WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 70: Cua Chiên, Quá Tệ!

Chương 70: Cua Chiên, Quá Tệ!




Xuân tỷ nổi giận, người bạn này của Tiếu Tiểu Long rõ ràng là đang châm chọc. Thức ăn ở khu tập thể mặc dù không phải do những đầu bếp đứng đầu ở Phương Tiên Lâu nấu, nhưng cũng không có khả năng theo như lời ngươi nói không ăn nổi đi.

Đám người Tiếu Tiểu Long ngược lại đều dùng sắc mặt cổ quái nhìn Xuân tỷ. Bộ Phương không có tư cách đánh giá đồ ăn của Phượng Tiên Lâu? Thật là đã không biết khì còn lớn tiếng, ngay cả hoàng đế đều bị thức ăn của Bộ Phương chinh phục, Phượng Tiên Lâu nhà ngươi dựa phào cái gì ngông cuồng như vậy?

Lời nói của Xuân tỷ vô cùng khó nghe, nhưng nàng có vốn liếng để cuồng vọng. Bời vì nàng vô cùng tự tin đối với thực lực của Phượng Tiên Lâu, tưu lâu ở đế quốc Thanh Phong có thể so sánh được với Phượng Tiên lâu căn bản không có. Đầu bếp mà bọn họ mời đến đều là những đầu bếp tốt nhất ở đế quốc.

Ánh mắt trêu tức của đám người Tiếu Tiểu Long làm cho Xuân tỷ có chút hơi khó chịu, gương mặt xinh đẹp hơi nhăn lại nói:

- Chẳng lẽ ta nói không đúng sao?

Đám người Tiếu Tiểu Long khẽ cười một tiếng, lắc đầu không nói. Vẽ mặt Bộ Phương cũng lãnh đạm, liếc mắt nhìn Xuân tỷ.

Cái nhìn kia làm cho nàng có cảm giác mình giống như là một tên hề vậy.

Bộ Phương đứng lên, liếc nhìn Xuân tỷ lần nữa, lấy ra một ít đồng vàng để lên bàn, lạnh nhạt nói:

- Mang ta lên lầu hai đi, món ăn ở lầu một tất cả đều giống nhau.

- Ngươi…

Xuân tỷ rất rức giận, người này tại sao lại có thể ngông cuồng như vậy, hắn cho rằng hắn là ai? Dựa vào cái gì mà nói thức ăn mà đầu bếp Phượng Tiên Lâu làm chỉ có như vậy.

Đám người Tiếu Tiểu Long thấy Bộ Phương muốn đi lên lầu hai, ánh mắt lập tức tỏa sáng, cũng nhanh chóng đứng lên.

Tiếu Tiểu Long mỉm cười đi đến bên cạnh Xuân tỷ, nhẹ giọng nói:

- Xuân tỷ cũng đừng nóng giận, tính cách của bằng hữ ta là như vậy. Ngươi dẫn chúng ta lên lầu hai đi, đồ ăn ở lầu hai không phải lầu một có thể so sánh. Trái lại vị bằng hữu của ta cũng sẽ không đánh giá như thế rồi.

- Được! Ta ngược lại muốn xem xem tên tiểu tử ngông cuồng này đến lầu hai sẽ còn xuất khẩu cuồng ngôn như vậy hay không!

Xuân tỷ yêu kiều hừ một tiếng, xoay người lắc eo đi ở phía trước dẫn đường.

Đám người Tiếu Tiểu Long bật cười, cũng nhanh chóng đi theo.

Không gian ở tầng thứ hai của Phượng Tiên Lâu so với tầng thứ nhất nhỏ hơn rất nhiều. Khi đám người Bộ Phương bước vào từ thang lầu, cả người đều có cảm giác không khí ở tầng hai rất khác biệt.

Không giống như tầng thứ nhất huyên náo, tầng thứ hai vô cùng yên tĩnh hài hòa. Tầng thứ hai bày biện trang trí vô cùng hoa lệ, tinh xảo, ở đây đặt không ít linh thảo toa ra không khí mát mẻ. Một vài thực khách an nhàn ngồi tại chỗ thanh thản thưởng thức đồ ăn.

Xuân tỷ đong đưa thân thể đi ở trước mặt, đem đám người Bộ Phương dẫn đến một bàn trống. Sắc mặt không tốt, thở hổn hển hướng về phía Bộ Phương nói:

- Nhìn thực đơn, muốn ăn món gì!

Bộ Phương nhận lấy thực đơn, trên đó có viết gần khoảng hai mưới món ăn. Giá cả mỗi món ăn cũng vô cùng đắt tiền, mặc dù so với quán nhỏ Phương Phương kém xa nhưng đối với dân thường mà nói là giá tiền không thể chảm tới.

Hắn liếc mắt nhìn một cái sau đó đem thực đơn để lên trên bàn, lạnh nhạt nói:

- Đem những món ăn ở tầng thứ hai này mà các ngươi cho là ngon nhất mang lên đây.

Hả? Đôi mắt Xuân tỷ co rụt lại, lạnh lùng nhìn Bộ Phương. Nghe giọng điệu này của hắn, tên tiểu từ này còn muốn kiếm cớ hay sao? Ở tầng hai của Phượng Tiên Lâu còn giám bới móc?

- Được! Hôm nay liền cho ngươi biết một chút cái gì gọi là đồ ăn của Phượng Tiên Lâu!

Xuân tỷ tức giân hừ một tiếng, xoay người rời đi, sắp đặt người chuẩn bị đồ ăn.

Chờ đến khi Xuân tỷ rời đi, Tiếu Tiểu Long mới nhỏ giọng hỏi Bộ Phương:

- Bộ lão bản… Hôm nay ngươi muốn chuẩn bị đem tất cả món ăn ở Phượng Tiên Lâu phê bình một lần hay sao?

- Như vậy có tốt lắm không? Nói cho cùng hòa thuận một tý sẽ ổn hơn.

Bộ Phương khẽ cau mày, liếc mắt nhìn Tiếu Tiểu Long nhàn nhạt nói:

- Ta chỉ ra chỗ thiếu sót của bọn hắn, bọn họ phải cảm kích ta mới đúng.

u Dương Tiểu Nghệ nhịn không được bật cười lên, cái bản mặt vừa nghiêm trang vừa nói bậy của Bộ lão bản quả thực rất khôi hài.

Tiếu Yên Vũ cũng che miệng cười khẽ , trên khuôn mặt tuyệt mỹ ửng đỏ lên.

Bộ phương lại nghi hoặc không thôi, hắn nói sự thật, hắn đánh giá những khuyết điểm chí mạng của những món ăn này.

Nếu như có thể đem những khuyết điểm này cải thiện, cảm giác khi ăn những món ăn này ít nhất sẽ tăng lên một bậc.

Chỉ trong chốc mát, mùi thơm thức ăn nhẹ nhàng thổi qua.

Xuân tỷ lắc eo bưng món ăn chậm rãi đi tới, nàng bưng lên một mâm lớn, bên trong tỏa ra mùi thịt cua thơm phức. Những thịt cua này được cắt làm hai nửa, sau đó dựng đứng ở trên mâm, từ xa nhìn lại có hơi chút rức rỡ.

- Món ăn này vô cùng nổi danh của Phượng Tiên Lâu, Cua Chiên.

Sau khi Xuân tỷ đem đồ ăn bày ở trên bàn, dùng một loại ánh mắt khiêu khích liếc nhìn Bộ Phương.

Ngửi thấy mùi thơm của thịt cua, Tiếu Tiểu Long sớm đã chút không nhịn được. Trước đây hắn đến Phượng Tiên Lâu hắn nhất định sẽ chọn món ăn này.

Hắn gắp một con cua bỏ vào trong chén, không kịp đợi bóc vỏ đã ăn ngấu nghiến.

Bộ Phương cũng gắp một nửa con cua cho mình, màu sắc vỏ cua rất không tệ. Vỏ ngoài màu đỏ công thêm sau khi được chiên qua dầu tỏa ra mùi thơm ngược lại kích thích tâm trạng ăn uống của thực khách.

Lấy một chiếc đũa, Bộ Phương bóc ra lớp vỏ ngoài của cua, thịt cua thơm phức bên trong lập tức được phơi bày. Thịt cua trắng nõn tỏa ra hơi nóng nhàn nhạt, ở dưới lớp vỏ ngoài nổi bật tăng thêm mấy phần hấp dẫn của món ăn.

Bộ Phương cũng không lập tức động vào phần thịt cua, sau đó dùng đũa quẹt một cái mỡ cua trong vỏ. Mỡ cua này có màu da cam, vô cùng mê người, mặc dù không có mùi thơm nồng đậm cho lắm nhưng cũng là chỗ tinh túy của con cua.

- Hừm?

Bộ Phương ăn vào một miếng mỡ cua lưu lại trong vỏ, nhướng mày một cái, không nói lời nào. Hắn cắn một miếng thịt cua trắng nõn, sắc mặt vẫn nghiêm trọng như trước.

Ăn xong một miếng mỡ cua và thịt cua, Bộ Phương để xuống phần cua còn lại, im lặng.

- Thế nào? Nói không ra khuyết điểm phải không? Đồ ăn ở lầu một là chuẩn bị cho bình dân bình thường, ngươi tất nhiên có thể nói bậy nói bạ. Những đã đến tầng thứ hai này, đồ ăn nơi đây đều chuẩn bị cho nhưng vị khách quý có uy tin, danh dự trong đế đô, ta xem ngươi nói thế nào?

Xuân tỷ thấy Bộ Phương không nói lời nào, lập tức chê cười.

Đám người Tiếu Tiểu Long cũng nhất thời nghi ngờ nhìn về phía Bộ Phương. Chẳng qua căn cứ điều họ biết đối với Bộ Phương, người này tuyệt đối không thể bỏ qua cơ hội châm chọc lần này.

- Không phải ta không nói mà là không còn lời nào để nói, món này chính là món ăn chiêu bài của tầng hai Phương Tiên Lâu các ngươi hay sao?

Bộ Phương nhìn lướt qua Xuân tỷ vẫn còn đang dương dương đắc ý, bĩu môi từ tốn nói.

- Không nói con cua này được nấu như thế nào, chỉ riêng phần chọn lựa cua hoa cho món ăn đã là một điểm trừ. Món cua chiên quan trong nhất là phần lựa chọn cua, thịt của con cua này không được mềm, nhạt như nước. Nhìn một cái cũng biến là cua được nuôi thả, mùi vị so với loài cua hoa hoang dã kém xa rất nhiều. Bây giờ nói đến vấn đề về dầu, khống chế nhiệt độ dầu không có tốt, mỡ cua quá chín, mất đi mùi thớm vốn thuộc về nó. Tóm lại mà nói, quá kém.

Không phải Bộ Phương không ní mà là có chút lười nói, cái món cua chiên này mới nghe qua còn có chút mong đợi. Đến khi hắn ăn thử một miếng, cái đánh giá kia liền lập tức biến mất, có thể so sánh với trên trời và vực sâu cũng không quá đáng.

Xuân tỷ ngẩn ngơ, mấy người Tiếu Tiểu Ling cũng đờ ra, hóa ra… Món ăn này cũng có nhiều khuyết điểm như vậy, bọn họ hoàn toàn nếm không ra!

- Hừ! Nói bậy ai không biết! Ai biết ngươi đánh giá có chính xác hay không!

Xuân tỷ cười lạnh.

Bộ Phương lạnh nhạt liếc nhìn nàng, sau đó thu hồi ánh mắt:

- Ngươi tin hay không cũng được, mau mang món ăn khác tới đi, ta đã đối với đồ ăn của các ngươi mất kiên nhẫn.

Đúng vậy, Xuân tỷ có tin hay không có liên quan gì đến Bộ Phương? Hắn đến chỗ này chỉ vì hoàn thành nhiệm vụ của hệ thống, lại không phải hướng dẫn kiến thức cho Xuân tỷ.

- Xuân tỷ, đã xảy ra chuyện gì vậy? Vì chuyện gì mà cãi nhau?

Ngay lúc Xuân tỷ bị Bộ Phương làm cho tức khí khiến bộ ngực lên xuống không ngừng. Một bóng người cao gầy từ từ đi đến mở miệng nói.

Xuân tỷ nhìn người vừa mới tới ánh mắt lập tức sáng lên nói:

- Tiền lão bản, ngài mau tới đây, người này nói đồ ăn của Phượng Tiên Lâu nấy quá ké!

-----

- **Cua hoa được đặt theo tên của vỏ bên ngoài. Cua đôi khi được gọi là cua phong lan ( ), thuộc về loài cua biển , nhưng do sự khác biệt về mặt địa lý, cũng có một con cua (bị phát hiện có vân) như một con cua hoa .

Cua hoa là cua nước ấm, được phân bố chủ yếu ở các khu vực ven biển như Chiết Giang, Phúc Kiến, Đài Loan, Quảng Đông, Quảng Tây và đảo Hải Nam**

Hiện Tại Các Truyện Của Tông Đang Được Tổi Chức Even






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.