Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Hồng Hoang Tam Quốc Tối Cường Ngoạn Gia

Chương 770: Nam Cung trấn

Chương 772: Nam Cung trấn

Diệp Thần nghe đến đó, lông mày lập tức nhăn lại.

Hiện tại Kỳ Sơn là thánh địa của Hồ tộc trong Yêu tộc, có trận pháp phòng ngự của Hà Bắc tiên bảo vệ, dù là tiên nhân cũng tới một ngày một đêm mới có thể công phá trận pháp bảo vệ Kỳ Sơn.

Mà đây vẫn là dưới tình huống đại trận hộ sơn Hồ Kỳ Sơn không người canh giữ.

Nếu đại trận hộ sơn Hồ Kỳ Sơn có thành viên của Hồ tộc gia nhập thì uy lực của đại trận hộ sơn sẽ càng mạnh hơn, còn sẽ xuất hiện năng lực công kích.

Nếu Gia Cát Lượng thực sự như lời của Nam Cung Chính nói, hiện đang ở bên trong Kỳ Sơn, Diệp Thần thật đúng là không thể bắt được Gia Cát Lượng.

Chính xác mà nói, đại trận bảo hộ Hồ Kỳ Sơn thật sự có chút biến thái, hiện tại Diệp Thần căn bản không thể đối phó.

Chẳng lẽ bởi vì kiến thức về trận pháp của Gia Cát Lượng mà đám hồ ly kia mới đáp ứng Gia Cát Lượng?

Không đúng, sao Gia Cát Lượng có thể lưu hại như vậy, cũng chỉ lưu lại có mấy ngày mà đã có thể lý giải trận pháp bảo hộ Hồ Kỳ Sơn......

Mặc kệ hắn làm sao hiểu được, trực tiếp đến đó bảo đám hồ ly giao ra Gia Cát Lượng, nói cách khác, chờ tới thực lực đủ lớn mạnh thì lão tử sẽ đến Hồ Kỳ Sơn, phá trận pháp bảo hộ Kỳ Sơn sau đó trực diệt tộc!

Diệp Thần hiện tại là Độ kiếp kỳ, nếu như có thể luyện hóa toàn bộ Tiên Thiên Chí Bảo trên người có lẽ còn có cơ hội công phá đại trận bảo hộ Hồ Kỳ Sơn.

Nhưng vấn đề là hiện tại Diệp Thần chưa luyện hóa hoàn toàn một bẩm sinh linh bảo nào hết.

Nghĩ đến đây, hai mắt Diệp Thần nháy một cái, hàn quang chợt lóe rồi biến mất.

Giây tiếp theo, Diệp Thần nhìn về phía Nam Cung Chính rồi mở miệng hỏi:

“Nam Cung Thập Tam là người chơi Vu tộc hay là hắn có quan hệ với người chơi Vu Tộc?”

Lai lịch của Nam Cung Thập Tam ở kiếp trước của Diệp Thần vẫn chưa có xác định được, đều là do người chơi lưu truyền, đều chỉ là suy đoán của Diệp Thần.

Diệp Thần tuy rằng không có tâm tư phức tập, nhưng hiện tại thực sự cần phải biết rõ Nam Cung Thập Tam xác thực là người chơi Vu Tộc hay là thành viên của Nam Cung nhất tộc.

Nếu như sau khi sao băng rơi Nam Cung Thập Tam thực sự có huyết mạch Vu tộc trong cơ thể, thành người chơi Vu tộc, như vậy Nam Cung Thập Tam trăm phân trăm sẽ có liên hệ với người chơi Vu tộc.

Bởi như vậy, Diệp Thần nhất định phải đối mặt với Vu tộc.

Thế nhưng, người chơi Vu Tộc đều đồng lòng chống ngoại tặc, là kẻ địch của một thành viên cũng chính là kẻ địch của toàn bộ Vu tộc.

Về điểm này Diệp Thần rất rõ ràng.

Đương nhiên, Diệp Thần tìm hiểu thân phận của Nam Cung Chính cũng không phải do e ngại hay sợ cái gì, mà là vì có chút lưu tâm đến năng lực thực sự của Vu tộc.

Nếu như Nam Cung Thập Tam thực sự là thành viên của Vu tộc thì nhất định cần phải chuẩn bị bố trí một chút, sau đó tấn công một lần.

Nam Cung Chính vẻ mặt trắng bệch lại đầy máu tươi nghe đến đó, kinh ngạc rồi sau đó nhìn về phía Diệp Thần, mở miệng hỏi:

“Ngươi làm sao biết cái này? Cái này hẳn là chỉ có người của Nam Cung nhất tộc chúng ta có quan hệ với Vu tộc thôi.”

Nam Cung đang nói đến đó, bỗng dưng ngừng lại rồi sau đó khiếp sợ nhìn về phía Diệp Thần, nói tiếp:

“Ngươi...... Ngươi cũng là thành viên Vu tộc? Không đúng, Vu vương không cho phép người chơi Vu tộc tự ý giết người, không ai có thể làm trái mệnh lệnh của Vu vương, ngươi không thể là thành viên Vu tộc, không đúng, nếu người không phải thì sao lại có thể biết nhiều như vậy......”

Nam Cung đang nói đến đó, hai mắt co rụt lại mãnh liệt, rồi sau đó thét lên:

“...... Ngươi ….huyết mạch Vu tộc...... So với Vu vương còn.........nồng đậm hơn... Ngươi...... Ngươi là Vu hoàng!”

Nam Cung Chính nói đến đây, bỗng nhiên trợn trắng cả mắt.

Nói chính xác hơn là, cũng chỉ có Diệp Thần là người chơi có huyết mạch thuần Vu tộc nhất, là “Vu hoàng”, chỉ có nguyên nhân này mới lý giải vì sao Diệp Thần biết được nhiều chuyện của Nam Cung Thập Tam, mới biết rõ “độc bạo trùng cổ” trong cơ thể bọn họ đến như vậy.

Đương nhiên, quan trọng nhất là Diệp Thần quật khởi quá mạnh, cũng chỉ có thân phận này mới giải thích được Diệp Thần vì sao lợi hại như vậy.

Người chơi Vu tộc, huyết mạch càng nồng đặc, tu luyện càng nhanh.

Diệp Thần nghe được Nam Cung Chính phán đoán tự nghĩ là đúng, có chút khinh bỉ rồi sau đó nhìn về phía Nam Cung Chính, mở miệng nói:

“Ngươi cũng biết quá nhiều.”

Vu hoàng, từ này thật đúng là lần đầu tiên hắn nghe được, bất quá Diệp Thần cũng không ngại được nhiều thứ như vậy.

Bởi vì, trước mắt Diệp Thần còn không xác định được Nam Cung Thập Tam ở thế giới hiện thực có đang trùng hợp ở bên cạnh hai người kia hay không, hoặc là qua gian phòng hai người kia, rồi sau đó nhận ra điểm khác thường.

Nói như vậy, Nam Cung Thập Tam sẽ phát hiện ra hai người kia đều đã treo máy, sau đó sẽ đi điều tra nguyên nhân.

Diệp Thần cũng không muốn để Nam Cung Thập Tam phát hiện dị thường, nếu như Nam Cung Thập Tam vừa khéo đã nhận ra lời nói dối của Nam Cung Chính sẽ khiến hắn phát hiện không đúng liền lập tức chạy trốn.

Phải biết rằng Nam Cung Thập Tam cũng là thành viên Vu tộc, Diệp Thần là “Vu hoàng”, nếu như Nam Cung Thập Tam cũng cho rằng Diệp Thần Thần là “Vu hoàng”, hắn trăm phần trăm sẽ không trốn, ngược lại sẽ thông báo cho thành viên Vu tộc với Vu vương, cầu xin tha mạng cho hắn.

Phải biết rằng, trong Vu tộc, huyết mạch là tối thượng.

Chính xác mà nói, độ cao của huyết mạch Vu tộc, ai có được sẽ có năng lực khống chế hết thảy quyền lực Vu tộc.

“Đừng...... Đừng giết ta...... Vu hoàng đại nhân! Huyết mạch Vu tộc vốn đã ít mà đều là đời sau của Vu tộc, Vu hoàng đại nhân, chúng ta cũng không biết ngài là Vu hoàng a, tha cho ta đi...... Vu hoàng đại nhân!” Nam Cung Chính nghe đến đó, run rẩy mãnh liệt rồi sau đó vội vàng mở miệng nói.

Vu tộc không nội chiến, hơn nữa nhận nhau qua cảm ứng huyết mạch, tự động tụ hội một chỗ thành quần cư sinh hoạt.

Thế nhưng vấn đề là, người chơi Nhân tộc này lại có huyết mạch Vu tộc bên trong cơ thể nên có hơi mơ hồ, không đủ nhận ra những huyết mạch khác.

Đúng là bởi vì Nam Cung Chính biết điểm này, Diệp Thần mới tự nhận vị này là “Vu hoàng”, cũng không sợ bị lộ ra.

Chính xác hơn mà nói, vị này là người chơi nhân tộc nên mới không cảm nhận được người có huyết mạch Vu tộc.

Mà Nam Cung Thập Tam lại cho rằng Diệp Thần là “Vu hoàng” nên mới càng cảm giác khó chịu, hơn nữa Nam Cung nhất tộc lại phạm thượng đi tính kế một vị “Vu hoàng”. Khiến cho Vu hoàng Diệp Thần tức giận, lúc này mới tự mình động thủ, trực tiếp giải quyết Nam Cung nhất tộc.

Chính vì đã xuy xét đến đây nên Nam Cung Chính đang cận kề cái chết mới tìm thấy một tia hy vọng sống sót.

Chính xác mà nói, có thể thực sự thay đổi được ý định của vị Vu hoàng Diệp Thần này.

Tuy rằng hắn không kích hoạt huyết mạch Vu tộc, nhưng vẫn là tiềm ẩn bên trong cơ thể, đương nhiên, mấu chốt nhất chính là Vu tộc sẽ không bao giờ xảy ra nội chiến, Nam Cung Chính đang dựa vào điểm này để giữ lấy cơ hội sống sót.

Diệp Thần nghe đến đây, nhìn qua Nam Cung Chính một cái rồi Thí Thần Thương trong tay phải vung lên hướng thẳng tới Nam Cung Chính.

“Ác”Một tiếng truyền đến.

Một thương thô to trong nháy mắt cắm xuyên qua đầu Cung Nam Chính, cùng lúc này Thí Thần Thương chợt lóe sáng trong nháy mắt liền chiếm đoạt toàn bộ linh hồn Nam Cung Chính.

Giây tiếp theo, Diệp Thần điểm tay một phát

Tam cự liệt hỏa xuất hiện rồi sau đó bay lên hướng thẳng tới thi thể của Nam Cung Chính.

“Ầm ầm ầm!” tam cự liệt hỏa lan đến bên trong cơ thể Nam Cung Chính khiến cho “ảnh cổ” cùng “độc bạo cổ trùng” trực tiếp bị đốt cháy toàn bộ.

Cùng lúc đó, Thần Thương trong tay phải của Diệp Thần chấn động mạnh rồi chợt lóe sáng, trong nháy mắt đột nhiên xuất hiện sáu linh hồn thư trùng đang ở dạng nước rồi trực tiếp bị phế sạch toàn bộ

Ảnh cổ cũng tốt, độc bạo cổ trùng cũng tốt, cho dù một cái chết đi thì hai cái cũng sẽ không thực sự biến mất.

Cái này cũng giống như người chơi ở thế giới trò chơi đã chết có thể sống lại.

Bởi vì bản thể của độc trùng trong cơ thể của Nam Cung Thắng, Nam Cung Chính với Nam Cung Thập Tam đều ở thế giới hiện thực.

Nếu như Diệp Thần mặc kệ hai loại này, độc bạo cổ trùng cũng sẽ không giống với ảnh cổ.

Phải biết rằng Nam Cung Chính nhất định muốn khởi động “ảnh cổ”, hắn muốn Diệp Thần nghe được cái này thông qua ghi chép của “ảnh cổ”, sau đó lại khởi động “độc bạo cổ trùng” di chuyển tới cho Nam Cung nhất tộc.

Có thể nói thân chủ trùng độc ở thế giới hiện thực cũng sẽ nổ tung.

Cứ như vậy, các thành viên Nam Cung nhất tộc không muốn phát hiện ra điểm ấy cũng khó, về sau Nam Cung Thập Tam nhất định sẽ kiểm tra, sau đó sẽ tìm được tin tức có liên quan tới Diệp Thần.

Sau đó, Nam Cung nhất tộc sẽ trực tiếp tìm đến tấn công Diệp Thần.

Đây không phải là kết quả mà Diệp Thần muốn nhìn thấy.

Cũng đúng là bởi vì điểm này nên Diệp Thần mới trực tiếp động thủ, giết chết toàn bộ đám người còn sót lại.

Nhìn một gian phòng đầy xác thịt và máu tươi, Diệp Thần khẽ động ý niệm, rồi sau đó sải bước, biến mất trong hư không.

Luân Hồi tiên cảnh, Thành Chủ phủ, không gian đột nhiên chuyển động, Diệp Thần từ từ bước ra.

Nhìn thoáng qua đại khâu trống trơn, Diệp Thần liền trực tiếp đáp xuống trên mặt đất.

Thế giới hiện thực, đại sảnh Luân Hồi thành.

Trò chơi cấp kim cương “chi dát” vang lên một tiếng, Diệp Thần từ bên trong khoang trò chơi đi tới.

Trong đại sảnh bởi vì khu trò chơi Tam Quốc Luân Hồi thành xuất hiện Quỷ Vực, khiến cho Viêm Hổ tâm tình không tốt, nhìn đến đây, không khỏi sững sờ rồi sau đó vẻ mặt lại sáng ngời.

Giây tiếp theo, Viêm Hổ nhìn về phía Diệp Thần, nhẹ giọng hỏi:

“Ca ca, giải quyết như thế nào rồi?”

“Giải quyết xong một nửa,” Diệp Thần nghe đến đó thì trả lời, nói xong, liền nhớ tới một cái gì đó rồi lại nói tiếp:

“Diệp lâm, trong vòng trăm dặm Luân Hồi tiên vực, nếu như xuất hiện côn trùng thì phải giết chết toàn bộ, nếu trở về thành có xuất hiện cái gì quỷ dị thì không cần tới gần, trực tiếp dùng pháp thuật mà xử lí.”

Diệp Thần nói như vậy, tự nhiên là vì phòng ngừa Vu tộc truy xét đến nơi đây, sau đó công kích Luân Hồi thành.

Cụ thể Vu tộc sẽ vận dụng Tiền vương như thế nào, Diệp Thần hiện tại không thể phán đoán, tuy nhiên Diệp Thần cũng không ngại chuẩn bị trước.

Đương nhiên, Diệp Thần cũng không biết Vu tộc ở đâu, nếu không đã sớm chống lại Vu tộc, diệt trừ toàn bộ Vu tộc.

Viêm Hổ nghe đến đây, vẻ mặt sáng lên rồi sau đó vội vàng gật đầu đáp

“Vâng! Ca ca!”

Diệp Thần nhìn thấy vậy, hơi hơi mỉm cười, rồi sau đó khẽ động ý niệm, thần thức trong nháy mắt phóng ra.

Giây tiếp theo, hai mắt Diệp Thần quét một lượt, hàn quang chợt lóe rồi biến mất.

Tìm được rồi......

Nghĩ đến đây, Diệp Thần khẽ động ý niệm, không gian trong nháy mắt nhất thời biến chuyển.

Nhìn thoáng qua không gian, Diệp Thần trực tiếp bước vào, rồi sau đó biến mất

Nam Cung trấn, phía trước trưởng trấn.

Mọi thành viên Nam Cung nhất tộc đều tập trung đầy đủ tại đây, điều làm người ta nghi hoặc chính là, tất cả mọi người đều quan sát vật treo trên vách tường ở đại sảnh “Kính bát quái”,

“Sao còn có thể bất an? Gia Cát Lượng này không phải muốn đổi ý sao?” Một một nam tử trung niên nhìn kính bát quái treo trên tường không có gì lạ thường, vẻ mặt khó chịu liền mở miệng nói

Ở thời điểm nam tử kia vừa nói xong, kính bát quái treo trên tường đột nhiên sáng ngời, sau đó liền xuất hiện khuôn mặt của một nam tử trung niên.

Giây tiếp theo, một nam tử từ trong đại sảnh bước ra, chắp tay nói:

“Bái kiến chư vị”






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch