Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Ta Bị Zombie Cắn

Chương 648:

Chương 648

Gặp gỡ

sharedby: truyendichgiare.com


Lý Yến vẫn quyết định giết chết Cao Phong, nhưng, nàng biết rõ Cao Phong không hề thổi phồng.

Nàng tin tưởng Cao Phong thuộc về một đoàn đội, cũng là một thế lực lớn ở Phúc Lâm trấn , hơn nữa, điều quan trọng hơn là bọn chúng còn có minh hữu.

Kết thành liên minh, cái từ này Lý Yến cũng không phải quá quen thuộc.

Đương nhiên, cũng không phải là chưa từng tiếp xúc qua.

Đã từng có một đoàn đội không nguyện ý đầu hàng đất bồi quân đoàn, cũng đưa ra đề nghị kết thành liên minh, bất quá, đất bồi quân đoàn không có tiếp nhận, đồng thời, đem tiêu diệt toàn bộ đoàn đội đó

Điều kiện Kết minh đương nhiên là lực lượng tương đương nhau.

Nếu như thực lực cách quá xa, không có thể đưa rếng nói chung, trực tiếp bị đối phương thôn tính.

Bởi vậy, đám Lý Yến rơi vào lo lắng, sẽ gặp phải hai đoàn đội công kích.

Nếu như hai đoàn đội này thực lực mạnh tương đương nhau, cho dù chỉ phái ra trăm người, nhân số cũng gấp đôi bọn họ, hơn nữa, nghe số lượng súng của họ rất nhiều.

Nếu xẩy ra chiến tranh, đám Lý Yến sẽ rơi vào thế yếu, điểm mạnh duy nhất họ có thể dựa vào là sự quen thuộc với Quan Sơn trấn .

Tình huống rất nguy cấp, vì an toàn của chị em, Lý Yến trở lại trường học , lập tức tổ chức một cuộc họp khẩn cấp.

Tất cả tỷ muội đều tham gia hội nghị.

Các nàng không giống nam nhân, vì tranh đấu, chém giết nhau.

Các nàng tụ chung một chỗ đều vì một mục đích, thoát khỏi việc dựa dẫm vào nam nhân, bằng vào sự đoàn kết của nữ nhân, cùng sống cùng chết, chỉ thế thôi.

Lúc này, Lý Yến nói ra suy nghĩ của mình: "Chúng ta có 29 khẩu súng,102 người, nhưng hiện tại Triệu Lệ cùng Quách Ái bị thương, không thể phục hồi trong thời gian ngắn được."

Triệu Lệ cùng Quách Ái đều trúng đạn, may mắn bên trong đám người này có một nữ bác sĩ, cùng một y tá, các nàng hợp lực gắp viên đạn ra, cũng chống viêm nhiễm cho vết thương, nhưng tình huống cũng không quá khả quan, phần bụng bị thương của Triệu Lệ, lúc này do mất máu quá nhiều, đã rơi vào hôn mê.

Lý Yến nói tiếp: "Địch nhân nếu như dốc toàn bộ lực lượng, binh lực chí ít là gấp đôi chúng ta, nếu như hai bên liên hợp lại cùng nhau đến đây, thì sẽ gấp 5 lần chúng ta thậm chí còn nhiều hơn!"

Nàng đưa ra tình huống xấu nhất, giả sử địch nhân toàn lực trả thù bọn họ. .

Đương nhiên, chỉ là một nửa đến đây, binh lực cũng đã là gấp hai, hơn nữa còn nam nhân gấp hai lần.

Lý Yến không phải một đại sư binh pháp, cũng không hiểu binh pháp, nà là, các nàng đang ở thế yếu.

"Lý tỷ, ngươi nói nên làm cái gì? Chúng ta đều nghe theo ngươi."

"Đúng vậy Lý tỷ, ngươi muốn đánh, chúng ta liền theo ngươi đánh, nếu như ngươi muốn bỏ lại nơi này, vậy chúng ta cũng theo ngươi rời đi."

"Chúng ta có thể chuyển sang nơi khác lại phát triển tiếp"

"Đúng vậy, cũng không phải nhất định ở lại đây chờ chết."

Mặc dù các nữ nhân đều đưa ra ý kiến, những cũng là đều ủng hộ Lý Yến sắp xếp, nhưng , các nàng đều rất rõ ràng, các nàng căn bản không thể là đ của Phúc Lâm trấn Bởi vậy, hầu hết muốn từ bỏ trường học.

Mặc dù trường học có rào chắn, nhờ cánh rừng trúc phía sau trường học, bảo đảm các nữ nhân an toàn, cũng cung cấp vật liệu chế tạo vũ khí, nhưng trước tình hình nghiêm trọng, nên từ bỏ vẫn phải từ bỏ.

"Tất cả mọi người đều nghĩ rút lui sao? Vậy chúng ta biểu quyết , đồng ý từ bỏ trường học ,đứng sang bên tay trái của ta."

Lý Yến nói xong, liền có hơn một nửa người đứng lên, đi tới bên tay trái của Lý Yến .

Đều là nghĩ nên rút lui.

Căn bản không cần thống kê.

Nữ nhân đều rất thực tế, tương đối thế lực, nhưng, xu cát tị hung (*thích hên tránh xấu) có gì là không đúng.

Lý Yến nói : "Vậy chúng ta liền rút lui, mọi người thu thập một chút đồ vật, sáng mai liền rút lui đến Văn Hoa trấn đi."

Cuộc họp kết thúc, các nữ nhân đều đi tự thu dọn hành trang của mình, các nàng đều cần mang theo rất nhiều đồ vật.

Chăn mền, quần áo, giày, bít tất, chậu rửa mặt, ấm nước, bình nước,

Các loại nồi niêu . . .

Cho dù giá treo quần áo, đều không thể bỏ lại, từng ba lô chứa đầy đồ, để ở trên xe máy, giống như một chuyến chạy nạn thời trung cổ vậy.

. . . .

Sáng ngày thứ hai, Trương Thành lại dẫn đám nữ nô lệ đi Văn Hoa trấn.

Văn Hoa trấn , có mấy thôn vẫn chưa lục soát, có thể cho đám nữ nô lệ đi đến thực chiến.

Đồng thời trong thôn kiếm thêm thu hoạch vật tư thực phẩm,biết đâu may mắn có thể tìm được heo dê bò, vịt ngan.

Mà ngồi trong xe, nguyên một đám nữ nô đều không còn tâm trang hồi hộp nữa, các nàng ngược lại có chút đợi mong đến địa điểm lục soát.

——

Bên trong quá trình lục soát tìm kiếm, có thể ăn vụng, dựa theo đám Mã Trân Trân nói, đây là do các nữ chủ nhân thương bọn họ vất vả, mở cửa sau cho các nàng.

Bất quá ăn vụng thì ăn vụng, không được để chỏ chủ nhân phát hiên, hơn nữa không được che giấu đồ đạc mang về căn cứ, nếu như bị điều tra ra, tất cả mọi người sẽ rất thảm.

Đương nhiên, Trương Thành cùng Đường Dĩnh phân công rõ ràng, việc xấu đều do Trương Thành tới làm, việc tốt là nhường Đường Dĩnh tới làm.

"Trân Trân tỷ, còn bao lâu nữa."

Một người nữ nhân tầm 20 tuổi hỏi.

Mã Trân Trân nhìn bản đồ, nói ra: "Qua cây cầu trước là đến."

Cách đó không xa có một cây cầu xi măng, dưới cầu có con sông nhỏ chảy qua, nước tương đối thanh tịnh, từ trên cầu nhìn xuống, còn có thể nhìn thấy tôm cá bên trong.

Lúc này, Kiều Thư lái xe, chợt phát hiện ra không ít xe gắn máy phía trước, đang lái về phía bọn họ.

Kiều Thư cau mày, vội vàng nói: "Lão công, phía trước có xe gắn máy."

Lúc này, Trương Thành đang dựa đầu vào ghế ôm Đường Dĩnh cùng Cao Lăng Yên, nhắm mắt nghỉ ngơi.

Nghe thấy Kiều Thư nói, Trương Thành lập tức mở mắt ra.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch