WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Lược Thiên Ký

Chương 219: Phương sư huynh trở về (1)

Chương 219: Phương sư huynh trở về (1)






Lại nói trong sơn cốc, chúng đệ tử Thanh Vân Tông cũng tụ lại với nhau nghỉ ngơi, cũng có người nghi ngờ thảo luận:



- Tiếu sư huynh chạy đi gấp gáp như vậy, chẳng lẽ là nghe nói Phương sư huynh gặp nạn, muốn đi giải cứu ư?



Có chút người được Phương Hành "Cứu", lòng mang cảm kích cầu nguyện:



- Hi vọng Tiếu Kiếm Minh sư huynh có thể thành công!



Cũng có chút người mang địch ý thầm nghĩ:



- Đã qua thời gian dài như vậy, tiểu quỷ này tất nhiên là đã chết, lại nói Tiếu Kiếm Minh sư huynh mặc dù kinh tài tuyệt diễm, nhưng không nhất định là đối thủ của Trúc Cơ kỳ đại yêu, làm thế nào cứu hắn được?



Mà tại bên cạnh một gốc tùng, Tần Hạnh Nhi ngơ ngác dựa cây tùng, hai mắt có chút thất thần.



Lưu Hắc Hổ từ Tê Hà cốc đệ tử nơi đó cầu mấy viên thuốc tới, khuyên giải nói:



- Ăn mấy viên thuốc này, ôn dưỡng tinh thần sao!



Tần Hạnh Nhi thở dài một tiếng, nói:



- Hắc Hổ, ngươi biết không? Từ nhỏ sinh ra trong đạo môn, cha mẹ gia gia, đối với ta nói đều là tu hành giới chỏ có lợi ích phân tranh, không có một chút nhân tình, ta vốn cho là, trên thế giới này đã không có cái loại anh hùng trong truyền thuyết kia nữa rồi, lại không nghĩ rằng... Ngươi nói, tại sao hắn lúc ấy muốn xả thân cứu chúng ta? Hắn... Hắn không sợ chết sao?



Vừa nói chuyện, trong lòng chợt nhớ tới Phương Hành hướng trên mặt mình hôn một cái, bỗng nhiên giật mình, gương mặt ửng đỏ:



- Chẳng lẽ hắn cũng yêu thích ta, tình nguyện vì ta mà đi vào chỗ chết ư?



Bất quá vừa nghĩ như thế, trong lòng càng thêm chua xót.



Nàng vốn là nữ tử thông tuệ, nhưng cho dù nàng nữa thông tuệ gấp mười lần, làm sao có thể đoán được, Phương Hành lúc ấy chính là nhìn có tiện nghi thì tới chiếm, mang tư tưởng có tiện nghi không chiếm chính là khốn kiếp, mới cố ý hôn nàng một cái.



Cũng đúng lúc này, đột nhiên một tiếng kêu to truyền tới:



- Cứu mạng a, tên biến thái đang đuổi theo ta...



Tần Hạnh Nhi ngẩn ngơ, còn tưởng rằng nghe thấy ảo giác.



- Cứu mạng a...



Thanh âm kia lần nữa vang lên, Tần Hạnh Nhi mặt liền biến sắc, vội vàng đứng lên.



Thanh Vân Tông đệ tử tất cả đều kinh hãi, nhất tề đứng dậy, ánh mắt đảo chung quanh:



- Làm sao giống thanh âm của Phương sư huynh?



- Hắn không chết sao?



- Là hắn... Không sai, là thanh âm của hắn...



Đang thảo luận, Hứa Linh Vân đã phi thân lên, bạch hạc từ đàng xa bay tới, trực tiếp mang theo nàng hướng không trung bay tới, mới vừa bay tới ngọn cây, đã thấy nơi xa một đạo kim ảnh bay tới, rõ ràng là một đầu Kim Ô khổng lồ, mà trên lưng Kim Ô, một thiếu niên vừa kêu to, vừa cầm trong tay Khổn Tiên Tác khống chế Kim Ô, một tay khác cầm một thanh đại đao, không phải Phương Hành thì là ai?



- Phương sư huynh, thật sự là ngươi ư?



Tần Hạnh Nhi cùng với mấy người đệ tử Đoán Chân cốc, kích động vạn phần, phi thân lao tới.



Kim Ô quanh quẩn trên không trung một vòng, vội vàng đáp xuống, Hứa Linh Vân đã rút kiếm ra, quát lên:



- Ai đang đuổi theo ngươi?



Phương Hành từ trên lưng Kim Ô nhảy xuống, một cước đem một Đoán Chân cốc đệ tử kích động vạn phần, mặt đầy nước mũi nước mắt hướng chính mình xông lại muốn ôm lấy mình đá bay rồi, lúc này mới lau mồ hôi trên mặt, nói:



- Tiếu Kiếm Minh!



- Hả?



Chúng đệ tử Thanh Vân Tông nhất thời ngẩn ngơ, thần sắc vô cùng kinh ngạc.



Ngay cả Hứa Linh Vân cũng ngây người một chút.



Phương Hành vội la lên:



- Ta ngất mất thôi, Tiếu Kiếm Minh này thì ra là tên biến thái, còn đòi sờ người ta, ghê tởm chết mất!

Mọi người nhất thời ngẩn ngơ, từ trong miệng Phương Hành nói ra sự thật làm cho người ta kinh hãi.



- Ngươi... Ngươi nói nhăng gì đó?



Một nữ nhân quát lên, mặt đỏ tới mang tai, rõ ràng là Sơn Hà cốc đệ tử dẫn đầu Phong Thanh Vi.



- Rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Tại sao hắn đuổi theo ngươi? Ngươi làm sao sống được?



Hứa Linh Vân cũng không tin, trong lòng tràn đầy nghi ngờ, luôn miệng đặt câu hỏi với Phương Hành.



Phương Hành vội la lên:



- Đơn giản mà nói, chính là con đại yêu kia không giết ta, từ bên cạnh sơn cốc kia lấy một thứ gì đi, sau đó ta thuần phục kẻ này... Đúng, chính là đại Kim Ô vô cùng phong cách này, sau đó Tiếu Kiếm Minh đã tới rồi, vừa nhìn thấy ta, hai mắt sáng lên, nói ta vẻ ngoài quá đẹp trai rồi, lấy danh nghĩa soát người để kiểm tra ta, ta mới vội vàng chạy...



Thanh Vân Tông đệ tử nghe lời nói này, cũng không nhịn được nuốt nước miếng một cái, cảm giác thật sự thật khó tin.



Mặc dù tiểu quỷ này nói vô cùng thật tình, nhưng nghe làm sao cũng không giống bộ dạng đáng tin...



Cũng vào lúc này, không trung một tiếng ưng minh truyền đến, Tiếu Kiếm Minh đã đến.



- Phương Hành, ngươi mau tới đây, để cho ta lục soát ngươi, tha cho ngươi khỏi chết...



- Bá...



Nghe lời này, Thanh Vân Tông đệ tử trực tiếp hóa đá.



Phương Hành thấy Tiếu Kiếm Minh tới, xuy một tiếng núp ở phía sau Hứa Linh Vân, sau đó hai tay chống nạnh, nghĩa chánh ngôn từ hướng Tiếu Kiếm Minh kêu lên:



- Ngươi là kẻ biến thái vô sỉ, cho là ai cũng giống ngươi sao? Tiểu gia đường đường là nam tử hán, máu có thể rơi, đầu có thể mất, nhưng vì trong sạch thân thể, vì Linh Vân sư tỷ, tuyệt không thể cho ngươi đụng vào một đầu ngón tay ta!



Hứa Linh Vân không khỏi quay đầu lại nhìn hắn một cái, nghĩ thầm đâu có chuyện gì liên quan tới ta chứ?



Tiếu Kiếm Minh cũng là có chút mơ hồ, lạnh lùng nói:



- Ngươi muốn chứng minh mình trong sạch? Để cho ta tìm kiếm là được!



Phương Hành lớn tiếng nói:



- Tuyệt đối không được, ngươi hỏi xem người khác chịu để cho ngươi sờ sao?



Tiếu Kiếm Minh ánh mắt lấp lánh, đảo qua bên cạnh, lập tức dọa lùi một mảnh đệ tử Thanh Vân Tông.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.