Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Hồng Hoang Tam Quốc Tối Cường Ngoạn Gia

Chương 204: Ngộ đạo thạch

Chương 204: Ngộ đạo thạch

“Diệp Thần...... Buông tha ta...buông tha ta đi......” Một con chuột bị Diệp Thần đuổi theo vô cùng hoảng sợ hô.

“Vèo”

Thí Thần Thương không lưu tình chút nào cắm vào trong miệng chuột, rồi sau đó xuyên qua đầu chuột.

“Diệp Thần! Ta làm tiểu đệ của ngươi! Thật sự ... Thả ta, ta làm tiểu đệ của ngươi ngươi kêu ta giết ai ta liền giết kẻ ấy!” Một con khỉ hô.

“Oa oa”

“Diệp Thần”

“Vèo”

Thí Thần Thương một thương lại một thương thu hoạch tánh mạng yêu thú còn sót lại.

Vô luận nhóm yêu thú cầu xin như thế nào Diệp Thần cũng không một chút do dự.

Bởi vì chúng nó là Yêu tộc hơn nữa là Yêu tộc muốn diệt trừ đi Diệp Thần.

Đối đãi chúng nó Diệp Thần chỉ biết lựa chọn một phương pháp duy nhất đó là giết không tha!

“Vèo”

“Oa nha”

Nhóm yêu thú còn lại không ngừng bị Thí Thần Thương thọc chết.

Nhóm yêu thú không ngừng hoảng sợ kêu gọi trong tuyệt vọng.

Nhưng mà mặc cho chúng nó hoảng sợ như thế nào tuyệt vọng như thế nào Diệp Thần cũng chưa động tâm dù một xíu.

Một thương lại một thương tuy đơn giản màthô bạo lại mang đi một lại một tánh mạng yêu thú.

Nhóm yêu thú còn sống giờ khắc này tuyệt đối đều đang hối hận.

Chúng nó bị Hắc Hổ bang đưa tới nhưng sau đó không có rời đi.

Là bởi vì thấy được hiện thực lại có thành trì trong trò chơi sau đó suy đoán tới thân phận Diệp Thần.

Đúng là bởi vì suy đoán được chủ nhân thành trì kia là ai chúng nó mới ở lại mục đích chính là muốn xác nhận suy đoán kia có chính xác không.

Chỉ cần đây thật là Luân Hồi Thành của Diệp Thần.... chúng nó liền sẽ tìm mọi cách giết chết hắn.

Bởi vì Diệp Thần là đệ nhất nhân tộc nên Diệp Thần càng mạnh thì đối Yêu tộc uy hiếp càng lớn.

Đương nhiên này không phải nguyên nhân duy nhất.

Nguyên nhân chính vẫn là, nhóm yêu thú này cũng sinh hoạt ở khu vực xung quanh đây.

Nếu Diệp Thần càng ngày càng mạnh thì nguy hiểm chúng nó gặp phải sẽ càng ngày càng cao.

Nhưng chúng nó không nghĩ tới chính là Diệp Thần cũng dám lao ra khỏi khu an toàn.

Chúng nó càng không nghĩ tới chính là,thực lực Diệp Thần mạnh đến trình độ biến thái như vậy.

Nhưng mà bây giờ hối hận cũng vô dụng vì Diệp Thần đang không ngừng nghỉ thu được tánh mạng của yêu tộc.

Tùy tay cắm chết một con cóc hoa sau đó Diệp Thần đi tới phía trước Kim mao sư vương nhìn có vẻ rất mạnh kia.

Sư Vương nhìn Diệp Thần lại đây cơ thể giãy giụa một chút nhưng lại không dám tiến lên.

Diệp Thần nhìn thoáng qua một than thể Sư vương bị sấm sét oanh tạc còn không ngừng bốc khói, Thần thương liền xuất một chiêu.

Sư Vương nhìn đến chiêu này mắt dựng thẳng vội vàng mở miệng hô: “Diệp Thần! Hiểu lầm...lần này tuyệt đối là hiểu lầm!”

Diệp Thần lạnh lùng cười rồi sau đó mở miệng nói: “ Súc sinh mau nhận lấy cái chết!”

“Ta có một kiện bảo vật! Thả ta đi.. ta.. ta đem bảo vật cho ngươi!” Sư Vương vội mở miệng hô.

Diệp Thần nghe đến đó hai mắt sáng bưngnf rồi sau đó lạnh giọng nói: “Giao ra đây cho ngươi chết thống khoái!”

“Giết ta đi.” Sư Vương sư mắt tức khắc lộ ra ánh mắt oán độc rồi sau đó giận thanh quát.

“Ngươi khẳng định sẽ chết, nhưng mà...” Diệp thần hai mắt nhíu lại nói xong thần thương nháy mắt đâm ra.

“Vèo” một tiếng truyền đến.

Thí Thần Thương trực tiếp cắm xuyên qua một chân của Sư Vương.

“ Gaooooooooooooooo......”

Âm thanh thê lương thảm gào trong nháy mắt từ trong miệng Sư Vương truyền ra.

“Ngươi sẽ chết rất chậm!” Diệp Thần nói xong nửa câu trước đó tay phải lại đổi chiêu Thí Thần Thương ngay sau đó rút về rồi sau đó lại lần nữa nhắm ngay Sư Vương.

“Diệp Thần! Ngươi không xứng làm cường giả!” Sư Vương há mồm hung tợn rít gào nói.

“Giao ra đây!” Diệp Thần lạnh giọng quát

“Vọng tưởng!” Sư vương oán hận quát

“Xoạt” một tiếng truyền đến.

Thí Thần Thương lại lần nữa cắm xuyên qua một cái chân sư tử.

“Nói không?” Diệp là hai mắt nhíu lại, hỏi lại lần nữa.

“Có giỏi thì giết ta!” Sư Vương cảm khái vô cùng quát.

“Thực hảo... thực hảo.” Diệp Thần lãnh lãnh cười tay phải nâng Thần thương.

“Vèo......”

“Phốc vị......”

Một thương lại một thương không ngừng xuyên trên người sư vương nhưng cũng không đánh vào nơi trí mạng.

“...... Gaooooooo......” Sư Vương hô kinh thảm một tiếng tiếp một tiếng vang lên.

Thân thể sư vương không ngừng bị Thần thương cắm xuống một tấc lại một tấc.

Đến khi Diệp Thần lạnh lùng đập nát toàn bộ bốn chân thì gương mặt Sư Vương đã vặn vẹo không thành bộ dáng.

Diệp Thần lúc này lại lần nữa giơ Thí Thần Thương lên nhắm ngay chi thứ năm của Sư Vương.

Sư Vương nhìn đến nơi này hai chỉ mắt trợn lên rồi sau đó khàn khàn hô: “Đừng, ta giao ta giao!”

Diệp Thần nhìn Sư Vương vô cùng hoảng sợ khinh thường bĩu môi rồi sau đó mở miệng quát: “Lấy ra!”

Sư Vương hít một hơi thật sâu vô cùng oán hận liếc mắt nhìn Diệp Thần rồi sau đó một cái hộp gỗ từ đầu nó bay ra.

Diệp Thần ý niệm vừa đông thần thức liền xem bên trong hộp gỗ là vật gì?

Đó là một hòn đá được khắc đầy phù văn.... hai mắt Diệp Thần bỗng trợn lên.

Ngộ đạo thạch!

Vậy mà lại là ngộ đạo thạch!

Diệp Thần không chút nghĩ ngợi tay trái liền quơ trảo trong nháy mắt bắt được hộp gỗ trong tay.

Ngộ đạo thạch: sau khi sử dụng liền tiến vào hình thức ngộ đạo thời gian liên tục một phút đồng hồ.

Giới thiệu thực đơn giản, nội dung rất mơ hồ nhưng là Diệp Thần quá rõ chỗ hữu dụng của ngộ đạo này.

Khi sử dụng thạch ngộ đạo liền tiến vào hình thức ngộ đạo tu luyện gặp cửa ải khó khăn sẽ mau chóng phá được.

Vốn bản thân có được công pháp đã đủ tốt chỉ cần không vượt qua Thần cấp trăm phần trăm sẽ thăng cấp thành cấp.

Nếu nơi ngộ đạo đủ nhiều còn có thể tự lĩnh ngộ được các loại pháp thuật hay tự mình lĩnh ngộ được các loại kỹ năng.

Nếu thực lực bản thân đạt tới trình độ nhất định lại sử dụng đủ ngộ đạo thạch thì khống chế pháp tắc chi lực cũng không phải là việc không thể với tới.

Một khối ngộ đạo thạch là rất ít nhưng chính là đối với Diệp Thần mà nói, này mẹ nó chính là hòn đá ngày đông.

“Thỏa mãn ta!” Sư Vương vẻ mặt không cam lòng nhìn ngộ đạo thạch trong tay Diệp Thần tức giận quát.

Hiển nhiên nó cũng biết chỗ hữu dụng của ngộ đạo.

Đáng tiếc không thể sử dụng nó bằng không ngộ đạo thạch sẽ tự động biến mất, lần này lại tiện nghi cho tên nhân loại kia.

Diệp Thần nghe đến đó lông mày giương lên, Thí Thần Thương lại xuất chiêu.

“Bang, bang” âm thanh hai tiếng giống như trứng chim bị đập vụn ngay sau đó vang lên.

Mặt Sư Vương chờ đợi cái chết tới đột nhiên yên lặng, rồi sau đó phát ra một tiếng kêu gào thảm thiết thê lương đến cực điểm.

Diệp Thần nhìn Sư vương bắt đầu kịch liệt run rẩy khinh thường bĩu môi rồi sau đó mở hộp gỗ ra lấy ra ngộ đạo thạch.

Nhìn thoáng qua ngộ đạo thạch Diệp Thần khóe miệng nhếch lên ý niệm ngay sau đó vừa động.

“Đinh, kiểm tra đo lường đặc thù vật phẩm ngộ đạo thạch, sử dụng hay không?”

Âm thanh hệ thống nhắc nhở vừa xuất hiện Diệp Thần không chút do dự đưa ra lựa chọn.

Sử dụng!!

“Đinh, chúc mừng người chơi Diệp Thần sử dụng ngộ đạo thạch, hình thức ngộ đạo khởi động thời gian một phút đồng hồ.”

Âm thanh hệ thống nhắc nhở kết thúc, Diệp Thần cả người lẫn hơi thở trong nháy mắt thay đổi.

Một thân sát khí biến mất vô tung vô ảnh thế nhưng còn mang đến cho người ta một loại cảm giác thực thoải mái.

“Ong......” Sư vương còn thảm gào, 4 chi thêm chỗ đó của nó bị Thần thương một thương đâm nát.

Nó rất đau, đau đến trong xương cốt thân thể không tự chủ được run rẩy lại run rẩy.

Mà Diệp Thần lại nhắm hai mắt lại không bị bất cứ âm thanh bên ngoài động tới.







trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch