Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Hồng Hoang Tam Quốc Tối Cường Ngoạn Gia

Chương 200: Diệp Thần tự tin

Chương 200: Diệp Thần tự tin




Quách Gia nghĩ cái gì Diệp Thần sao có thể không biết còn không phải là vì bảo đảm vạn nhất không bằng nhất vạn, vì bảo đảm Diệp Thần sẽ không gặp nguy hiểm sao.

Yêu tộc tạp binh tuy rằng rác rưởi nhưng kia cũng không phải tùy ý là có thể giết chết, mãnh thú đến là thứ yếu mấu chốt vẫn là thượng yêu thú.

Thế giới hiện thực Luân Hồi Thành ngoài thành yêu thú nhân số lượng lên đến hàng vạn cùng nhân loại tu luyện cảnh giới tương đương với tiên thiên cảnh giới.

Luân Hồi Thành hiện tại cũng chỉ có ba người đạt tiên thiên cảnh giới đó là Diệp Thần, Triệu Vân và Triệu Mãnh.

Luân hồi quân đoàn giờ phút này còn không có một người đột phá đến tiên thiên cảnh giới, thực lực chênh lệch để ngay trước mặt không phải do Quách Gia cố ý quên đi.

Nhưng mà Quách Gia cũng không biết thực lực thật sự của Diệp Thần, càng không biết hắn tu luyện công pháp gì.

Nói cách khác Quách Gia lập tức là có thể thoải mái quay lại thế giới trò chơi nghỉ ngơi.

Giờ này khắc này Diệp Thần vũ lực giá trị đã đạt tới 10 điểm cũng chính là tiên thiên cảnh giới viên mãn.

Thân thể mạnh mẽ và chân khí bẩm sinh có chút biến thái.

Càng biến thái chính là, Diệp Thần đã là ủng có nguyên thần đây là Thuế Phàm Cảnh mới có !

Nói cách khác Diệp Thần đã đạt tới Thuế Phàm Cảnh có thể sử dụng thần cung ngự lôi quyết.

Hơn nữa trong cơ thể Diệp Thần còn có linh bảo bẩm sinh : Hỏa Linh Châu, khống hỏa chi thuật là cảnh giới vô địch hiện tại.

Ngoài thành mạnh nhất cũng chỉ là yêu thú mà thôi, bán yêu cũng chưa xuất hiện nên chưa tính là mạnh nhất.

Cũng vì thế mà Diệp Thần tự tin tới vậy.

Đừng nói một vạn yêu thú, kể cả mười vạn hay trăm vạn thì Diệp Thần cũng không sợ.

Hỗn độn cấp công pháp cường hoành cũng không phải là tùy tiện là có thể áp xuống.

“Chủ nhân” Quách Gia nghe được Diệp Thần là dùng quân lệnh với hắn trở về nghỉ ngơi mặt sắc lập tức biến đổi vội vàng khom người nói.

“Phụng Hiếu, ngươi cho rằng ngươi là chủ của ta nên không cần nghe lệnh ta nữa?” Diệp Triển thở dài mở miệng hỏi.

Quách Gia nghe đến đó tức khắc sửng sốt, lại nhớ tới Diệp Thần chưa bao giờ đánh mà không nắm chắc.

“Oanh”

Một tia chớp đột nhiên xuất hiện trong đại sảnh Thành Chủ phủ dọa Quách Gia nhảy dựng binh lính đứng im lặng một bên đợi nghe lệnh cũng bị doạ.

“Đây là......” Quách Gia ngẩn ngơ sau đó mừng như điên khom người nói: “Chúc mừng chủ công tiến giai Thuế Phàm Cảnh!”

“Phụng Hiếu, ngươi an tâm trở về nghỉ ngơi đi.” Diệp Thần cười ha ha mở miệng nói.

“Thỉnh chủ công thu hồi quân lệnh!” Quách Gia lắc đầu trịnh trọng nói.

Mẹ nó.

......

Diệp Thần nghe đến đó, khóe miệng không khỏi cong cong rồi sau đó trầm giọng nói:

“Nghe ta, chỉ một lần này không có ngoại lệ còn có không được ra tay!”

“Không muốn Quách Gia ra tay cũng là vì Quách Gia mà suy xét, trạng thái của Quách Gia căn bản không thích hợp sử dụng kỹ năng quân sư.”

Mạnh mẽ sử dụng thân thể sẽ phải chịu thương tổn rất lớn.

“Chủ công!” Quách Gia nghe thế nhẹ nhàng thở dài khom người nói.

Diệp Thần bất đắc dĩ lắc đầu chuẩn bị rời đi đột nhiên nhớ tới cái gì ngẩn người một lúc rồi vỗ vỗ cái trán, tay phải nhất chiêu một hồ nước nhỏ toàn thạch nhũ cao xuất hiện trong đại sảnh.

Hồ nước nhỏ xuất hiện trong nháy mắt, Viêm Hổ liền “Đằng” lập tức đứng lên hai mắt trừng thẳng.

Nó quá rõ ràng hồ nước nhỏ màu trắng ngà là cái gì.

“Chủ công, đây là......” Quách Gia đến hồ nước nhỏ hơi sửng sốt mới vừa mở miệng nói đến một nửa lại bị ngăn lại.

“Ngàn năm thạch nhũ!”

Quách Gia nhận ra đồ vật đều không rõ lai lịch trong ao hai mắt tràn đầy khiếp sợ hô.

“Không tồi đúng là ngàn năm thạch chung.. Đối với thân thể ngươi hẳn là có chút trợ giúp.” Diệp Thành cười ha hả nói xong tay phải chỉ về phía thạch nhũ ngay sau đó từ hồ nước nhỏ bay ra một số lượng tiểu thạch bay đến trước mặt Quách Gia.

“Chủ công...... Này...... Này......” Quách Gia nhìn trước mắt thạch nhũ trôi nổi trước mắt kích động nói.

“Phụng hạnh vì ta, vì luân hồi, khom lưng tẫn tụy vài cục ngàn năm thạch nhũ mà thôi có gì mà phải luyến tiếc.” Diệp Thần cười ha ha, mở miệng nói.

“Gia bái tạ chủ công ban ân!” Quách Gia hít một hơi thật sâu trịnh trọng khom người nói rồi há mồm nuốt ba ngàn năm thạch nhũ.

Không quá thời gian một chén trà vẻ nhợt nhạt trên khuôn mặt Quách Gia đã biến mất trở về sắc mặt bình thường.

Nhìn Quách Gia khôi phục trạng thái bình thường cùng căn cốt đều gia tăng thêm 6 điểm Diệp Thần tức khắc thả nhẹ khẩu khí.

Hữu dụng liền hảo......

“Quách Gia: Siêu nhất lưu lịch sử văn thần

Đặc tính: Trí tuệ nếu yêu, mưu nếu Quỷ Thần

Tư chất:SS cấp ( phong ấn )

Trung thành độ: Tử trung

Vũ lực, 30

Căn cốt:

Tinh thần:100

Phúc duyên: Che dấu

Công pháp, Quỷ Thần quyết ( tàn )( thánh cấp )

Kỹ năng: Quỷ Thần Chi Nhãn, Vọng Khí Thuật.

Trang bị: không.

“Đa tạ chủ công ban ân.” Quách Gia cảm ứng một chút thân thể rồi sau đó kinh hỉ vô cùng khom người nói.

“Hữu dụng thì tốt.” Diệp Thần hơi cười mở miệng nói.

“Miêu ô......” Viêm Hổ lúc này chạy đến bên cạnh Diệp Thần, vừa dùng đầu cọ chân Diệp Thần vừa nhìn chằm chằm ngàn năm thạch nhũ.

“Thứ này ăn nhiều vô dụng, chờ cơ hội tốt lại cho ngươi ăn.” Diệp Thần nhìn bộ dạng làm nũng của Viêm Hổ không khỏi buồn cười vỗ vỗ đầu Viêm Hổ đầu nói.

Viêm Hổ nghe đến đó tức khắc hứ lên không vui, chỉ là ngay lập tức Viêm Hổ liền vội vàng gật đầu cọ cọ chân Diệp Thần.

Như vậy là nhắc nhở Diệp Thần có thứ tốt không được quên nó.

Diệp Thần bất đắc dĩ lắc đầu, tay phải phất một cái ngàn năm thạch nhũ nháy mắt bị thu hồi.

“Đi thôi, đi làm thịt bọn kia”

Diệp Thần nói xong, bạo ngược khí thế “Đằng” lập tức xuất hiện, rồi sau đó sôi trào lên

“Rống!”

Cũng vào lúc này viêm hổ cũng phát ra một tiếng rít gào.

“ Vâng chủ công!” Quách Gia nghe thế liền khom người đáp rồi sau đó đi theo Diệp Thần bước vào cửa phía tây của Luân Hồi Thành.

Ngoài thành yêu tộc tạp binh không chịu rời đi cho nên Diệp Thần muốn thu thập.

Hắc Hổ Bang lợi dụng máu người càng đưa tới nhiều Yêu tộc tạp binh Diệp Thần càng muốn thu thập.

Đối với địch nhân hắn chỉ chọn một phương pháp đối đãi: giết không tha!

Thế giới hiện thực Luân Hồi Thành, cửa Tây thành.

Diệp Thần vừa đến nơi này, Triệu Vân Triệu Mãnh còn có một nhánh binh Luân Hồi quân đồng thời quỳ gối xuống đất quát lớn:

“Tham kiến chủ công!”

Diệp Thần gật đầu mở miệng nói: “Ra khỏi thành! Giết địch!”

“ Vâng !”

Tiếng hét vang lên, Luân hồi quân đoàn nhất tề đứng lên, rồi sau đó lấy ra bạch ngân giáp, trường thương cùng cung sừng trâu, túc sát hơi thở nháy mắt bốc lên.




trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch