sau, sau bảy, tám lần va chạm mạnh mẽ của Đà Sơn Vương Thú, trên tường thành ầm ầm sụp đổ ra một cái lỗ
thủng to lớn.

Đà Sơn Vương Thú gầm nhẹ, từ bên trên tường thành bước qua, hướng về phía trung tâm căn cứ bước đi, thân thể to lớn mỗi khi bước
một bước, mặt đất sẽ rung động kịch liệt, nứt ra lượng lớn rãnh sâu, một số mạch nước ngầm ở dưới mặt đất, dưới áp lực của bước
chân vỡ tan, các rãnh nứt trên mặt đất nước ào ào phun ra, cọ rửa bốn chân của Đà Sơn Vương Thú.

"4000 điểm, 4100..."

Lâm Siêu không ngừng bóp nát ống nghiệm, điên cuồng thu thập gien trong máu tươi, cây tiến hóa tại trái tim vận chuyển hết tốc lực,
ngực toả ra hơi nóng, trên đồ án cây tiến hóa dần dần hiện ra một cái lá cây màu xanh lục, giờ khắc này cây tiến hóa đã có ba cái lá
cây.

Đại diện cho Lâm Siêu đã có ba loại năng lực.
"Nhanh, nhanh!" Lâm Siêu trong lòng lo lắng, hắn có thể nghe thấy tiếng tường thành sụp đổ ầm ầm, coi như là người bình thường chưa
có tiến hóa, cũng có thể nghe thấy tiếng tường thành sụp đổ vang vọng, hiển nhiên Đà Sơn Vương Thú đã tiến vào căn cứ, mà Vũ Dực
Phi Xà Vương Thú, phỏng chừng đã trực tiếp bay đến nơi Phạm Hương Ngữ đang đứng.

Lấy thực lực của mấy người Hắc Nguyệt cùng với Lăng Vũ, muốn ngăn cản hai con Vương Thú là quá khó khăn.

Tuy rằng chỉ cần ngăn cản hai phút, nhưng đối với bọn họ mà nói, hai phút lại dài như hai thế kỷ.


Tác giả bài viết không cần trả phí. Click để xem!




Trang 191# 2



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.