Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Ngạo Thế Đan Thần

Chương 52: Mỹ nhân rời đi

Chương 52: Mỹ nhân rời đi

Shared by: truyendichgiare



Thẩm Tường trở về Đan Vương các, vội vàng đi mật thất tu luyện, bởi vì Tô Mị Dao muốn dạy hắn một số thủ thuật để ngăn chặn khí độc, bằng không sau này gặp phải thì sẽ không có may mắn như ngày hôm nay.

"Tiểu quỷ, hôm nay ngươi nên chọc giận lão gia hỏa kia, để hắn ra tay với ngươi, ngươi thậm chí còn có thể xử lý hắn cùng một chỗ, ngươi còn quá non." Bạch U U mặc một bộ quần áo màu đen, hai tay ôm ngực dựa vào vách tường, trong đôi mắt lạnh lùng kia tràn đầy sát ý.

Tô Mị Dao cười duyên nói: "Sư tỷ, ta nhớ được lúc đó ngươi đã nói là rất hài lòng đối với cách làm của tiểu tử này, bây giờ làm sao lại..."

Bạch U U hừ nhẹ một tiếng: "Hắn còn chưa đủ hận, chưa đủ sát phạt quyết đoán!"

Có lẽ tính cách của Thẩm Tường đang dần dần thay đổi, từ trước kia chỉ là một thiếu niên hiền lành chất phác, nhưng sau khi biết hai nữ nhân tuyệt mỹ này thì đã được hướng dẫn đào tạo làm thay đổi dần dần con người hắn từ hiền lành chất phác trở thành con người bắt đầu có chiều hướng mưu mô ngang tàng và kiêu ngạo nhưng vẫn giữ được sự khiêm tốn khi cần thiết.

"U U tỷ, những bộ quần áo đó mặc chán chưa? Có cần ta đi mua một số bộ khác thay đổi cho đẹp mắt hơn không?" Thẩm Tường cười hì hì nói, vì lấy lòng hai mỹ nhân này, Thẩm Tường thế nhưng là đã dùng hết thủ đoạn, hắn biết nữ nhân thích nhất là mặc quần áo xinh đẹp, cho nên hắn ra tay ở ngay phương diện này, hơn nữa còn nhận được hiệu quả không tệ.

Khuôn mặt lạnh lùng và kiều diễm kia của Bạch U U hiện lên một vệt ửng hồng, giọng nói trở nên dịu dàng hơn một chút: "Tạm thời không cần."

Tô Mị Dao dùng bàn tay trắng nõn che miệng cười trộm, nàng ta vểnh cái miệng nhỏ lên nói: "Tiểu gia hỏa ngươi, sư tỷ ta đến cùng là rót thuốc mê gì cho ngươi? Quần áo của nàng đều nhiều hơn so với ta, mà ta bình thường lại đối với ngươi tốt như thế mà ngươi lại đưa cho ta ít đồ vật như vậy, ngươi thật thiên vị."

Thẩm Tường thè lưỡi, hít một hơi mùi thơm phát ra từ trên người Tô Mị Dao, hắn cố tình hiện ra vẻ mặt đau khổ nói: "Nếu không phải như vậy, ta sao có thể để cho U U tỷ cảm thấy vượt trội?"

"Hừ, liền biết sẽ giở trò khôn vặt!" Bạch U U hừ nhẹ nói.

"Sư tỷ, nếu không thì ngươi cho ta những bộ quần áo kia đi!" Tô Mị Dao cười duyên nói.

"Vẫn còn sử dụng mà? Quần áo của chúng ta bình thường đều là thay nhau mặc mà." Bạch U U Liếc nàng một cái.

Thẩm Tường biết hai mỹ nhân này cả ngày vùi đầu ở trong căn nhà nhỏ bé ở trong giới chỉ kia, nhất định sẽ rất nhàm chán, cho nên hắn chẳng những để cho người ta đặt trước làm rất nhiều bộ quần áo xinh đẹp, còn thường xuyên làm một số đồ chơi nhỏ cho các nàng, để các nàng không còn cảm thấy nhàm chán nữa, hắn làm như vậy cũng làm cho hai mỹ nhân này cảm thấy rất vui vẻ, các nàng tuy rằng đã từng là cường giả một phương, nhưng bây giờ các nàng đã đánh mất thực lực, cũng chỉ là những nữ tử bình thường mà thôi.

Bạch U U và Tô Mị Dao đều hiểu được cách đối phó khí độc không màu không vị, các nàng rất nhanh đã dạy cho Thẩm Tường, đây là một loại phương pháp dùng chân khí để bảo vệ kinh mạch.

Rời khỏi mật thất, Thẩm Tường đi tới trong chòi nghỉ mát ở hậu viện, Mạnh Bá và Thẩm Lộc Tông đều ở nơi này, bọn họ đang nghiên cứu thảo luận về thuật luyện đan, Thẩm Tường cũng gia nhập vào trong đó, trao đổi kinh nghiệm, việc này làm cho ba người đều được ích lợi không nhỏ.

"Tiểu tử, hôm nay ngươi lại gây ra chuyện lớn, nghĩ thật không hiểu ngươi còn trẻ tuổi, làm sao lại biết cách gây chuyện được như vậy." Thẩm Lộc Tông lắc đầu cười nói.

Mạnh Bá cười sang sang nỏi: "Tiểu tử này không phải tiểu tử bình thường, bằng không ta cũng không bị thua hắn, xem ra Thẩm gia các ngươi khai chiến với Dược gia đó là chuyện không thể tránh khỏi."

Thẩm Tường bĩu môi nói ra: "Đây đề là Dược gia bọn họ tự tìm, ta chỉ là làm chuyện ta cảm thấy đúng."

"Thẩm công tử, Các chủ, Đan Vương tiền bối, không nghĩ tới các ngươi đều ở đây a!" Một giọng nói yêu kiều mềm mại truyền đến, trái tim của Thẩm Tường nhảy một cái, đây là giọng nói của Hoa Nguyệt Vân.

Chứng kiến chuyện liên quan tới Thẩm Tường và Hoa Nguyệt Vân, hai lão gia hỏa Mạnh Bá và Thẩm Lộc Tông này cũng biết một chút gì đó, bằng không Đan Hương dược trang là không thể nào bán linh dược với giá thấp như vậy cho Đan Vương các.

Hai lão gia hỏa đều rất thức thời rời đi, mà trong lòng Thẩm Tường lại âm thầm kêu khổ.

Cách ăn mặc lần này của Hoa Nguyệt Vân rất chặt chẽ, ngọc thể mỹ diệu kia được một bộ váy dài bao quanh, thoạt nhìn như là tiên nữ, bên trong vẻ trang nhã còn mang theo vẻ quyến rũ còn mang theo theo vẻ đẹp quyến rũ hút hồn người, có một hương vị khác, thấy vậy Thẩm Tường liên tục tán thưởng trong lòng, nhưng hắn lại có chút mặt mày ủ rũ.

Trông thấy một mặt phiền muộn của Thẩm Tường, Hoa Nguyệt Vân gắt giọng: "Liền biết ngươi chán ghét ta."

Thẩm Tường vội vàng giải thích nói: "Không có, chỉ là Nguyệt Vân đại tỷ ngươi mỗi lần đều quá ... mê hoặc người, để cho người ta muốn phạm tội a!"

Hoa Nguyệt Vân lập tức vui mừng, cười duyên nói: "Có phải ngươi lo lắng không chiếm được ta hay không? Yên tâm đi, ngươi chỉ cần đi vào Đan Hương Đào Nguyên, ở bên trong trở thành một luyện đan sư xuất sắc, đến lúc đó ta chính là của ngươi."

Thẩm Tường lắc đầu nói: "Ta không đi, ta đã nói rồi ta muốn đi vào Thái Vũ môn."

Hoa Nguyệt Vân nũng nịu nói: "Tiểu oan gia, có phải ngươi bây giờ đã nghĩ ngợi tới muốn người ta rồi hay không?"

Thẩm Tường vội vàng nói: "Không có, Nguyệt Vân tỷ tỷ ngươi thật sự xinh đẹp, nhưng ngươi biết ta và Tiên Tiên đã có hôn ước rồi, chi nên tiểu thiếp của ta còn cần phải đạt được sự đồng ý của nàng."

Hoa Nguyệt Vân khẽ thở dài một cái, sau đó thè lưỡi đối với Thẩm Tường, trêu đùa: "Ta không cần làm tiểu thiếp của ngươi, ta muốn làm nha hoàn của ngươi."

"Đúng rồi, hôm nay ta phải về Đan Hương Đào Nguyên, ngươi có theo ta tới đó hay không?" Hoa Nguyệt Vân một mặt mong đợi hỏi.

Thẩm Tường giật mình, nói ra: "Vậy Đan Hương dược trang làm sao bây giờ? Ta quyết định muốn đi Thái Vũ môn, hảo ý của ngươi ta xin ghi ở trong lòng."

"Chớ kinh ngạc, mỗi một đời trang chủ đều là được gọi là Hoa Nguyệt Vân, ta quản lý Đan Hương dược trang được hai năm rồi, ta cũng phải trở về, tên thật của ta cũng không phải là Hoa Nguyệt Vân!" Hoa Nguyệt Vân nói, sắc mặt của nàng mang theo vẻ thất vọng, Thẩm Tường cuối cùng vẫn không đi cùng với nàng ta.

"Thật thật xin lỗi, sau này ta có cơ hội, nhất định sẽ đi Đan Hương Đào Nguyên tìm ngươi." Thẩm Tường thở dài.

Hoa Nguyệt Vân nhoẻn miệng cười, nói ra: "Yên tâm đi, ta cam đoan sau này Đan Hương dược trang sẽ tiếp tục hợp tác với Đan Vương các các ngươi, giá tiền sẽ không thay đổi."

Thẩm Tường nghĩ mãi không hiểu, một nữ tử như vậy tại sao phải làm nha hoàn cho hắn, tuy nhiên hắn quả thật rất cảm kích nàng ta: "Cán ơn ngươi, Nguyệt Vân, ngươi không cần làm nha hoàn của ta, chúng ta làm bằng hữu đi! Sau này ta sẽ đi Đan Hương Đào Nguyên tìm ngươi."

Hoa Nguyệt Vân cười hì hì nói: "Bây giờ ngươi không cần ta làm nha hoàn của ngươi thì sau này ngươi nhất định sẽ hối hận! Nhớ kỹ phải tới Đan Hương Đào Nguyên tìm ta, tạm thời ta không nói cho ngươi tên thật của ta, ta không cho ngươi tìm được ta dễ dàng như vậy đâu."

Nàng ta vừa nói thì vội vàng hướng đầu về phía trước, hôn trên bờ môi Thẩm Tường một cái, sau đó cười hì hì rồi chạy ra, hành động này làm cho Thẩm Tường ngây dại như là tượng đá.

"Cái này ... nữ nhân này đến cùng là xảy ra chuyện gì?" Thẩm Tường liếm môi một cái, dư hương còn ở, để hắn cảm thấy có một loại mỹ diệu không hiểu.

Tô Mị Dao cười duyên nói: "Tiểu yêu tình này giống như xác định ngươi, thật không hiểu tiểu tử ngươi tốt ở điểm nào vậy mà Tiết Tiên Tiên và yêu tinh kia đều coi trọng ngươi."

Thẩm Tường hừ nhẹ một tiếng, nói ra một câu không biết xấu hổ: "Đó là sức hấp dẫn của ta, sau này tỷ mới hiểu!"

Những ngày này, Thẩm Tường mặc dù không có luyện đan, nhưng lại luôn luôn gom góp tích lũy Long Tiên, dùng để thúc linh dược tăng trưởng, hắn chuẩn bị bắt đầu học tập luyện chế đan dược phàm cấp thượng phẩm và linh cấp hạ phẩm, đây mới là thứ mà hắn khiêu chiến, hơn nữa thực lực của hắn bây giờ đã là Phàm Võ cảnh tầng tám.

Sáng sớm ngày thứ hai, Thẩm Tường đi tới quảng trường của Dược gia, sáng hôm nay là trận luận võ giữa U Lãnh Lan và Tống Nam Minh, một người là Thái tử, một người là con gái của tướng quân, thực lực của hai người đều là Phàm Võ cảnh tầng bảy, chuyện này được rất nhiều người mong chờ.



Trang 27# 2




trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch