Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Hồng Hoang Tam Quốc Tối Cường Ngoạn Gia

Chương 566:

Chương 568 dắt tay nhau tới

“Nếu người đi qua là Diệp Thần, vậy là tốt rồi, đáng tiếc……”

“Hắc hắc, nếu là Diệp Thần lão đại mà qua nước Mỹ kia khẳng định là đại sát tứ phương, giết bọn họ đến khikêu cha gọi mẹ.”

“Tất nhiên rồi, Diệp Thần lão đại hiện tại là cảnh giới nào? Niết bàn cảnh a, hiện tại khu Hoa Hạ trừ hắn ra mạnh nhất còn không phải là hoàng cấp võ tướng sao, bên Hoa kì bọn đó có ngưu bức, lại có thể cường đến nào đi, bọn họ gặp được Diệp Thần lão đại, chính là bị ngược.”

“Hắc hắc, liền chờ lãnh tuyến biến mất, đến lúc đó, Diệp Thần lão đại chỉ cần xuất chinh, anh em liền đi theo !”

“Lão tử cũng đi, đi theo Diệp Thần lão đại, bảo đảm quét ngang hết thảy bọn phương tây!”

“Các ngươi suy nghĩ nhiều, Diệp Thần không dễ nói chuyện, vạn nhất hắn không đồng ý thì sao?”

“Đừng đánh rắm, Diệp Thần là người Hoa Hạ , đi diệt trừ bọn phương tây khẳng định hắn sẽ không ngăn trở chúng ta!”

“Không sai, ta cũng là như vậy cho rằng!”

……

Kênh Thế Giới ồn ào huyên náo, kia thật là náo nhiệt, Diệp Thần nhìn qua rồi mỉm cười

Muốn đi theo hắn……

Không tồi, không tồi, ý tưởng này có thể dùng được……

Các người chơi đang dùng thực lực của Diệp Thần để tự hào, tang bốc hắn cùng sức mạnh trong tay hắn

Chính là Diệp Thần sẽ không quan tâm, tuy rằng giờ phút này tâm tình hắn không tồi, nhưng là cùng các người chơi không có quan hệ.

Chuẩn xác mà nói, Diệp Thần giờ phút này tâm tình không tồi chỉ cùng một sự kiện có quan hệ, đó chính là các người chơi muốn ở thời điểm Diệp Thần xuất chinh nước ngoài theo ở phía sau vớt chỗ tốt.

Nếu là quá khứ Diệp Thần sẽ không đáp ứng, nhưng là hiện tại hắn lại không cự tuyệt.

Bởi vì mục tiêu của hắn chính là xuất chinh nước ngoài, sau đó tiêu diệt đế quốc cướp đi khí vận.

Mà khi người chơi tham dự đi theo Diệp Thần, khẳng định sẽ chủ động giao chiến cùng các người nước ngoài , cứ như vậy liền giúp hắn tiết kiệm không ít sức lực.

Đến nỗi Tần Yên bị giết khi chỉ vừa đặt chân qua bên kia không lâu, hắn cũng chả thèm để ý.

Vì chuyện tình Diệp Thần giờ phút này muốn làm sự cơ bản đều không phải trong thời gian ngắn có thể hoàn thành.

Những không bao gồm việc mở ra địa cung mật cảnh, cướp đi trấn quốc cửu đỉnh, còn có nghênh thú Chiêu Dương công chúa Đại kiều, Trường Nhạc công chúa Tiểu kiều.

Việc trước, Diệp Thần có thể tùy thời sử dụng tàng bảo đồ bí cảnh tàng dể mở ra mật cảnh địa cung sau đó lãnh binh tiến vào.

Chiến đấu khẳng định sẽ có nhưng là thời gian tuyệt đối không có khả năng vượt qua một ngày.

Điểm này Diệp Thần thực xác định.

Mà việc sau đó chính là nghênh thú đại kiều, tiểu kiều, một ngày liền có thể hoàn thành.

Tuy rằng ngày thú thê còn chưa định ra nhưng tin chắc sẽ không quá muộn.

Đương nhiên, cho dù thời gian tổ chức hôn lễ thực không vừa khéo, trùng với ngày mở ra lãnh tuyến giữa các nước, khiến cho Diệp Thần vô pháp trực tiếp xuất chinh, kia cũng không quan hệ.

Phải biết rằng, mục địch Diệp Thần tham dự thế giới đại chiến, chính là diệt quốc, đoạt khí vận.

Mà khu Hoa Hạ cũng là không có biện pháp trong khoảng thời gian ngắn tiêu diệt một quốc gia.

Liền tính các người chơi thật sự tiêu diệt một ít quốc gia, đoạt đi khí vận Diệp Thần cũng không thèm để ý.

Bởi vì các người chơi không có bảo vật giúp tụ tập thiên địa khí vận, thì khí vận của quốc gia kia cuối cùng chỉ biết tập kết đến Đại Hán đế quốc.

Chờ Diệp Thần chiếm được Đại Hán nhất thống thiên hạ, sau đó thành vương triều thì những thứ kia cuối cùng vẫn là thuộc về Diệp Thần.

Cho nên, Diệp Thần đối với thời gian của đại chiến căn bản không thèm để ý.

Nghĩ đến đây, Diệp Thần không khỏi cười, rồi sau đó nhìn về phía Tiểu Thái giám, mở miệng nói:

“Sính lễ liền giao cho ngươi.”

“Là! U Vương đại nhân! Nô tỳ liền kêu người tiến đến vận chuyển sính lễ, làm cho bệ hạ sớm một chút nhìn đến thành tâm của ngài.” Tiểu Thái giám nghe lén đến nơi đây, vội vàng trịnh trọng vô cùng khom người bái nói.

Diệp Thần nghe đến đó, cười ha hả gật gật đầu, rồi sau đó mở miệng nói: “Hảo.”

Tiểu Thái giám nghe lén đến tiếng cười vừa lòng của Diệp Thần liền nịnh nọt cười, rồi sau đó tay phải khẽ quơ, tất cả rương trên mặt đất nháy mắt biến mất vô tung vô ảnh.

Giây tiếp theo, Tiểu Thái giám đối với Diệp Thần cung kính khom người, rồi sau đó vội vội vàng vàng rời đi khách điếm.

Ba trăm rương kỳ trân dị bảo, có một trăm rương là cho Trương Nhượng, Tiểu Thái giám tự nhiên sẽ không làm lộ chuyện của trăm rương này bằng không bị người nhìn đến, thực mau liền sẽ truyền tới tai Lưu Hoành này cũng không phải là chuyện tốt.

Mà hai trăm rương kỳ trân dị bảo còn lại liền không cần kiêng kị.

Bởi vì đây là sính lễ, ai để ý cũng không sao mà càng nhiều người biết đến thì càng tốt.

Càng nhiều người biết đây là sính lễ của Diệp Thần càng có thể chứng minh Diệp Thần đối với việc nghênh thú hai vị công chúa có bao nhiêu coi trọng.

Diệp Thần vừa nhìn đến nơi đây, mày tức khắc nhíu, rồi sau đó nhìn về phía bên ngoài khách điếm .

Giây tiếp theo, Diệp Thần biểu tình khôi phục bình thường, rồi sau đó ngồi ghế trên, lẳng lặng chờ đợi .

Qua một chén trà nhỏ , khách điếm lão bản Vương đại béo đi tới bên cạnh của phòng sau khi do dự một lúc hắn thật cẩn thận khom người bái nói:

“U Vương đại nhân, có vài vị dị nhân muốn bái kiến, không biết u Vương đại nhân có muốn gặp hay không?”

Vương đại béo thanh âm có chút phát run, bởi vì Diệp Thần nói qua, không cần tùy tiện quấy rầy, chính là hắn vẫn cố tình tới truyền lời, nên nếu là không sợ hãi, không lo lắng, kia mới kỳ quái.

Mà Diệp Thần nhíu mày, không phải là vì vương đại béo này mà là vì những người chơi đã dùng đồng vàng để sai khiến ông ta.,

Diệp Thần là ở trong khách điếm , nhìn không thấy tình huống bên ngoài, nhưng thần thức Diệp Thần thần thức lại là bao phủ khắp ngỏ ngách nơi đây.

La Bá Thiên, Thẩm Vạn Tam, Nam Cung Thập Tam, Công Tôn Chính Hùng……

Bọn họ đây là muốn giao dịch, hay là muốn tham dự thế giới đại chiến, hay là mục đích gì khác……

Diệp Thần vừa nghĩ đến đó, Vương đại béo đã “Thình thịch” một tiếng, quỳ gối trên mặt đất.

Giây tiếp theo, Vương đại béo sắc mặt tái nhợt hô: “U Vương đại nhân, tha mạng a, tiểu nhân cũng không dám nữa, cũng không dám nữa a……”

Thực rõ ràng, Vương đại béo đây là bởi vì Diệp Thần không có đáp lại, mà bị sợ hãi.

Diệp Thần nghe đến đó, mày không khỏi nhăn lại, rồi sau đó mở miệng nói:

“Không có lần sau, gọi bọn hắn lên.”

“Đa tạ u Vương đại nhân không giết, đa tạ u Vương đại nhân ……” Vương đại béo nghe đến đó, tức khắc hỉ cực mà khóc, rồi sau đó kích động vô cùng biên dập đầu, hò hét.

Liên tục dập đầu lạy ba cái sau, vương đại béo lúc này mới đứng dậy, rồi sau đó vội vã xuống lầu .

Đi ra bên ngoài, vương đại béo sắc mặt xanh mét nhìn về phía người chơi, rồi sau đó hung tợn quát:

“U Vương đại nhân cho các ngươi vào!”

Vương đại béo vừa mới thiếu chút nữa bị hù chết, hiện tại nhìn đến nguyên nhân kiến hắn thất lễ trước đại nhân, hắn lại sao có thể có sắc mặt tốt.

Các người chơi nghe được lời lão bản nói, một đám không khỏi sửng sốt, rồi sau đó một ít người nhíu mày, một ít người làm lơ, mặt khác một ít người trực tiếp rút ra binh khí nhắm ngay vương đại béo.

Vương Đại Béo leiefm kêu lên chói tai:

“Cứu mạng a, giết người!”

Những người chơi vừa mới xuất ra binh khí, nghe đến đó, sắc mặt tức khắc biến đổi, rồi sau đó một đám vội vàng thu hồi binh khí, cũng không thèm nhìn tới vương đại béo, bay thẳng đến khách điếm.

Nơi này là Lạc Dương, bọn họ là người chơi, hơn nữa là không có chức quan, không có tước vị nếu là dám ở trên đường cái nháo sự, trăm phần trăm bị bắt, nếu dám động thủ, trăm phần trăm sẽ bị giết.

Cũng là nghĩ tới điểm này, những người chơi đó mới vội vội vàng vàng thu hồi binh khí, hơn nữa là đặc biệt nghẹn khuất mà thu hồi binh khí.

Rốt cuộc bọn họ là người chơi, là người chơi thì phải nên không kiêng nể gì, muốn giết người liền giết người, muốn phóng hỏa liền phóng hỏa, nhưng mẹ nó sự thật lại là nơi nơi chốn chốn bị quản chế, các người chơi lại sao có thể không nghẹn khuất.

Đáng tiếc, không có biện pháp, nơi này là thế giới trò chơi nhưng vẫn rất chân thật, nếu xúc phạm luật pháp Đại Hán đế sẽ bị nghiêm trị.

“Tính các ngươi thức thời!” Khách điếm lão bản nhìn đến nơi này, tức khắc nhẹ nhàng thở ra, rồi sau đó “Ngạo khí” vô cùng quát.

Một đám người chơi nhìn thấy vậy liền nén giận đồng thời bước vào khách điếm .

Khách điếm, Phòng số 1 chữ Thiên, ngoài cửa.

Những người chơi muốn bái kiến Diệp Thần đi vào ,một lúc sau một đám cho nhau nhìn thoáng qua, rồi sau đó đồng thời đối với Diệp Thần khom người bái nói:

“Bái kiến u vương!”.







trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch