Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Ta Bị Zombie Cắn

Chương 743: Bắt giữ

Chương 743: Bắt giữ




Mặc dù Đường Dĩnh không muốn cùng Giang Khẩu phát sinh chiến tranh, nhưng đây sẽ là đòn phủ đầu, dù sao tốt hơn là việc bị đánh thụ động.

Cho dù hiện tại không có cách nào chứng minh người do căn cứ Giang Khẩu phái đến tập kích Đông Lăng Trấn, cũng có thể không phải do đám người chạy trón từ căn cứ Giang Khẩu,

Thế nhưng, chuyện lần này, quá trùng hợp .

Bởi vậy, Đường Dĩnh quyết đoán một lần.

Điền Mặc Lan biết rõ không khuyên nổi Đường Dĩnh, liền tự mình dẫn người đi.

Tiểu Ảnh rất nguy hiểm, Điền Mặc Lan có thể cảm giác được, bởi vậy, nàng tự mình xuất thủ, hy vọng có thể không chế Tiểu Ảnh nhanh chóng, miễn cho đám chị em trong căn cứ bị thương.

Mà Emily cùng Noriko Ikeda cũng đi theo.

Rất nhanh,6 chiếc xe, gần 40 người rời đi nông trường.

Tiểu Ảnh muốn đi Bảo Tháp thôn ngủ lại qua đêm, thuận tiện tránh né bão.

Nhưng các nàng chưa kịp đến Bảo Tháp thôn, liền thấy một đội xe phía sau

Tại bên trong Đông Lăng trấn dám đi lại ngang nhiên giữa ban ngày như vậy, lại đi nhiều xe như vậy, cũng chỉ có thể là nhóm người của Trương Thành .

Chỉ là, các nàng muốn làm gì đây?

Tiểu Ảnh cảm thấy nghi hoặc.

Nàng không cho rằng các nàng nhắm đến mình.

Nếu quả thật muốn bắt mình lại, lúc nãy liền động thủ là xong, còn lái xe đi ra đây làm gì? Chẳng lẽ nhiều xăng quá không biết làm gì sao?

Tiểu Ảnh liền dừng xe lại, mà lúc này tay của nàng, mò dưới ghế ngồi lấy ra khẩu súng lục.

Điền Mặc Lan sau khi dừng xe, đem xe của Tiểu Ảnh kẹp ở giữa.

Tiểu Ảnh để tay trên tay lái, mỉm cười nhìn các nữ nhân bước xuống từ trên xe.

Lúc này, Điền Mặc Lan đi tới trước mặt của Tiểu Ảnh.

Đám người Lý Yến mang súng trường đi theo, chĩa súng vào bên trong xe, gần 40 người vây quanh xe của Tiểu Ảnh.

Cũng không biết là phản xạ điều kiện hay không, Diệp Tĩnh Đình liên giơ lên hay tay, rất hợp tác.

Tiểu Ảnh bình tĩnh hỏi: "Các ngươi có ý gì đây?"

Điền Mặc Lan nói ra: "Cùng chúng ta trở về một chuyến, chúng ta có chút chuyện muốn nói với ngươi."

Tiểu Ảnh mỉm cười, sau đó gật đầu từ xe đi xuống.

Điền Mặc Lan nhắc nhở: "Ta biết ngươi rất lợi hại,chỉ có điều, ta khuyên ngươi không nên dùng mánh lới."

Mặc dù không phải điện ảnh, nhưng Điền Mặc Lan biết rõ, nếu như Tiểu Ảnh nguyện ý, nàng có thể đột nhiên ra tay, bắt một chị em làm con tin.

Mà các nàng đều ở chung một chỗ, cự ly này rất gần, Điền Mặc Lan không thể nổ súng .

Đương nhiên, loại chuyện bất ngờ này, Điền Mặc Lan đã có phòng bị.

Bởi vậy, Điền Mặc Lan mới nhắc nhở Tiểu Ảnh, nói cho nàng không nên tỏ ra láu cá.

Tiểu Ảnh từ trong xe đi ra ngoài, hai tay liền giơ lên đỉnh đầu.

Emily cùng Noriko Ikeda đi đến bên cạnh Tiểu Ảnh hai người liền bắt lấy cổ tay của Tiểu Ảnh, khóa ra sau lưng, tiếp theo, dùng còng số tám còng lại.

Nhưng . . .

Tiểu Ảnh tại thời điểm này, đột nhiên nghiêng người về phía trước, đồng thời lộn một vòng, liền khóa chặt ngược lại tay của Emily cùng Noriko Ikeda .

Tốc độ rất nhanh, để cho người ta trố mắt ngoác mồm.

Chỉ có điều, Điền Mặc Lan phản ứng cũng không chậm.

Nàng nhìn chằm chằm vào Tiểu Ảnh, gặp lúc Tiểu Ảnh ra tay, nàng lập tức nắm tay, một đòn lên gối đánh tới

Tiểu Ảnh rụt đầu một cái, liền tránh thoát sự tấn công của Điền Mặc Lan .

Sau đó, nàng bắt lấy chân của Điền Mặc Lan , dùng sức quăng mạnh.

Đám Lý Yến lúc này, mới phản ứng được.

Mà lúc này, Tiểu Ảnh đã rút ra súng lục chuẩn bị nổ súng

Từ lúc muốn khóa tay của Tiểu Ảnh, đến lúc Tiểu Ảnh đột nhiên phản kích, toàn bộ quá trình xẩy ra chưa đến 5 giây đồng hồ, thật sự quá nhanh.

Ầm! Ầm!

Tiếng súng vang lên.

Viên đạn bắn trúng cánh tay phải của Tiểu Ảnh.

"A!"

Diệp Tĩnh Đình rít gào lên .

Là Lý Yến nổ súng.

. . . .

Tiểu Ảnh không dám tin nhìn về phía Lý Yến, nói : "Gần như vậy cũng dám nổ súng . . ."

Mà lúc này súng trong tay của Tiểu Ảnh liền rơi trên mặt đất

Khoảng cách gần nổ súng, rất dễ dàng gây thương tích cho người trong đội ngũ.

Dưới tình huống bình thường, Lý Yến sẽ không nổ súng.

Thế nhưng, Lý Yến cũng không phải quân nhân chính quy, nàng tiếp nhận huấn luyện quân sự trong thời gian ngắn, căn bản không cân nhắc đến việc gây nguy hiểm cho đồng đội

Tiểu Ảnh nằm mơ cũng không nghĩ đến, chính mình bị một"Tay mơ" bắn trúng.

Điền Mặc Lan quay người một cước liên hoàn, đá vào bụng của Tiểu Ảnh, đá ngã nàng trên mặt đất, sau đó, ánh mắt hung hăng nhìn về Lý Yến, nói : "Về sau loại tình huống này không cho phép nổ súng."

"Thế nhưng là nàng muốn nổ súng, ta . . ."

Lý Yến liền giải thích, hơn nữa, hai người cách xa nhau không đến ba mét khoảng cách, nàng hoàn toàn nắm chắc.

Điền Mặc Lan hỏi Lý Yến: "Nếu như nàng tránh đi, vậy ngươi sẽ bắn trúng ai?"

Lý Yến nhìn về phía chị em đối diện, lúc này mới kinh hãi cả người toát mồ hôi lạnh.

Điền Mặc Lan nhìn về phía Tiểu Ảnh bị khóa chặt trên mặt đất, nói : "Trước mang về."

Diệp Tĩnh Đình cả người đều phát mộng, lúc này, nàng mới chỉ mặt mình nói: "Vậy, vậy ta thì sao?"

Điền Mặc Lan nói ra: "Đều mang về."

Tiểu Ảnh cùng Diệp Tĩnh Đình bị mang về.

Giống như Tương Bội San nói, Tiểu Ảnh bị khóa chặt tay chân, tống vào trong phòng tối, lưu tại Đông Lăng trấn tránh bão.

Mà sau khi Tiểu Ảnh bị giam trong phòng tối, Đường Dĩnh liền dẫn người đến.

Tiểu Ảnh cánh tay cùng bả vai đều bị thương, trên người nàng đầy bụi đất, rõ ràng cũng nhận không ít đau đớn.

Đường Dĩnh nhìn về phía Tiểu Ảnh đang bị khóa chặt tay chân nói: "Tằng Hoa là do các ngươi phái đến sao?."




trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch