Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Như Ý Tiểu Lang Quân

Chương 54: Không thể từ chối

Chương 54: Không thể từ chối




Chung phủ, trong tiểu viện, Đường Ninh buông xuống một bản « Trần Luật » thật dày, đưa tay xoa nhẹ đôi mắt đã bắt đầu chua xót.

Ngoại trừ kinh văn, luật pháp cũng nằm trong phạm trù khảo thí lần này.

Muốn trong vòng một tháng, học xong kiến thức mà người khác học trong mười năm tám năm, thân thể thật sự có chút không chịu đựng nổi.

Mặc dù việc hắn cần làm chỉ là đọc hiểu tất cả thư văn một lần, nhưng hao phí tâm thần, lại tốn hơn người bình thường mấy lần, năng lượng hao phí lại không chỉ là mấy lần.

Chung Ý cùng Tiểu Như đều đã ra ngoài, hôm nay không có người nào nấu cơm cho hắn.

Tiểu Như tinh thông thêu thùa, vải mà nàng thêu ở trong thành có thể bán ra giá cao, những ngày này ở cùng với Chung Ý, nàng cũng đã làm quen được với một số thiên kim tài nữ, hôm nay chính là nhận lời mời của các nàng ấy, tới dạy các nàng thêu thùa.

Đường Ninh dùng thời gian một ngày, mới đọc hiểu xong bản « Trần Luật » thật dày này, lật sách đến mức cổ tay cũng đau.

Bụng cũng bắt đầu đói, hắn đứng lên, định đi tới phòng bếp tìm đồ ăn.

Ở bên tường viện đột nhiên truyền đến một tiếng động lạ, khi Đường Ninh xoay người, đúng lúc nhìn thấy Đường Yêu Yêu từ trên tường viện nhảy xuống.

Từ lần trước hắn bò lên tường viện của Đường yêu tinh, ngày bình thường nàng tới đây cũng không thèm đi cửa chính.

Lần này Đường yêu tinh không phải tới tay không, trong tay nàng mang theo một hộp đựng thức ăn, nàng mở hộp cơm ra, đặt trên bàn đá trong viện.

Ngoại trừ một chồng bánh ngọt, còn có hai món nhắm, cả một con gà, Đường Ninh ngửi được mùi thơm, nhịn không được liên tục nuốt nước bọt, hỏi nàng: "Ngươi làm gì vậy?"

Đường Yêu Yêu khoát tay áo rồi nói: "Tiểu Như và Tiểu Ý không ở nhà, ta biết ngươi khẳng định đã đói bụng, nên để phòng bếp làm ít đồ ăn, ăn đi."

Đường Ninh cẩn thận nghĩ nghĩ, gần đây hắn cũng không đắc tội gì với Đường yêu tinh, có lẽ nàng sẽ không nhàm chán đến mức độ hạ độc trong thức ăn hoặc là bỏ thuốc xổ, nhổ nước miếng gì đó giống như cũng không có gì lạ.

Hoặc chính là nàng có chuyện cầu đến hắn.

Vô sự hiến ân cần, phi gian tức đạo, Đường Ninh không tin Đường yêu tinh lại tốt bụng đến mức biết hắn đói bụng, để cho người ta làm tốt đồ ăn rồi leo tường đưa tới.

Nhưng hắn thật sự rất đói bụng, mà con gà nướng vàng rộm kia, nhìn rất mê người.

Hắn bẻ xuống một cái đùi gà, nhìn Đường Yêu Yêu, hỏi: "Nói đi, rốt cuộc là có chuyện gì?"

"Không có gì. . ." Đường Yêu Yêu nhìn hắn, lắc đầu nói: "Chính là nghĩ ngươi đọc sách đọc mệt mỏi, mà đám Tiểu Ý lại không ở nhà nên tới đưa chút đồ ăn cho ngươi. . ."

Nếu nàng không nói, Đường Ninh cũng sẽ không ngốc đến mức truy vấn, tự mình ăn gà gắp thức ăn, hắn ở một bên ăn cơm, Đường Yêu Yêu lại ngồi một bên nhìn hắn.

Hắn ăn xong một đĩa bánh ngọt, hai đĩa đồ nhắm, cả một con gà, sau đó nói với Đường Yêu Yêu: "Ta ăn no rồi."

Đường Yêu Yêu nhẹ gật đầu.

Đường Ninh tiếp tục nói với nàng nói: "Ta muốn tiếp tục đi xem sách."

Đường Yêu Yêu ngồi xuống bên cạnh hắn, nghĩ một chút rồi nói: "Hơn nửa tháng này ngươi cứ đọc sách mãi, dù là sắp tới kỳ thi, nhưng ngươi cũng phải kết hợp học với nghỉ ngơi. . ."

Đường Ninh thở dài nói: "Nói đi, ngươi tìm ta rốt cuộc là có chuyện gì?"

"Đêm nay ta phải tham gia một buổi thi hội."

Đường Ninh cho rằng mình nghe lầm.

Đường yêu tinh tham gia thi hội, hắn thấy giống như để Chung Ý đi tranh đoạt chức võ lâm minh chủ vậy, "Đường Yêu Yêu" và "Thi hội", là hai phạm trù hoàn toàn không liên quan tơi nhau, không có một chút liên hệ nào.

Hắn nhìn Đường Yêu Yêu, lo lắng nói: "Ngươi không sao chứ, tất cả mọi người là bạn bè, nếu như gặp phải chuyện gì thì ngươi cứ việc nói thẳng, tuyệt đối không nên nghĩ quẩn. . ."

Đường Yêu Yêu nhìn hắn rồi nói: "Ta không nghĩ quẩn."

Đường Ninh lại nói: "Vậy đó chính là bị bệnh, thừa dịp sắc trời chưa tối, ta dẫn ngươi đi tìm Tôn thần y. . ."

"Ai nha, là cha ta bắt ta đi." Vẻ mặt Đường Yêu Yêu cực kỳ phiền muộn nói: "Ta mới không muốn đi phá thi hội gì đó, nếu không phải tại Ngô viên ngoại rảnh rỗi sinh nông nổi kia. . ."

Đường Ninh không biết rốt cuộc là Đường tài chủ tạo nghiệt gì mà lại sinh ra một đứa con gái như vậy, hay là Đường Yêu Yêu không may thế mà mà lại có một người cha như thế.

Một người nhìn con gái thành phượng, một lòng muốn bồi dưỡng nữ nhi thành tài nữ dịu dàng, một người lại là cá ướp muối, hoàn toàn dốc sức trên con đường nữ hiệp mù chữ. . .

Ngô gia cũng là một gia tộc phú thương ở Linh Châu thành, mặc dù không tài đại khí thô như Đường gia, nhưng cũng không kém bao nhiêu, bình thường hai nhà luôn có cạnh tranh về vấn đề sinh ý, quan hệ không tính là tốt.

Ngô gia cùng Đường gia luôn cạnh tranh về chuyện làm ăn, tài lực tương đương, lại là hàng xóm, trong nhà vừa vặn đều có một đứa con gái. . .

Cứ như vậy, ngày bình thường hai nhà tự nhiên không tránh được sẽ so sánh lẫn nhau, so sinh ý, so tài lực, so nữ nhi. . .

Ngô gia làm ăn không bằng Đường gia, tài lực không bằng Đường gia, nhưng nữ nhi. . .

Một mình Đường Yêu Yêu có thể đánh mười Ngô gia tiểu thư, nhưng ở thời đại này, tiêu chuẩn để bình phán nữ tử, lại không xét tới chuyện biết đánh nhau hay không.

Mặc dù tài hoa của Ngô gia tiểu thư cũng bình thường, nhưng nàng vẫn có thể ngâm ca làm thơ, cùng mấy khê mật của mình gây dựnglên một đoàn thể nhỏ, mời mấy tài nữ tới, trong nhà mở một buổi thi hội, giao lưu trao đổi kinh nghiệm mỹ dung, hào hứng thì sẽ ngâm mấy câu thơ, cũng coi như dần biến thành tài nữ.

Đường tài chủ một lòng muốn bồi dưỡng Đường Yêu Yêu thành người có văn hóa này, mới muốn nàng đọc thơ, để nàng tham gia thi hội. . .

Đường Ninh nhìn nàng, bất đắc dĩ nói: "Theo như lời ngươi nói, buổi tối hôm nay, tới tham gia đều là nữ tử, ta cũng không giúp được ngươi đâu. . ."

"Cũng không cần ngươi đi qua. . ." Đường Yêu Yêu giải thích nói: "Ngô gia ở bên cạnh nhà chúng ta, ta đã dò xét qua, khu vườn kia chỉ cách nhà ta một bức tường, đến lúc đó ngươi đợi ở gian phòng của ta. . ."

Đường Ninh không muốn phiền toái như vậy, nói ra: "Ta giúp ngươi viết trước một bài, đến ban đêm, ngươi trực tiếp lấy ra đọc là được, một bài một trăm lượng, trừ đi số bạc ta nợ ngươi. . ."

"Không được đâu. . ." Đường Yêu Yêu lắc đầu nói: "Các nàng nói, muốn rút thăm sau đó mới có thể định ra đề mục, nói là muốn rút tên điệu cái gì đó, tên điệu là cái gì?"

Đường Ninh cảm thấy nàng căn bản không nên tham gia thi hội gì đó, Đường Yêu Yêu biết làm thơ, cũng không phải là Đường Yêu Yêu.

Hắn lắc đầu, nói ra: "Thế nhưng ban đêm ta còn phải xem sách."

"Đọc sách ở nơi nào mà chả được?" Đường Yêu Yêu chỉ chỉ qua bức tường kia rồi nói: "Ban đêm ngươi cứ đọc sách phòng ta, ta sẽ tranh thủ bớt chút thời gian đến tìm ngươi. . ."

Khuê phòng của nữ hài tử sao có thể để cho người khác tùy tiện ra vào, vẻ mặt Đường Ninh nhăn nhó: "Như thế không được đâu. . ."

Đường Yêu Yêu nghĩ một chút rồi nói ra: "Cha ta nói, nếu như đêm nay chúng ta có thể thắng Ngô Văn Đình, để ngày mai Ngô viên ngoại không thể đắc ý trước mặt hắn, sẽ thưởng cho ta một ngàn lượng bạc, chia cho ngươi một nửa thì thế nào?"

Bằng hữu gặp nạn, không thể chối từ.

Hơn nữa còn thiếu người bạn này một ngàn lượng bạc, vậy thì càng không thể từ chối.

Đường Ninh suy nghĩ một lát rồi gật đầu nói: "Lúc nào chúng ta đi?"

"Hiện tại."Trên mặt Đường Yêu Yêu lộ vẻ vui mừng, "Ta lập tức phải tới Ngô gia, ngươi trước tiên cứ đi qua, tới phòng ta chuẩn bị. . ."

Bị Đường Yêu Yêu mang theo bay qua tường viện, Đường Ninh luôn cảm thấy giống như là hắn lén lút sau lưng Chung Ý cùng Tiểu Như vậy.

. . .

Khuê phòng của Đường Yêu Yêu, đây là lần đầu tiên Đường Ninh đến.

Mặc dù ngày bình thường nàng tùy tiện không theo khuôn mẫu, nhưng phòng của nàng lại rất gọn gang sạch sẽ, không hề bụi bẩn gì.

Khiến Đường Ninh kinh ngạc nhất chính là bên trong phòng của nàng cũng có giá sách, mà phía trên có bày vô số sách.

Từ kinh sử đến thi từ, không thiếu thứ gì.

Chỉ là phần lớn sách đều còn rất mới, chỉ có mấy quyển tiểu thuyế chí quái trong góc, nhìn qua giống như thường xuyên được lật qua lật lại.

"Tiểu thư, Thôi tỷ tỷ các nàng đến tìm ngươi. . ."

Gionhj của một tiểu nha hoàn từ bên ngoài truyền đến, Đường Yêu Yêu đi tới cửa, phất phất tay nói: "Biết rồi, để các nàng chờ một lát, ta sẽ lập tức đi ra. . ."

Nàng đi đến bên người Đường Ninh, nói: "Ngươi trước tiên cứ ở trong này xem sách, ta đi đây. . ."

Đường Ninh phất phất tay, tiện tay rút một quyển sách trên giá sách xuống.

Hôm nay hắn đã xem sách cả một ngày, hiện tại không có hứng thú cũng không có tinh lực tiếp tục xem những thứ sách kia, vừa vặn đọc mấy quyển tiểu thuyết thư giãn một chút.

Đường Yêu Yêu đi tới cửa, giống như là nghĩ tới điều gì, lại quay đầu lại dặn: "Ngươi phải ở yên đây, cũng đừng động loạn đồ vật của ta. . ."

Đường Ninh nhếch miệng, Đường yêu tinh cũng quá coi thường hắn, quá đề cao chính nàng.

Đồ đạc của nàng có cái gì tốt mà xem, chẳng lẽ hắn lại thừa dịp nàng không ở đây, vụng trộm mặc quần áo của nàng?

Hay là lo lắng hắn sẽ lấy cái yếm của nàng ra để thưởng thức?

Đường nữ hiệp lần này thật sự đã quá lo lắng, nam tử hán đại trượng phu, không làm được loại chuyện này, huống chi, nha hoàn Tú Nhi của nàng còn ở bên cạnh nhìn chằm chằm đấy. . .

---------

Người dịch: Thờisênh239

Truyện được đăng tải độc quyền trên web




trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch