Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Mục Long Sư

Chương 434: Bồi thường không nổi, còn không mau chạy?

Chương 434: Bồi thường không nổi, còn không mau chạy?




Dịch: Quăn Quăn

Edit: Long Hoàng

Duyệt: Long Hoàng

Trước đó Chúc Minh Lãng đi dạo có từng đi qua nơi này.

Hắn nhớ kỹ cửa vào cái bán đảo nho nhỏ này đều có học viên trấn giữ, tựa hồ cần có tín vật mới có thể tiến vào nơi đây.

Hẳn là một khu tiểu thánh đàn dùng để tu luyện đi, vì bảo trì linh khí dư thừa ở nơi đây, cho nên phải hạn chế các học viên tiến vào, mà các học viên có thể thông qua học phần đổi lấy tư cách tiến vào nơi này.

Hiện tại linh vực của Chúc Minh Lãng có nồng độ linh khí đậm đặc có thể tăng tốc độ tu luyện lên một trăm hai mươi lần.

Nhưng không phải tất cả Mục Long sư đều có được Linh Vực tẩm bổ khả quan như thế, những Mục Long sư Linh Vực không đủ cường đại, chỉ có thể thông qua việc tiến vào trong loại tiểu thánh địa tu luyện này hỗ trợ cho Linh Vực của mình, tốc độ tu luyện của Long Thú sống bên trong cũng nhờ vậy được tăng lên.

Đáng tiếc, tiểu thánh trì trên bán đảo này đối với mình loại Mục Long sư có được linh tuyền Linh Vực trợ giúp không phải rất lớn, đoán chừng cũng chỉ giúp tăng tốc độ tu hành đạt tới một trăm hai mươi lăm lần. . .

Hiệu suất tăng lên rất nhỏ bé, còn phải tiêu hao đại lượng học phần đem đổi lấy tư cách tiến vào, đối với Chúc Minh Lãng mà nói thực không có lời.

"Hình như cũng có thể mang Tiểu Dã giao tới đây tu luyện, đáng tiếc hiện tại ta không có học phần." Chúc Minh Lãng cẩn thận suy nghĩ, cảm thấy loại tiểu thánh đàn linh khí này trợ giúp đối với ấu linh rất rõ ràng.

Không có người trấn giữ.

Chẳng lẽ là người trấn giữ cũng chạy tới bãi biển bắt Bạch Vu nga rồi sao? ?

Nói đi thì phải nói lại, một con Bạch Vu nga giá trị không thua gì một kim sa, đám Bạch Vu Nga trôi nổi trên biển chẳng khác gì vàng từ trên trời rơi xuống cho mọi người đi nhặt, người bình thường thật rất khó ngăn cản loại dụ hoặc này.

Cái bán đảo này rất nhỏ, chạy một vòng không cần đến mười phút đồng hồ, ở giữa nhất có một ao nhỏ.

Nghe nói đây là do một vài kiến trúc sư cường đại chế tạo, những đá ngầm chung quanh bán đảo có thể đem linh khí bên trong triều tịch dẫn vào đến bên trong bán đảo, cũng giống như cất rượu, cuối cùng cũng ủ ra một ao nhỏ Thánh đàn nước biển.

Bơi ở trong đó, tốc độ tu luyện sẽ tăng lên trên diện rộng.

Bất kể nói thế nào, Thuần Long cao viện có cái bán đảo chế tạo đặc thù này chẳng khác gì đang nắm giữ một khối Tiểu Linh mạch, giúp những Mục Long sư tu vi không cao cung cấp phúc lợi không tệ.

Lúc Chúc Minh Lãng đuổi theo tiểu Huỳnh Linh, Tiểu Huỳnh Linh đem đầu cắm vào bên trong tiểu thánh trì này.

Nó không ăn cái gì.

Nhưng muốn thu nạp linh khí.

Mấy ngày nay Chúc Minh Lãng đều đem linh tuyền bên trong Linh Vực của mình dẫn đạo ra, nuôi nấng Tiểu Huỳnh Linh.

Nhưng Tiểu Huỳnh Linh hoàn toàn ăn không đủ no, mà những ngày này Thiên Sát Long cũng có chút ý kiến, vì sao linh khí bên trong Linh Vực của Chúc Minh Lãng lại trở nên mỏng manh hơn một chút?

"Ba ba ba ~~~~~~~ "

Tiểu Huỳnh Linh ngâm mình ở trong tiểu thánh trì, thoải mái phát ra một tiếng ngâm nga, ngay sau đó những cái lông tơ trên người nó giống như từng cái ống hút mềm mại nhỏ nhắn, lại bắt đầu điên cuồng hấp thu linh khí nồng đậm chung quanh!

Mặc dù nước biển trong tiểu thánh trì không vơi bớt tí nào, nhưng Chúc Minh Lãng từ bên trong linh thị có thể nhìn thấy những sợi linh khí thành hình tia, từ trong linh thủy tuôn ra, sau đó hết thảy đều rót vào bên trong lông tơ của Tiểu Huỳnh Linh.

Lông tơ của Tiểu Huỳnh Linh quả thực là một cái bọt biển thấm hút vô tận. . .

Linh khí với số lượng khổng lồ, ngay cả Chúc Minh Lãng cũng cần một thời gian dài mới có thể chậm rãi tiêu hóa, chậm rãi dẫn vào, nhưng Tiểu Huỳnh Linh lại một hơi trữ hàng toàn bộ bên trong lông tơ màu lam!

Một Thánh đàn lớn, chỉ trong giây lát đã biến thành một bãi nước biển phổ phổ thông thông, cũng không còn cách nào phát ra quang trạch đặc biệt.

Chúc Minh Lãng thấy mà choáng váng.

"Ba ba ba! ! !" Tiểu Huỳnh Linh hoàn toàn chưa có ăn no, lông tơ huỳnh quang của nó chảy xuôi lại xù lên trông như tĩnh điện, trên những đá ngầm dùng để tinh lọc nước biển từng đạo linh khí như sợi tóc bay tới. . .

Cái tiểu thánh trì này tự nhiên là có chỗ tích trữ một chút nước biển, phòng ngừa đến mùa không có triều tịch các học sinh không cách nào sử dụng thánh trì trên bán đảo này, cho nên mỗi lần ủ ra nước biển đầy linh lực đều sẽ được bảo tồn tại dưới mặt đất của hòn đảo, một khi linh khí của Linh Trì trên mặt đất bị hấp thu, tiêu tán, sẽ có nước mới đẩy lên bên trên.

Lúc này Tiểu Huỳnh Linh liền đem nước biển chứa đầy linh lực học viện chất chứa hút hết ra, mà số lượng dự trữ lại lớn kinh người, nhiều gấp mười lần lượng nước trên mặt ao này!

Chúc Minh Lãng muốn ngăn cản cũng không kịp.

Tốc độ tụ linh của Tiểu Huỳnh Linh nhanh đến độ hắn cũng bị khiếp sợ.

Lúc trước khi Chúc Minh Lãng ở bên trong Vân Chi Long Quốc, hắn thấy được một cái giếng mây linh khí, hắn học được lợi dụng linh khí vận động lực lượng tự thân đến lôi kéo khí tức chung quanh, nhờ vậy có thể nhanh chóng súc tích linh nguyên bên trong thiên địa, bảo trì được linh tuyền tự mình có được trong Linh Vực.

Nhưng tốc độ tụ linh của Tiểu Huỳnh Linh vậy mà còn nhanh hơn bản thân hắn!

Không đúng, tiểu gia hỏa này cũng không phải đang tụ tập linh khí, nó càng giống như đang rút đi linh khí!

Tụ tập linh khí, phải có thứ tự, chậm rãi, thông qua linh thức tự thân chậm rãi vận chuyển đem linh nguyên trong thiên địa dẫn đạo vào bên trong thân thể của mình, như guồng nước trong hồ nước, chậm rãi dẫn lưu, chậm rãi tưới tiêu, mà thiên địa linh khí cũng sẽ ở trong quá trình có thứ tự tiết tấu này được bổ sung.

Tiểu Huỳnh Linh ở phương diện hấp thu linh khí quả thực là một con cự thú kình thiên, đang uống thả cửa nước trong hồ, ùng ục ùng ục mấy lần, liền đem toàn bộ nước trong hồ uống cạn!

Tốt xấu cũng xem như một mảnh Tiểu Linh mạch!

Qua trong giây lát linh khí liền khô cạn!

Chúc Minh Lãng nhìn cái tiểu thánh trì này, lại nhìn lướt qua từng khối đá ngầm chung quanh đứng sừng sững ở trong triều tịch. . .

"Ba ba ba! !"

Tiểu Huỳnh Linh vui vẻ nhảy ra ngoài, dáng vẻ rốt cục đã được ăn no bụng rồi, lỗ tai nhọn còn đang lắc lư.

Mặt Chúc Minh Lãng đều đen rồi!

Tiểu Linh mạch của cao viện, bắt nguồn từ xa xưa, dòng chảy dài, dưỡng dục vô số Mục Long Sư học sinh, liền bị Tiểu Huỳnh Linh hút một ngụm, trực tiếp khô kiệt!

"Chúc Minh Lãng, ngươi cảm thấy ngươi bồi thường nổi sao?" Cẩm Lý tiên sinh dáng vẻ nặng nề hỏi.

"Không bồi thường nổi." Chúc Minh Lãng nói.

"Vậy còn phát ngốc cái gì, chạy mau đi!" Lúc này, Cẩm Lý tiên sinh kinh nghiệm đầy mình hô một tiếng, "Thừa dịp không có ai!"

Không thể nào.

Thật sự phải làm loại việc trái với lương tâm này sao!

Bản thân hắn vẫn luôn là một người chính trực, loại chuyện hút sạch Tiểu Linh mạch tồn kho của người ta rồi xoay người chạy, thực sự không quá phù hợp với hình tượng quang minh lỗi lạc của hắn.

"Ngươi chậm một chút, tiểu tử ngươi chậm một chút, để ngư gia ta trốn lên lưng ngươi cái đã!" Cẩm Lý tiên sinh cũng không muốn bị những lão quái vật cao viện kia bắt đi chặt ra ướp muối tiêu, vội vàng hóa thành một đạo ánh sáng, biến thành một hình thêu cá chép, dán ở trên quần áo Chúc Minh Lãng.

Chúc Minh Lãng cũng không quay đầu lại.

Còn tốt hắn đeo giày đi mưa, chạy còn không dính bùn.

Trên thực tế có đeo giày hay không cũng không quan trọng, tốc độ chạy của Chúc Minh Lãng đã nhanh đến mức có thể bay lên!

. . .

Cảm tạ những Bạch Vu nga phiêu phù ở bên kia, quả thực là tiểu sinh linh xinh đẹp nhất trên thế giới, là bọn chúng hấp dẫn toàn bộ sự chú ý người của học viện, để Chúc Minh Lãng có một cái hoàn cảnh phạm tội hoàn mỹ.

Chạy ra khỏi bán đảo, Chúc Minh Lãng liền xen lẫn vào bên trong cơn mưa cùng mọi người bắt Bạch Vu nga, một khi làm việc trái với lương tâm, kỳ thật trong thâm tâm người ta dẽ cảm thấy đặc biệt thấp thỏm, hắn lẩn vào trong đám người đi theo bọn họ làm sự tình giống nhau, cả người ngược lại đều buông lỏng xuống.

Len lén lút lút nhìn thoáng qua Tiểu Huỳnh Linh trong lồng ngực của mình.

Ngủ đến vô cùng thơm ngọt.

Ôm nó với bộ lông tơ có chút ẩm ướt, phía trên ẩn chứa năng lượng linh khí khổng lồ cũng cảm thấy có chút phỏng tay.

Cũng may Tiểu Huỳnh Linh sinh ra nhìn giống như một quả cầu bằng lông, dường như dù có bao nhiêu năng lượng linh khí nó đều có thể chứa đựng được.

"Với số lượng linh năng dự trữ này, đoán chừng đủ cho một con Ma Linh chín ngàn năm xông phá tu vi thánh linh vạn năm a?"

. . .






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch