WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Ta Thật Không Muốn Làm Chúa Cứu Thế

Chương 87: Tôi Sẽ Chiến Thắng!

Chương 87: Tôi Sẽ Chiến Thắng!

Âu Thanh Lam khinh bỉ cô một tiếng, "Cậu xuống địa ngục đi, chỉ có cậu là đứng đắn đoan trang, còn tớ là loại hay đi cửa sau mà thôi, hừ. Nhưng cũng phải nói, cái tên tân binh sở hữu độ thích ứng 100% này cũng thật là trâu bò. Từ nhỏ, tớ đã đang nghiên cứu qua rất nhiều tài liệu về Thanh Long Giáp, tiếp xúc qua rất nhiều vận hành viên đỉnh cấp, không một ngàn thì khéo cũng phải 800 người rồi ấy, nhưng quả thật chưa từng gặp người nào có thể đạt được tiến bộ khủng bố như vậy. Tính đến bây giờ thì mới có vài chục phút, mà từ 5G đã tăng tốc đến 10G rồi, là muốn nghịch thiên hửm?"

Tướng quân khẽ gật đầu: "Đúng vậy, tớ cũng rất bất ngờ. À phải rồi, làm sao cậu biết tốc độ của cậu ta?"

"Trời ơi, cậu không biết trận thi đấu của tổ T-800 được đồng bộ truyền trực tiếp trong toàn quân sao? Ngoài này náo loạn đến tung trời rồi, đáng thương thay chủ nhà vẫn chẳng hay biết gì!"

Tướng quân khẽ nhíu mày: "Lúc trước, ý tứ của cấp trên là muốn tớ bảo mật chuyện này, nhưng sao bây giờ lại phát trực tiếp trong toàn quân rồi. Sợ là có hơi chút nóng vội rồi."

Đối phương yên lặng giây lát: "Cũng không thể xem là nóng vội đâu. Dù sao, thời gian còn lại cũng không nhiều lắm, lộ diện vị thiên tài sớm hơn một chút, kích thích đến toàn bộ binh lính sớm một chút, nói không chừng có thể khiến trình độ của toàn bộ vận hành viên Thanh Long Giáp trong toàn quân tiến thêm một nấc thang, có thêm một tia hy vọng đấy!"

Tướng quân nặng nề gật đầu: "Cũng đúng."

"Được rồi, chờ cậu ta đi ra, cậu nhất định phải khiến Âu Dương lão đầu mang hết thảy tham số huấn luyện và chỉ số kiểm tra sức khỏe của cậu ta cho tớ nhé. Tớ bên này cần dùng đến, để xem liệu có thể từ chi tiết của cậu ta mà bắt được chút linh cảm nào hay không, tranh thủ thời gian còn lại, cải tiến Thanh Long Giáp tốt hơn một chút."

"Được, không thành vấn đề."

"Đường Thiên Tâm, cậu phải nhớ kĩ đấy, đừng có quên nha!"

"Không quên đâu."

Tên của tướng quân chính là Đường Thiên Tâm.

Cô tách khỏi đám người, đứng trong góc, mở thiết bị đồng hồ đeo tay cá nhân, lướt nhanh tình hình trong nhóm liên lạc giữa các Thiếu tướng.

Quả nhiên, đúng như lời của Âu Thanh Lam, toàn quân đều đang xem, không ít người ganh tỵ với cô, chua đến mức răng sắp rụng luôn.

Có hâm mộ, có ghen ghét.

Đường Thiên Tâm không đáp lại câu nào trong vòng trò chuyện, chỉ nhấn gửi một khuôn mặt tươi cười.

Có người nhìn không được.

"Đắc ý cái gì chứ! Trần Phong vốn nên là người của quân khu Thục Châu của tôi, sao lại điều đến căn cứ Đại Tuyết Sơn của cô chứ, tức chết đi được."

"Đúng á, cô cứ đắc ý tiếp đi, có tin chúng tôi tìm bộ chỉ huy bắt cô phải trả người lại không hả?!"

Đường Thiên Tâm không nói gì, chỉ cười híp mắt.

Nhưng lúc này lại có người nói xen vào: "Được rồi, mọi người tém lại chút đi, binh giỏi phải nhường cho Hạm trưởng giỏi, tôi rất xem trọng tổ hợp giữa Thiên Tâm và Trần Phong này đấy. Có điều, Trần Phong còn non lắm, mặc dù tốc độ tiến bộ hôm nay của cậu ta rất kinh người, nhưng vẫn bị bỏ lại phía sau quá xa."

Đường Thiên Tâm lại nhìn vào hình chiếu lập thể xa xa, thầm tán thành phán đoán của đối phương.

Cho tới bây giờ, tổ tuyển thủ T-800 được chia thành hai thê đội (echelon*).

Ở thê đội thứ nhất, tuyển thủ dẫn đầu đã chạy quá nửa chặng đường, 18 tuyển thủ còn lại đều theo sát phía sau, khoảng cách xa nhất chênh lệch không quá 10km.

Thật không hổ là tổ tập trung cao thủ T-800, trình độ của các tuyển thủ đều tương đương nhau, cơ bản ít nhất có thể đạt tới 12G .

Mà thê đội thứ hai, chỉ có duy nhất một mình Trần Phong, trước mắt mới chỉ hoàn thành một phần tư chặng đường, rơi phía sau người khác gần 100 km.

Dù Trần Phong có tiến bộ nhanh hơn nữa, cũng không thể theo kịp nửa chặng đường còn lại.

Mà nếu hắn vẫn duy trì gia tố 10G thì e là khoảng cách sẽ còn tiếp tục kéo dài.

Đang lúc Đường Thiên Tâm nghĩ như vậy, thì ở đầu bên kia, đám người lại xôn xao xôn xao.

"10,5!"

Đây là giọng của giáo sư Âu Dương.

"Rốt cuộc cậu ta muốn làm cái gì thế! Phát điên rồi phải không!"

Còn đây là tiếng kêu thảm thiết của Đinh Hổ.

Vì bảo vệ vận hành viên mới thăng cấp, hệ thống mô phỏng Thanh Long Giáp có thiết lập chế độ van giới hạn an toàn, trạng thái mô phỏng lớn nhất trong huấn luyện thông thường chính là 10G.

Nếu tiếp tục gia tăng, tức là sẽ vượt quá van an toàn của Thanh Long Giáp.

Trong tình huống thông thường, chỉ khi thi đấu và đặc huấn, thì thiết bị giả lập mới cho phép nâng hạn mức tối đa.

Nhưng rủi ro cũng sẽ tăng theo.

Những tuyển thủ khác dám chạy đến 12G, thậm chí là hơn gia tốc này, là bởi vì thao tác của bọn họ đã thuần thục, chỉ cần không phạm phải sai lầm lớn, thì khả năng xảy ra chuyện sẽ không cao.

Nhưng hành động lúc này của Trần Phong lại chính là đang tự tìm đường chết.

"Không thể tăng thêm nữa, lần này thật sự không thể tăng thêm được đâu! Nếu lại tăng thêm, rất có thể cậu ta sẽ bị hệ thống mô phỏng quăng vào tường, cho dù có hệ thống bảo đảm sinh mệnh, thì chí ít cậu ta cũng sẽ bị gãy xương, nặng hơn, chính là tàn phế đó!"

Đường Thiên Tâm nghe vậy, vội vàng xông, trái tim bình bịch vọt lên tận cổ.

Nhưng kỳ diệu là, tựa hồ Trần Phong bên trong đã hoàn toàn thích ứng với gia tốc này.

Hắn đã có thể phối hợp thuần thục với tính năng cơ khí vừa thăng cấp, hoàn mỹ nâng cấp khả năng chịu đựng của bản thân.

Cũng không cần lo lắng trình giả lập mô phỏng không thành, dù sao độ thích ứng của hắn cũng là 100%, dựa trên lý thuyết, sau khi hắn tiêm huyết thanh, có thể chịu đựng 20G trở lên.

Chỉ cần thao tác của hắn không xảy ra vấn đề, trình giả lập sẽ giúp hắn ổn định thăng bằng.

Nhìn hắn bên trong núi rừng, hóa thành một tia chớp lóe lên trong cung đường uốn lượn, một mực băng thẳng về phía trước với tốc độ phi nước đại, mọi người kinh ngạc nín thở, không dám chớp mắt.

Ước chừng sau ba phút, mọi người vô thức lau mồ hôi trán một cái.

Không té.

"Vãi~, 11G rồi! Này.."

Vẫn không té.

5 phút sau, mọi người trầm mặc.

Lúc này Trần Phong đã kéo lên mức gia tốc 12G, đồng nhất với thê đội thứ nhất.

Đương nhiên, hắn vẫn tụt lại phía sau với khoảng cách gần 110 km, nếu vẫn duy trì tốc độ, hắn cũng chẳng có cách nào rút ngắn được khoảng cách.

Người dẫn đầu còn cách điểm đích một chặng 180km.

Trần Phong có nhanh như thế nào đi nữa, cũng không đuổi kịp.

Nhưng tất cả mọi người đều đã chuẩn bị tâm lý, chắc chắn Trần Phong sẽ không cam chịu một kết thúc như vậy.

"12,5G!"

Quả nhiên, tham số lại tăng lên một bậc.

Màu sắc của đèn tín hiệu nhắc nhở tính an toàn, đã chuyển từ vàng thành màu da cam.

Khoảng cách bắt đầu rút ngắn, nhưng vẫn không kịp.

"13G!"

Đèn tín hiệu biến thành đỏ nhạt.

Bất tri bất giác, thời gian lại trôi qua bảy phút.

Nhưng mọi người đã mất đi năng lực nói chuyện.

Cái tên Trần Phong này, tốc độ càng lúc càng nhanh, chẳng những không giảm bớt tham số tần số, mà ngược lại, còn tăng thêm!

Nhìn đèn tín hiệu đã chuyển sang đỏ thẫm như máu, 18G, mọi người thật không biết nên nói cái gì cho phải.

Khoảng cách với thê đội thứ nhất chỉ còn 50km, sự chênh lệch giữa Trần Phong và thê đội thứ nhất, bị hắn rút ngắn những 60km!

Dựa theo tiến độ này, ước chừng khi người dẫn đầu tới đích, hắn chỉ còn rơi lại 10km.

Thế nhưng...

Bang!

Tham số biến thành 20G.

Cái tên Trần Phong trực tiếp kéo đến mức cực hạn của trình giả lập.

Con số này chính là cực hạn của vận hành viên Thanh Long Giáp đỉnh cấp nhất toàn cầu.

Nhưng đó là thao tác thực chiến của một người sau khi được tiêm huyết thanh mà!

"Thật trâu bò!"

Đinh Hổ tự lẩm bẩm, thân thể run lên bần bật.

Giáo sư Âu Dương thì nhanh chóng tính toán.

Giáo sư Âu Dương ra kết luận, "Nếu như cậu có thể giữ được gia tốc 20G cho đến điểm đích, thì cậu ta có thể vừa vặn đuổi kịp người dẫn đầu!"

Đến một người vốn dĩ luôn điềm tĩnh như Đường Thiên Tâm cũng phải hoảng hốt: "Xong đời."

Quả nhiên.

Bang!

Trần Phong kéo tham số lên 20. 5G rồi!

Cực hạn siêu việt của nhân loại.

Mọi người kêu la thảm thiết.

"Máy không chịu nổi đâu, sẽ xảy ra chuyện mất!"

Giáo sư Âu Dương thét lên, rồi đè xuống nút đình chỉ khẩn cấp.

Nhưng anh ta không thành công. Ở bên kia, viện Huyền Vũ và viện Bàn Cổ viện gần như đồng thời tiếp quản máy giả lập, bên trong cùng lúc truyền đến thanh âm của Âu Thanh Lam và một nghiên cứu viên khác.

Âu Thanh Lam nói thế này: "Không thể đình chỉ khẩn cấp, bằng không, cậu ta sẽ bị trọng thương! Mặc dù hiện nay, thao tác thực cơ của Thanh Long Giáp chưa đạt đến chỉ tiêu này, nhưng hệ thống mô phỏng đã phán định rằng cậu ta có thể chịu đựng được 20,5G, vậy thì vẫn có thể mô phỏng ra được."

Nghiên cứu viên viện Bàn Cổ bổ sung thêm: "Cậu ta sẽ không xảy ra chuyện gì đâu, chỉ cần cậu ta đừng mắc sai lầm."

Mọi người đều nhìn về phía hình chiếu, trong lòng chỉ có một nghi vấn to lớn.

Cái tên mà từ lúc bắt đầu đã liên tục té lộn như Trần Phong, bắt đầu từ bây giờ, thật sự có thể không phạm phải sai lầm nào sao?

Thời gian trôi qua từng chút một.

Ánh mắt của mọi người đồng loạt không thèm chớp, nhìn chòng chọc vào thân ảnh nhanh như tia chớp trong hình chiếu.

Không ai biết rằng, Trần Phong hiện tại đang hưng phấn cuồng nhiệt đến mức cực hạn.

Hắn chỉ muốn nói một từ.

Thoải mái!

Hắn rốt cuộc...tìm được thiên phú của mình rồi.

Rốt cuộc hắn cũng đã hiểu rõ một chút.

Một người tầm thường như mình, tại sao lại bị số mệnh an bài chọn trúng, có thể tới lui giữa hai thời đại như thế.

Hắn đã tìm được ý nghĩa của sự tồn tại kép giữa mình và bàn tay vàng rồi.

Tôi sẽ thắng!

Có lẽ thực sự tôi có thể làm chút gì đó vì cái thế giới này, vì nền văn minh này, cũng là vì để bản thân không phải hối tiếc!

(*) Thê đội (echelon) đội hình bậc thang, trong đoạn này ý chỉ sự phân tầng trình độ.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.