Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Lược Thiên Ký

Chương 40: Hoả nhãn kim tinh (2)

Chương 40: Hoả nhãn kim tinh (2)




Người này bỗng nhiên mừng rỡ, thấp giọng cười nói:



- Sư huynh có hứng thú sao?



Phương Hành từ từ ngồi xổm xuống, trên gian hàng của hắn từ từ liếc nhìn, không nói lời nào.



- Hắc hắc, sư huynh thật là tinh mắt, sư đệ nơi này là nhiều thứ nhất, bảo đảm chất lượng, giá tiền so với người khác còn thấp hơn ba thành!



Người này nói có chút khoe khoang, cũng không phải nói dối, quầy hàng này của hắn, vật phẩm thực sự rất phong phú.



Phương Hành vẫn không nói lời nào, từ từ cầm lên một thanh phi kiếm cẩn thận quan sát, người này thấy thế, liền thao thao bất tuyệt khen phi kiếm của mình, nói mười mấy điểm tốt, đem một thanh phi kiếm cấp thấp khen đến mức như trên đời hiếm có.



Phương Hành giống như có chút động tâm, mở miệng nói:



- Đổi lấy mấy khối linh thạch?



Người này thần thần bí bí đem hai bàn tay năm ngón giơ lên ở trước mặt Phương Hành, cười nhẹ nói:



- Là giá tiền này, bất quá giảm ba thành?



- Bảy khối linh thạch ư? Hắc hắc, quả nhiên thấp ba thành so với người khác...



Phương Hành cười lạnh không nói, nếu không phải hắn có Âm Dương Thần Ma Giám, chỉ sợ thật bị giá tiền của người này làm động tâm.



- Như thế nào? Sư huynh có muốn mua hay không?



Người này tự cho là mình đã buôn bán thành công, cười nói.



- Vị sư huynh này, thủ nghệ rất tốt a...



Phương Hành cầm lấy phi kiếm nhìn một hồi, bỗng nhiên nhẹ nhàng đem phi kiếm ném vào trên gian hàng, nhãn tình nhất mị, tự tiếu phi tiếu nhìn người này, thấp giọng nói:



- Ngươi cảm thấy, nếu như ta để lộ chuyện phần lớn đồ trên gian hàng của ngươi đều là đồ giả, người mới vừa rồi mua đồ của ngươi sẽ nghĩ thế nào? Người cử hành quỷ thị lần này, muốn tìm lại danh dự cho quỷ thị sẽ nghĩ thế nào?



Chủ quầy hàng này nghe vậy nhất thời biến sắc, giảm thấp thanh âm, ánh mắt lóe lên, lạnh giọng nói.



- Lời nói không thể nói lung tung, vị sư huynh này muốn mua thì mua, đừng vội nói bậy!



Bất quá sau vẻ mặt nghiêm nghị, cũng khó tránh khỏi lộ ra chột dạ, không nhịn được nhìn sang bên cạnh.



- Nói bậy ư?



Phương Hành cười lạnh, đột nhiên hạ thủ như bay, đem thứ gì đó trên gian hàng nhặt lên, có thứ chẳng qua là quét mắt một vòng, liền ném qua một bên, có thứ thì hạ thủ nhẹ chút ít, hảo hảo đặt đến bên kia, không lâu lắm, đồ vật trên cả gian hàng được hắn phân thành hai đống, mặt ngoài thoạt nhìn, hai đống đồ này không có gì khác biệt, tạp thất tạp bát, phi kiếm linh đan cái gì cũng có.



- Vị sư huynh này cảm thấy ta phân loại cho ngươi như thế nào?



Phương Hành nhẹ nhàng đem một viên đan dược nhét vào đống bên trái, phủi tay, cười hì hì nói.



Vị chủ hàng kia đã mồ hôi chảy ròng ròng, thanh âm chột dạ, lúng túng cười nói:



- Thì ra sư huynh... Là một người hiểu chuyện a, không bằng như vậy, ta cùng với sư huynh ngài nhất kiến như cố, thanh phi kiếm này coi như là tiểu đệ hiếu kính sư huynh, như thế nào?



Vừa nói từ trong một đống, rút ra một thanh phi kiếm, hai tay cung kính dâng lên.



Thì ra là chỉ trong thoáng chốc, Phương Hành tiện tay giám định, đã đưa đồ vật trên gian hàng này cũng chia làm hai bộ phận, một phần bên phải chính là đồ thật, một phần bên trái thì đều có vấn đề.



Chủ hàng khiếp sợ, liền vội vàng lấy chính phẩm hối lộ, đồng thời ánh mắt lóe lên, hiển nhiên là ám chỉ Phương Hành, cầm phi kiếm rồi im lặng đi nơi khác đi!



Đạo môn quỷ thị có thể không giống với đồ cổ ở hồng trần, đồ cổ hồng trần, cũng đều là thi thố nhãn lực, cho dù ngươi gặp thiệt thòi, cũng không thể trở về gây phiền toái, chỉ có thể tự nhận, nhưng đạo môn quỷ thị, ai cùng ngươi rảnh rỗi chơi mấy trò này, ta tới đây chính là muốn đổi tài nguyên tu hành, hơn nữa tài nguyên rất quý trọng, dễ dàng tổn thất một chút, cũng làm cho người ta đau nhức.



Ở trong Pháp Khí các, chuột tinh đám người có can đảm cầm một chút pháp khí hư hao để lừa dối người khác, đòi tiền hối lộ, là bởi vì bọn hắn đối mặt phần lớn là một chút đệ tử vừa tấn nhập ngoại môn, hơn nữa có đạo môn quy củ làm chỗ dựa, cho nên không sợ, nhưng ở trên quỷ thị, nếu có người dám cầm đồ giả tới để lừa gạt, sau khi bị vạch trần, sợ rằng mọi người đồng loạt ra tay giết chết ngươi cũng là có thể.



Phương Hành nhìn ánh mắt chột dạ của người này, hài hước cười cười, nhận lấy phi kiếm, tiện tay hướng bên cạnh ném xuống, cười nhẹ nói:



- Bất quá là một một món đồ rách nát, đáng giá cái gì?



Chủ hàng thấy thế, ánh mắt phát rét, thấp giọng nói:



- Vị sư huynh này, làm người cũng phải lưu lại một con đường, ngày sau còn gặp lại, ngươi chớ làm mọi thứ tuyệt tình quá, tại hạ cũng không phải là dễ trêu...



Vừa nói, linh khí chấn động, dĩ nhiên là tu vi Linh Động tầng ba.



Phương Hành tựa như không nghe thấy uy hiếp của hắn, vẫn hài hước nói:



- Trên quỷ thị, ai nhận ra ai chứ? Nào có cái gì ngày sau gặp lại hay không, ngươi tu vi Linh Động tầng ba, thật cũng không thấp, bất quá trên quỷ thị, tu vi vượt qua ngươi, nói ít cũng có mười mấy người, chỉ cần ta hô một tiếng, mọi người cùng nhau xông lại, ngươi tu vi cao gấp đôi cũng có tác dụng cái rắm ấy!



Chủ hàng nhất thời khẩn trương lên, nắm thật chặt quả đấm, lòng bàn tay tràn đầy mồ hôi.









trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch