Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Lược Thiên Ký

Chương 215: Thủ đoạn bỉ ổi (1)

Chương 215: Thủ đoạn bỉ ổi (1)






Phương Hành cũng không đáp xuống đất, lơ lửng ở cách mặt đất ba trượng, thấy Tiếu Kiếm Minh vào trận, mới thấp giọng nói:



- Lát nữa ngươi phối hợp một chút, ta nói chạy thì ngươi bỏ chạy, tiểu gia bảo đảm ngươi sẽ có lợi, ăn hương hát lạt ngủ phượng hoàng, nhưng nếu ngươi không phối hợp, hắc hắc, cùng lắm thì ta đem gốc linh dược này trả lại cho hắn, nhưng ngươi có thể bị liên lụy tới cái mạng nhỏ rồi, tự mình quyết định đi sao!



Kim Ô con ngươi đảo lòng vòng, thấp giọng nói:



- Ngươi hứa đem lá cây Tử Vụ Hoa Lan thảo phân cho ta bốn mảnh, ta sẽ nghe lời!



Phương Hành suy nghĩ một chút, nói:



- Một mảnh!



Kim Ô lập tức nói:



- Ba mảnh!



Phương Hành nói:



- Hai mảnh!



Kim Ô quái khiếu nói:



- Thấp hơn ba mảnh ta sẽ không làm!



Phương Hành "Bá" một tiếng đại đao đã gác lên cổ nó, nói:



- Hai mảnh rưỡi!



Kim Ô con ngươi nhanh như chớp chuyển, nói:



- Thêm một vài thứ khác có được hay không?



Phương Hành thoáng giận, nghĩ thầm chính mình lại gặp phải tên vô lại hay sao?



Nếu không phải muốn đem kẻ này thu làm tọa kỵ, thật sự muốn một đao chém nó, bất quá mặc dù không nỡ giết, lông vẫn phải nhổ, Phương Hành cảm giác mình sắp sửa nhổ phát nghiện rồi, đưa tay nhổ một sợi lông, Kim Ô lập tức ngao một tiếng kêu.



Cách đó không xa thiết ưng giật minh, ánh mắt lấp lánh hướng hai bọn họ xem ra.



- Nhìn cái gì? Đâm mù mắt của ngươi giờ!



Phương Hành hướng thiết ưng mắng một câu, chợt nhớ tới điều gì, nhảy xuống mặt đất, nắm một nắm đất lên.



Thiết ưng chăm chú nhìn chằm chằm vào hắn, ánh mắt rất có địch ý, mặc dù nó không hiểu Phương Hành nói cái gì, nhưng có thể cảm giác được đây không phải là lời tử tế gì. Bất quá Phương Hành cũng không lo lắng, thiết ưng chẳng qua là yêu thú bình thường, mặc dù cũng có thần trí nhất định, nhưng xa xa không phải là Kim Ô thần trí hoàn toàn sáng tỏ, chẳng những có thể nói chuyện, còn có thể nói điều kiện, cùng bạch hạc của Hứa Linh Vân không sai biệt lắm.



Ngay khi Phương Hành cùng Kim Ô thỏa thuận điều kiện đã xong xuôi, phía dưới bỗng nhiên truyền đến tiếng gầm thét tức giận của Tiếu Kiếm Minh:



- Tặc tử ngươi dám!



Phương Hành lạnh lùng cười một tiếng, ánh mắt lẫm liệt, đại đao đặt ở bên cạnh Kim Ô cổ, đồng thời nắm chặt Khốn Tiên Tác.



Kim Ô cũng không nhịn được nữa nuốt nước miếng, nó lúc này, thật không dám làm gì xằng bậy.



Phương Hành đã nói, cũng không giống giả tạo, nếu nói chặt nó, thật không phải nói giỡn.



Trong pháp trận, một đạo nhân ảnh nhanh như tia chớp lướt ra ngoài, Tiếu Kiếm Minh hai mắt gần như muốn phóng hỏa, trong tay còn mang theo một cái tế đán ngọc thạch, chính là tế đàn vừa rồi trồng Tử Vụ Hoa Lan thảo, mới vừa rồi Phương Hành thấy Tiếu Kiếm Minh tới, đã thay đổi chủ ý, đem tế đàn này ném đi, Tử Vụ Hoa Lan thảo trực tiếp nhổ ra, bỏ vào động thiên giới chỉ thắt sau tóc.



Động thiên giới chỉ của hắn thực sự là thứ tốt, dễ dàng giấu diếm, nhưng không gian hơi nhỏ, không thể thu được cả tế đàn.



Tiếp sau đó, hắn phá hủy pháp trận, len lén quan sát phương vị của Tiếu Kiếm Minh, thấy mình thật sự không có cơ hội lặng lẽ chạy trốn, ở Tiếu Kiếm Minh thiết ưng truy kích, sợ rằng trốn cũng trốn không thoát, liền quyết định đi ra ngoài gặp mặt.



Thiết ưng nhìn thấy Tiếu Kiếm Minh, lập tức bay đến cõng lên, bay đến trước người Phương Hành, quát hỏi:



- Hắn đi phương hướng nào?

Phương Hành rất chân thành chỉ vào phía tây nam, nói:



- Ta chỉ thấy một đóa tường vân bay về phía nơi đó!



Tiếu Kiếm Minh quát lên:



- Đi xem cùng ta!



Vừa nói khống chế thiết ưng, nhắm phía tây nam bay đi, Phương Hành cũng bất đắc dĩ đi theo phía sau hắn.



Chẳng qua tinh không vạn lí, vân khí miểu miểu, vốn không có "Đại yêu", đuổi theo có thể đuổi theo được gì chứ?



Tiếu Kiếm Minh bay ra chừng nửa canh giờ, rốt cục ngừng lại, thiết ưng dừng ở giữa không trung.



Hắn chẳng qua là trong lòng như có lửa đốt, cũng không suy nghĩ nhiều mà thôi, trên thực tế, chính hắn cũng hiểu được, cho dù thật có Trúc Cơ kỳ đại yêu trốn đến phương hướng này, dù chính mình đuổi kịp nó, chỉ sợ cũng không có năng lực đòi lại.



Mặt khác, hắn cũng có chút hoài nghi Phương Hành, cố ý mang Phương Hành rời xa sơn cốc, chính là để dễ dàng làm việc.



Mặc dù Phương Hành nói ra cùng Hứa Linh Vân đám người nói chuyện đều trùng khớp, nhưng trong lòng hắn mơ hồ cảm giác có chút không đúng lắm, nếu thật có một vị đại yêu Trúc Cơ đã tới, há có thể cho tiểu tử này sống sót? Rồi lại nói, Tử Vụ Hoa Lan thảo hữu dụng đối với người sắp sửa Trúc Cơ, đối với yêu đã Trúc Cơ tác dụng không lớn, đối phương lấy nó làm gì?



- Ha ha, không đuổi theo sao?



Phương Hành ngồi trên lưng Kim Ô, chậm rãi bay lên, trong tay cầm hồ lô, tự tại uống chút rượu, thản nhiên chí cực.



Tiếu Kiếm Minh xoay đầu lại, sắc mặt âm trầm như nước, lạnh giọng đặt câu hỏi:



- Ngươi nói đại yêu này có bộ dáng gì?



Phương Hành nói:



- Trên người tia sáng chói mắt, thấy không rõ bộ dáng!



Hỏi vài vấn đề, Phương Hành đều nhất nhất trả lời.



Trong khoảng thời gian ngắn, Tiếu Kiếm Minh cũng không tìm ra được sơ hở.



Trầm ngâm một hồi lâu, hắn bỗng nhiên nói:



- Phương sư đệ, đem túi trữ vật trên người của ngươi mở ra cho ta xem một chút được không?



- Sao?



Phương Hành sắc mặt không vui, nhưng ở dưới ánh mắt nhìn chằm chằm của Tiếu Kiếm Minh, vẫn dường như rất bất đắc dĩ từ trong lòng ngực của mình lấy ra túi trữ vật, đem tất cả mở ra, có khoảng bảy tám, nhìn thấy hắn có nhiều túi trữ vật như vậy, Tiếu Kiếm Minh cũng hơi kinh hãi, bất quá cũng không hỏi nhiều, chẳng qua cẩn thận quan sát, túi trữ vật cũng mở ra, nhưng không thấy có tử khí phát ra.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch