Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Hồng Hoang Tam Quốc Tối Cường Ngoạn Gia

Chương 253: Hoàng Nguyệt Anh nhận chủ

Chương 253: Hoàng Nguyệt Anh nhận chủ

Hoàng Nguyệt Anh nghe được Diệp Thần bá đạo hơn nữa không che dấu lại lần nữa ngẩn ngơ.

Hoàng Thừa Ngạn là danh sĩ mà người biết Hoàng Thừa Ngạn đều biết chi nữ của Hoàng Thừa Ngạn là Hoàng Nguyệt Anh diện mạo xấu xí.

Nếu Diệp Thần biết nàng là con gái của Hoàng Thừa Ngạn khẳng định nghe qua cái này nhưng Diệp Thần lại còn nói muốn cưới nàng hơn nữa là nói như đinh đóng cột làm Hoàng Nguyệt Anh cả người đều bị ngây ngốc.

Nàng xem ra Diệp Thần không suy nghĩ gì mọi người đều không thích nữ nhân xấu nhưng Diệp Thần cố tình thích.

Đương nhiên mấu chốt là Hoàng Nguyệt Anh cũng thấy chính nàng không hợp với Diệp Thần.

Sau khi lấy lại tinh thần Hoàng Nguyệt Anh nhìn về phía Diệp Thần rất là nghiêm túc nói: “Ngoại giới đồn đại là thật sự, Nguyệt Anh thật sự xấu xí, tướng quân chẳng lẽ không chê sao?”

“Xấu? Đó là cái nhìn của người khác, ta xem qua bộ dáng của nàng đối với ta mà nói.... nàng chính là tuyệt thế mỹ nhân.” Diệp Thần nghe đến đây không khỏi cười rồi sau đó nghiêm túc nói.

Diệp Thần tự nhiên không có nói sai, kiếp trước không ít người chơi để ý tới Hoàng Nguyệt Anh tuy Diệp Thần không tham dự nhưng nhìn qua dung nhan Hoàng Nguyệt Anh chỉ cần một cái liếc mắt liền để lại khó quên.

Hoàng Nguyệt Anh nhìn vào ánh mắt Diệp Thần hảo một hồi lúc này mới thật mạnh gật đầu mà sau mở miệng nói: “Ánh mắt tướng quân nói cho Nguyệt Anh lời nói của tướng quân phát ra từ tấm lòng, Nguyệt Anh bái tạ.”

Hoàng Nguyệt Anh nói xong khom người đáp tạ Diệp Thần.

Nghe đến đó, Diệp Thần lông mày giương lên rồi sau đó mở miệng hỏi: “Hoàng cô nương có từng đưa ra quyết định?”

“Tướng quân nếu Nguyệt Anh cự tuyệt, tướng quân muốn xử trí Nguyệt Anh?” Hoàng Nguyệt Anh nhìn về phía Diệp Thần giòn thanh hỏi.

“Nếu Hoàng cô nương cự tuyệt Diệp mỗ chỉ có thể nói tiếng xin lỗi, Hoàng cô nương cả đời này chỉ sợ không thể rời đi Luân Hồi Thành." Diệp Thần không chút nghĩ ngợi trực tiếp mở miệng nói.

“Thiếp thân gặp qua tướng quân.” Hoàng Nguyệt Anh nghe đến đó tức khắc cười rồi sau đó đối với Diệp Thần hành lễ nói.

“Đinh, siêu nhất lưu lịch sử mỹ nữ Hoàng Nguyệt Anh nhận ngươi là chủ, tiếp nhận hay không?”

Diệp Thần nghe được âm thanh hệ thống nhắc nhở hai mắt đột nhiên trợn lên.

Mẹ kiếp, này còn phải suy xét?

Tiếp nhận!

“Đinh, chúc mừng người chơi Diệp Thần đạt được siêu nhất lưu lịch sử mỹ nữ Hoàng Nguyệt Anh nguyện trung thành”

Mẹ nó, cảm giác này thật sự là

Quá sung sướng......

Nghĩ đến đây Diệp Thần không khỏi ngửa mặt lên trời cuồng tiếu.

Hoàng Nguyệt Anh nhìn Diệp Thần vui sướng trong lòng không khỏi ngọt cũng vui vẻ tươi cười.

Nàng vốn đến Luân Hồi Thành là vì Tây Nam Hoàng thị mà đến, nhưng kết quả lại ngoài dự định của nàng.

Nàng căn bản là không nghĩ tới sẽ được Diệp Thần cầu hôn.

Nàng xấu xí tất cả mọi người đều thấy như vậy mà nàng cũng không ngoại lệ.

Nhưng kết quả, Diệp Thần chẳng những cho rằng nàng xinh đẹp còn giáp mặt đưa lời cầu hôn.

Phải biết rằng Diệp Thần chính là bắc bình tướng quân của đế quốc Đại Hán, quan chính tam phẩm, địa vị tôn quý.

Tây Nam Hoàng thị cũng chính là phụ thân của nàng, nhưng danh sĩ Hoàng Thừa Ngạn còn có nửa điểm cũng không thể so sánh với Diệp Thần.

Hoàng Nguyệt Anh xem ra hiện tại Hoàng thị đối Diệp Thần mà nói cũng không có tác dụng gì không nhất thiết phải liên hôn.

Nếu hắn muốn liên hôn để phát triển thế lực cũng là đi tìm những gia tộc lớn hơn nữa địa vị càng cao

Mà Diệp Thần nếu muốn đi tìm gia tộc như vậy liên hôn khả năng thành công cực lớn.

Cho nên Diệp Thần cầu hôn, Hoàng Nguyệt Anh xem ra căn bản là không phải vì tư lợi.

Nếu nhất định phải nói có cũng là vì Đồng Tước đài.

Nhưng điểm này đối với Hoàng Nguyệt Anh mà nói không hề có mâu thuẫn trong lòng.

Đồng Tước đài chỉ có mỹ cơ mới có thể phát huy đặc tính mà Diệp Thần không nghi ngờ gì tán thành dung mạo nàng cho rằng nàng thật sự xinh đẹp.

Hoàng Nguyệt Anh sao còn có thể mẫu thuẫn.

Hơn nữa Diệp Thần thực anh tuấn, khí chất tuấn tú, hơi thở nam tính nồng liệt bản thân đối với nữ có sát thương rất lớn.

Hoàng Nguyệt Anh có muốn cũng khó có người thứ hai.

Nếu không có biến cố ở Hoàng thị, Hoàng Nguyệt Anh cũng sẽ không cự tuyệt Diệp Thần.

“Đinh, Hoàng Nguyệt Anh độ hảo cảm tăng lên, Tiến giai thân mật.”

“Đinh, Hoàng Nguyệt Anh độ trung thành tăng lên, tiến giai vì tử trung.”

Âm thanh hệ thống nhắc nhở kết thúc, thế giới thông cáo ngay sau đó vang lên.

“A, chúc mừng người chơi Diệp Thần đạt được siêu nhất lưu lịch sử mỹ nữ thứ tư, Hoàng Nguyệt Anh nguyện trung thành, đặc khen thưởng người chơi Diệp Thần danh vọng +500 vạn, hoàng kim 1000 vạn lượng.”

......

Thế giới thông cáo liên tiếp ba lần trong nháy mắt khiến toàn bộ thế giới bùng nổ.

“Mẹ kiếp! Hoàng Nguyệt Anh? Vợ Gia Cát Lượng ? Mẹ nó, không phải nói nàng xấu không cần sao? Diệp Thần đều muốn nữ nhân như vậy? Này mẹ nó là đói khát cái dạng gì?

“Ha ha ha, Diệp Thần cũng quá ngưu bức, nữ nhân xấu cũng nhận, khẩu vị này cũng là trọng không được.”

“Hắc hắc, không lẽ Diệp Thần khẩu vị biến đổi, không thích mỹ nữ, người tốt như Điêu Thuyền phòng không gối chiếc, ha ha ha, huynh đệ, mau luyện cấp, về sau lật đổ Diệp Thần, Điêu Thuyền vẫn chờ các người a.”

“Mẹ nó, các ngươi ngu sao, không thấy thế giới thông cáo nói sao, “siêu nhất lưu lịch sử mỹ nữ”, biết siêu nhất lưu lịch sử mỹ nữ sao? Chính là Điêu Thuyền! Cũng là Thái Diễm! Cũng là Mi Trinh! Các nàng ai lớn lên xấu?”

“Lý luận với những kẻ ngốc bức đó làm gì rõ ràng đều là hâm mộ ghen ghét lại vô nhưng nề hà chỉ có thể càu nhàu, nói một hồi Diệp Thần lão đại cũng quá ngưu bức đi, Hoàng Nguyệt Anh a, kia chính là nữ nhân không thua Gia Cát Lượng!”

“Di, ta nhớ ra rồi, trong lịch sử ghi lại nữ tử này, chính là Hoàng Nguyệt Anh phu nhân của Gia Cát Lượng.”

“Mẹ kiếp! Có lầm hay không, siêu nhất lưu lịch sử mỹ nữ còn mạnh như vậy. Kia không phải nói, Diệp Thần càng ngưu bức? Này mẹ nó còn không muốn người sống.”

“Ngươi có sống hay không lão tử không biết, con mẹ nó hiện tại lão tử buồn bực chết, mẹ nó, công lược Hà Nam Hoàng thị lâu như vậy mà Hoàng Nguyệt Anh lại chạy!”

“Ha ha ha, ngốc bức, vừa thấy ngươi liền là muốn khiến cho Gia Cát Lượng chú ý tới, diễn không thành rồi bé.”

“Thảo! Gia Cát Lượng là cái lông, lão tử muốn chính là Hoàng Nguyệt Anh! Các ngươi không thấy được bộ dáng của nàng nhưng lão tử chính là thấy được là một tuyệt thế đại mỹ nữ a, hơn nữa còn là con lai a!”

“Hắc hắc, tuyệt thế đại mỹ nữ và Gia Cát lượng, các ngươi nói Diệp Thần có thể đau lòng muốn chết hay không?”

“Mẹ kiếp! Ngươi nói như vậy thật là có khả năng a, một bên là tuyệt thế hỗn huyết mỹ nữ. Một bên là Gia Cát Lượng tiếng tăm lừng lẫy, Diệp Thần chọn lựa như thế nào?”

“Ta đánh cược, Diệp Thần chọn Hoàng Nguyệt Anh!”

“Ta đánh cược, Diệp Thần chọn Gia Cát Lượng!”

Thế giới không ngừng spam, Diệp Thần tùy ý nhìn thoáng qua lông mày tức khắc giương lên.

Lựa chọn như thế nào quan trọng sao ? Người Hoàng Nguyệt Anh cần là lão tử!

Còn Gia Cát Lượng... đi theo lão tử liền có thể sống, không đi theo giết không tha!








trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch