Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Ta Bị Zombie Cắn

Chương 432:

Chương 432

Tự giới thiệu bản thân!

sharedby: truyendichgiare.com


Mạc Tinh Ba nghe được thanh âm củaTrương Thành , hắn híp mắt, trầm ngâm một chút, rồi nói: "Bằng hữu, có thể nói chuyện một chút không?"

Tại thành phố Đông Hải , Hắc Bạch lưỡng đạo, Mạc Tinh Ba đều có thể sử dụng.

Bất kể là giám đốc xí nghiệp, hay là những lão đại trên giang hồ .

Nhìn thấy Mạc Tinh Ba đều mười phần khách khí.

Dù sao, một người trong lòng chỉ toàn toan tính âm mưu, đáng sợ hơn những kẻ chỉ biết cầm dao dọa chém.

Hơn nữa Mạc Tinh Ba không chỉ biết bầy mưu tính kế, hắn còn biết cầm dao chém người, thế nên con người hắn thật sự để người ta sợ hãi.

"Ngươi muốn nói chuyện gì?"

Trương Thành ấn nút call, đồng thời, lấy ra lựu đạn hơi cay.

Trực tiếp ném lựu đạn hơn cay lên cầu thang.

Sau đó, Trương Thành đeo lên mặt nạ phòng độc, bước đi lên lầu.

Mà hai tên lưu manh phục kích ở cầu thang, bị bom hơi cay nổ cho , con mắt cay xe, nước mắt nước mũi không ngừng tuôn rơi.

Chỉ có thể nhanh chóng chạy khỏi cầu thang, chạy vào hướng một gian phòng để trốn. Trương Thành nghe tiếng bước chân chạy đi trên lầu..

Đã trải qua biết bao nhiều lần thực chiến.

Đối với vũ khí chiến thuật, Trương Thành càng ngày càng thuận tay.

Mà lưu manh ở trên lầu hai, đang dùng bộ đàm, liên hệ Mạc Tinh Ba: "Mạc gia, hắn có lựu đạn hơi cay, các huynh đệ không thể thủ được cầu thang."

Lựu đạn hơi cay? !

Mạc Tinh Ba cũng không quá kinh ngạc khi nghe tiểu đệ báo cáo.

Đối phương có súng máy hạng nhẹ type 95, chuyện có lựu đạn hơi cay quá là bình thường, nói đối phương có súng tên lửa , hắn cũng từng nghĩ đến.

Mạc Tinh Ba vẫn duy trì sự bình tĩnh, cầm bộ đàm, nói : "Bằng hữu, ngươi giết tất cả chúng ta, đối với ngươi sẽ có chỗ tốt gì sao? Cũng là do ngươi cảm thấy, chúng ta có thể uy hiếp đến ngươi phải không? Lấy vũ khí cùng trang bị của ngươi, không đến nỗi sợ hãi đám ô hợp chúng ta chứ."

Trương Thành nói : "Đáng nhẽ, các ngươi nên biết điều hạ vũ khí xuống đầu hàng."

Mạc Tinh Ba nói : "Bằng hữu, nếu chúng ta hạ vũ khí xuống, chắc chắn ngươi sẽ giết chết chúng ta."

Mạc Tinh Ba cũng lăn lộn rất lâu trong giang hồ.

Trò hề Hắc ăn hắc , hắn thấy cũng nhiều.

Hơn nữa, hắn cũng hiểu rõ, Bây giờ không phải lúc để xoắn xuýt ôm chân địch nhân đầu hàng.

Lúc này, Mạc Tinh Ba lại nói thêm: "Bằng hữu, chúng ta có hơn 30 người, hơn 10 khẩu súng, nếu ngươi muốn giết chúng ta, có thể ngươi cũng sẽ phải trả giá bằng thương vong, dù vũ khí của ngươi đều rất tốt, thế nhưng ngươi cũng chỉ là người trần mắt thịt, giết ngươi cũng chỉ cần một viên đạn mà thôi."

Đây là phô trương thanh thế.

Mạc Tinh Ba tất cả cũng chỉ có 33 người, ban ngày đã chết mất 11 người cùng hai chiếc xe.

Hiện tại chỉ còn lại 22 người, được chia ra canh gác 9 tầng tòa nhà, hơn nữa, còn có cả nữ nhân bên trong.

Trương Thành không có trả lời, mà hắn đang dọn dẹp ở lầu hai.

Các phòng trên tầng hai đều là đóng cửa.

Đây là do Mạc Tinh Ba an bài.

Nếu như địch nhân tấn công vào bên trong tòa nhà, vậy liền trốn bên trong phòng. Nếu như địch nhân muốn lục soát từng căn phòng, vậy sẽ có cơ hội để đánh lén đối phương.

Song phương mỗi bên đều sẽ có thương vong, mới có thể để đối phương nhận ra được.

Trương Thành cầm súng, hướng một cửa phòng đang khóa quét một tràng đạn, sau đó một cước đá tung cửa.

Lúc này, trong phòng yên tĩnh.

Phía sau bàn, đằng sau tủ, đằng sau màn cửa, đều là nơi có thể giấu người

Trương Thành nhắm về phía bàn, tủ, màn cửa , bắn quét một tràng đạn dài, trực tiếp bắn ra hơn ba mươi viên đạn.

Lúc này mới đi vào bên trong kiểm tra.

Bên trong không có người.

Trương Thành liền rời khỏi phòng, lại đi đến một gian phòng khác.

Mà đám lưu manh đang trốn trong phòng, lúc này lòng bàn tay chúng cũng ướt đẫm mồ hôi, phía sau đầu mồ hôi cũng ướt đẫm.

Bọn họ có thể nghe được tiếng bước chân, ngày càng gần bọn chúng.

Mạc Tinh Ba nói ra: "Bằng hữu, người ta nói rằng không đánh không quen biết, mặc dù bây giờ là thiên hạ của Zombie, nhưng sớm hay muộn nhân loại cũng sẽ cướp lại quyền làm chủ, các ngươi lại nhiều vũ khí như vậy, sao không nghĩ đến việc mở rộng địa bàn, không muốn xưng bá trong loạn thế sao?”

Lúc nói chuyện, Mạc Tinh Ba cũng nhanh chóng rời khỏi phòng.

Một bên thuyết phục, một bên chuẩn bị chiến đấu.

Hắn vẫn chưa ngu đến mức cứ một mực chờ chết ở trên lầu.

"Nếu như các ngươi dừng tay, vậy chúng ta có thể liên thủ, những người theo ta, sẽ để ngươi tùy ý điều phối, ngươi muốn chúng ta đi đâu, chúng ta liền đi nơi đó, thế nào? Có sự trợ giúp của ta, toàn bộ thành phố Đông Hải, thậm chí toàn bộ tỉnh, đều sẽ trở thành địa bàn của chúng ta."

"Đúng rồi, quên tự giới thiệu với ngươi, ta tên là Mạc Tinh Ba, người trên giang hồ, đều gọi ta là Mạc gia, Khoái Hoạt Lâm Ngô Thụy ngươi đã từng nghe qua chưa? Hắn là bằng hữu của ta, Minh Phẩm bách hóa Quản Trọng Vân, ta và hắn cũng là chỗ thân quen, Đông Hải trùm địa ốc Hứa Kiến Quốc, ta và hắn cũng có giao tình."

"Bọn họ có khó khăn, đều sẽ tìm tới ta, để ta chỉ điểm cho họ một con đường sáng, giải quyết phiền phức, việc bọn họ làm sẽ càng ngày càng tốt, càng ngày càng ổn."

Mạc Tinh Ba vừa nói, vừa đi xuống lầu dưới.

Hắn muốn cùng đám người Mã Tu tụ họp trước.

Hắn muốn tự giới thiệu bản thân, chỉ muốn nói cho Trương Thành, hắn rất trâu, trước khi virut bộc phát,người người đều cần hắn.

Cùng lúc đó, Trương Thành đã lục soát đến hai gian phòng cuối cùng.

Trước khi lục soát đến hai gian phòng này, hắn cũng tìm thấy một người ,trực tiếp giết chết.

Còn lại một gian phòng cuối cùng, hẳn là cũng có người.

Trương Thành hướng vào những chỗ có khả năng ẩn nấp bắn phá.

Quả nhiên, có một người đàn ông gục ngã xuống mặt đất.

Hắn đang trốn ở phía sau một cái bàn.

Trương Thành nói: "Thật ra ý nghĩ của ngươi không tệ, cũng làm ta có chút động tâm."

Mạc Tinh Ba nói : "Bằng hữu, ta nghe tiếng của ngươi, đoán rằng ngươi vẫn còn rất trẻ, vây ta có thể gọi ngươi là lão đệ, được không?."

"Tùy tiện." Trương Thành hồi đáp.

Mạc Tinh Ba cùng Trương Thành ngươi một lời ta một câu tán gẫu.

Rất nhanh, Trương Thành đã đi lên tới tầng thứ tư.

Mạc Tinh Ba thì xuống đến tầng thứ sáu.

Đám người Mã Tu , hiện tại đang phòng thủ tại lầu thứ 6, bọn chúng đang vô cùng khẩn trương hồi hộp.

Lầu dưới thỉnh thoảng truyền tới những tiếng súng, điều này thể hiện rằng, Mạc Tinh Ba cùng Trương Thành "Đàm phán", cũng chưa thể tiến triển điều gì.

Mạc Tinh Ba âm trầm, nói với đám người Mã Tu : "Nhất định phải cho họ một đòn thật đau,bằng không chúng sẽ không thấy được thực lực của chúng ta."

Đây là một đạo lý không thể thay đổi.

Thế nhưng thật sự quá khó để thực hiện!

Mạc Tinh Ba nhìn lên ống thông gió, liền nói: "Để một người đi lên đó đi!"



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch