Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Mục Long Sư

Chương 496: Sí nhật quang ấn

Chương 496: Sí nhật quang ấn




DG: Devil

Edit: Long Hoàng

Duyệt: Long Hoàng

Xiềng xích băng mang theo cực mạnh băng hàn lan tràn, nó mặc dù không có cuốn lấy cái cổ của Thương Loan Thanh Long, nhưng băng hàn kia lại nhanh chóng lan ra trên thân Thương Loan Thanh Long, bám một tầng sương khí vào lông vũ cùng làn da của nó.

Sương khí tập trung ở phần cổ, đầu của Thương Loan Thanh Long, điều này khiến cho Thương Loan Thanh Long không cách nào phun ra long tức, mượn cơ hội này, con rối Trọng Nô kia càng xông thẳng tới chính diện Thương Loan Thanh Long, vung lên đồng chùy nện lên trên đầu của Thương Loan Thanh Long.

Thương Loan Thanh Long vung ra cánh phải về phía trước, ngăn trở chùy đáng sợ kia.

Nhưng mà Thương Loan Thanh Long vẫn bị đẩy lui mấy chục mét, trọng tâm thân thể có chút bất ổn, xương cánh bên phải kia cũng chịu một chút thương tích, trong thời gian ngắn không cách nào bay được.

Lấy nhục thể phàm thai mà đánh nhau với Long Quân, con rối Trọng Nô này hẳn là vũ khí mạnh nhất của Lục Mạt, sợ là Long Quân trung vị trở xuống đều sẽ bị đồng chùy này cho đập chết tươi.

“Đông đông đông.” Một cái âm thanh gõ từ vách đá dưới chân Chúc Minh Lãng truyền đến.

Nghiêng vào trong vách đá nham thạch, một tên nam tử dán vào vách đá như một con thạch sùng bám ở nơi đó, cũng đúng lúc ngay tại chỗ cách Chúc Minh Lãng không xa.

Chúc Hoắc lần trước đã phạm phải sai lầm cực lớn, cho đối phương một cơ hội hành thích hoàn mỹ lần này đương nhiên sẽ không tái phạm, hắn cố ý dặn dò Ngô Bồng câm điếc núp trong bóng tối, bảo hộ Chúc Minh Lãng, hắn tin An Thanh Phong cùng Triệu Dự chắc chắn sẽ không từ bỏ ý đồ, nhất là Triệu Doãn Các lại không hiểu sao mà mất tích...

Ngô Bồng có tu vi rất cao, hắn là một tên Thổ Thuật sư, am hiểu Độn Thổ, am hiểu phòng thủ, Chúc Minh Lãng đối với loại này Thần Phàm giả cũng không phải đặc biệt hiểu biết, chỉ biết là người tên Ngô Bồng này là một cao thủ ít nói!

Hắn gõ vào vách đá, kỳ thật cũng là đang trưng cầu ý kiến của Chúc Minh Lãng.

Hắn lo lắng một mình Chúc Minh Lãng rất khó ứng phó đối phương còn có cả con rối này vây công.

“Yên tâm, rồng của ta cũng không yếu ớt như nhìn qua như vậy. Con rối mặc dù có thể thông qua giác quan con rối mà hiểu rõ, cảm nhận được, nhưng cũng có khoảng cách hạn chế nhất định, cho nên bản nhân của con rối nhất định ở gần đây, tìm ra nàng, xử lý nàng.” Chúc Minh Lãng nói với Ngô Bồng đang trốn ở trên vách núi cheo leo.

Ngô Bồng gõ gõ vách đá, tỏ ý hiểu rõ.

Hắn bắt đầu di chuyển ở trong vách núi cheo leo, có thể nhìn thấy như là hạt cát nhúc nhích trong nham thạch.

Trên thực tế, Chúc Minh Lãng cố ý để Thương Loan Thanh Long yếu thế, như vậy mới có thể khích đối phương.

Chúc Minh Lãng tin, nữ tử tiến lên đây nói chuyện với chính mình dùng băng vụ chưởng pháp này khẳng định cũng chỉ là một con rối, xử lý sạch hai con rối này thì cũng không có bất kỳ ý nghĩa gì, nhất định phải tìm ra vị trí ẩn náu của Khôi Lỗi sư.

Bán kính năm dặm đã là cực hạn của Khôi Lỗi sư.

Chỉ mong Ngô Bồng có thể mau chóng tìm ra vị trí thực sự của Khôi Lỗi sư Lục Mạt.

...

Tật Ảnh Vô Ngân!

Cánh chim khôi phục lại trạng thái tốt, Thương Loan Thanh Long bắt đầu bay lượn trên tầng trời thấp, tốc độ của nó trở nên rất nhanh, Chúc Minh Lãng cũng chỉ có thể nhìn thấy một cái cái bóng mơ hồ.

Lông vũ của Thương Loan Thanh Long liền trở nên cứng cỏi sắc bén, nó thi triển ra kỹ năng vừa mới nắm giữ, giống như một Thần Binh uốn lượn, sắc bén chém về phía con rối Trọng Nô kia!

Trên thân của con rối Trọng Nô rốt cục cũng xuất hiện vết thương, chỉ là da của nó, cơ bắp cũng không phải giống như thường nhân, hiển nhiên trải qua các loại tiến hành dược luyện trở thành lô đỉnh sống, đến mức cơ thể của nó nhìn qua như khối sắt vậy!

Khôi lỗi Trọng Nô ngược lại miễn cưỡng có thể tiếp nhận loại Thanh Nhận Long Dực Trảm này, nhưng con rối Băng Sương Lục Mạt này chưa chắc đã chịu được, trên người nàng đã xuất hiện mấy vệt vết thương thật dài, chỉ có thể dùng băng sương miễn cưỡng cầm máu vết thương.

Thương Loan Thanh Long càng đánh càng hăng, lông vũ của nó bắt đầu không ngừng hấp thu ánh nắng, điều này khiến toàn thân nó như là phủ thêm một bộ Phượng Hoàng Chiến Vũ, ánh sáng màu xanh cũng như ngọn lửa màu xanh bắt đầu thiêu đốt.

Nó bay lượn ở tầng trời thấp, những nơi đi qua đều hóa thành đất khô cằn.

Một ngụm thổ tức của nó, càng tạo thành quang diễm tàn phá bừa bãi, con rối Trọng Nô cùng con rối nữ Băng Vụ đều bị bức lui, thương thế trên người cũng càng tăng thêm.

“Chỉ dựa vào một con rồng này mà đòi che chở mạng chó của ngươi sao, vậy thời điểm chết của ngươi cũng đến rồi!” Lục Mạt âm trầm nói.

Lúc này, hai con mắt của nàng bỗng nhiên toả ra ma quang đáng sợ, xung quanh hốc mắt kia càng xuất hiện từng vệt ma văn vặn vẹo, tựa như từng con từng con rết phát sáng leo ra từ trong mắt nó, sau đó leo đầy trên mặt mũi nó, leo đến toàn thân nó.

Ma văn như con rết này không chỉ có xuất hiện trên người con rối nữ Băng Vụ này, trên lồng ngực con rối Trọng Nô kia cũng xuất hiện ma văn tương tự, vặn vẹo, dữ tợn, quái dị, toàn thân tượng là tại sung huyết, xương cốt càng giống là đang dị biến, đến mức lúc ma văn xuất hiện, thân thể của bọn hắn phát ra tiếng vang rùng mình, kỳ quái!

Ma văn này trong nháy mắt dị hoá, Chúc Minh Lãng bắt được một khí tức, đang truyền đến từ cách đó không xa một mảnh giữa cánh rừng.

Đôi mắt của Chúc Minh Lãng sáng lên.

Hừ, hóa ra trốn ở đó!

“Ngô Bồng, đi, nàng trốn ở phía nam trong rừng, nếu chỉ có một mình nàng, thì bắt lấy nàng!” Chúc Minh Lãng nói với Ngô Bồng.

Ngô Bồng nghe lệnh, lập tức thuận theo vách đá dài ở nham thạch lượn quanh một vòng, bò lên từ trong một chỗ sườn núi thấp khác, cũng lặng yên không tiếng động tới gần khu rừng kia.

...

Ma văn dị hoá, không thể không nói, thực lực Khôi Lỗi sư Lục Mạt này con hơn cả Triệu Doãn Các, Triệu Doãn Các hoàn toàn chỉ hiểu mấy thứ bề ngoài của Khôi Lỗi sư.

Con rối nữ Băng Vụ cùng con rối Trọng Nô kia hung hãn không gì sánh được, không chỉ thương tích trên người bọn họ khỏi hẳn, lực hai người đều trở nên lớn vô cùng.

Nhất là Trọng Nô, hắn vung đồng chùy một cái đập xuống, suýt nữa dùng chùy đập gãy mất dốc cao vách núi kéo dài tới chỗ này, vết rách dài, sâu hoắm, có một số thậm chí còn đã hiện đầy tầng nham thạch ở vách đá.

Lúc này Chúc Minh Lãng còn muốn chạy tất nhiên cũng có thể, ngồi lên Thương Loan Thanh Long bay trong hải dương, hai con rối này muốn đuổi theo cũng rất khó khăn.

Có thể sẽ còn lâu, cũng không thể để nữ Khôi Lỗi sư này trốn mất, tính tình Chúc Minh Lãng không cho phép có người ở trước mặt mình đùa nghịch còn dùng mánh khóe tận hai lần, lại vẫn còn bình yên vô sự!

“Rống! ! ! ! !”

Chùy của con rối Trọng Nô gõ tới Thương Loan Thanh Long, đưa đập cho nó bay xuống từ giữa không trung.

Thương Loan Thanh Long rơi gần chỗ Chúc Minh Lãng, cũng không ngã xuống.

“Nghệ! ! ! ! !”

Thương Loan Thanh Long đập cánh, đầu ngẩng lên, lập tức Sí Quang ngưng tụ lại một chỗ, tựa như từng bức từng bức tường mỏng nằm ngang ở trên sườn núi cao ở gần biển !

Những tường mỏng này hoàn toàn do Mạc Quang xanh tạo thành, cao cao dựng đứng ở đó, nếu như nhìn từ trên không xuống, sẽ phát hiện bọn chúng tạo thành Sí Nhật Chi Ấn.

Sí Nhật Quang Ấn không chỉ bảo hộ Thương Loan Thanh Long ở bên trong, mà sau lưng Chúc Minh Lãng cũng được từng tầng tiếp từng tầng Quang Ấn bao lấy...

Cái này dường như là đến năng lực sau cấp Quân mới khống chế được.

Nhưng trên thực tế, Thương Loan Thanh Long có huyền pháp cũng không chỉ những thứ này, nó dựa vào từng chỗ chiến đấu mà thi triển ra một loại lực lượng không thể thấy được, từng loại hạt giống đặc biệt từ từ nảy mầm trong thổ nhưỡng ngay tại sườn núi cao ở gần biển này, được khung quang chiếu rọi mà đang sắp phá đất nhô lên!

Con rối Trọng Nô điên cuồng vung chùy, đạp nát từng bức tường ánh sáng cứng rắn, mà một số cỏ nhỏ bé, còn có những bông Phong Tinh Bồ Công Anh đang nở rộ...

. . .






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch