Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Hồng Hoang Tam Quốc Tối Cường Ngoạn Gia

Chương 198: Thái Ung nhận chủ

Chương 198: Thái Ung nhận chủ




Diệp Thần nghe Thái Diễm nói xong hai mắt đột nhiên sáng ngời.

Diệp Thần vốn định chiêu mộ Thái Ung chỉ là hôm nay rất không thích hợp, không ngờ Thái Diễm lại chủ động nói ra.

Nếu không phải Thái Ung ở đây Diệp Thần lập tức sẽ bế Thái Diễm lên hung hăng yêu thương nàng một lần.

Đây chính là hình mẫu hiền thê thông minh mà.

Thái Ung nghe Thái Diễm nói liền trầm mặc trong nháy mắt.

Diệp Thần nhìn đến đây lập tức hiểu ra Thái Ung vẫn còn ôm ảo tưởng với triều đình.

Mẹ nó, thế này không thể được......

Nghĩ đến đây, Diệp Thần vội vàng khom người nói: “Dân cư trong Luân Hồi Thành đã hơn trăm vạn trong đó 99 phần dốt đặc cán mai, thỉnh Thái thị lang vì bá tánh luân hồi khai thông trí tuệ!”

Thái Ung vẫn trầm mặc một câu cũng không nói.

“Phụ thân......” Lúc này Thái Diễm nhẹ giọng nói.

Thái Ung nghe đến đó tức khắc thở dài rồi sau đó đứng dậy nhìn về phía Diệp Thần trịnh trọng khom người bái, nói: “Thái Ung, bái kiến chủ công.”

“Đinh , nhất lưu lịch sử văn thần Thái Ung nhận người chơi làm là chủ, tiếp nhận hay không?”

Nghe tiếng hệ thống nhắc nhở đương nhiên không do dự đặt ra lựa chọn.

Tiếp nhận!

“Đinh, chúc mừng người chơi Diệp Thần nhận được nhất lưu lịch sử văn thần, Thái Ung nguyện trung thành.”

“Từ hôm nay trở đi trọng trách khai trí cho bá tánh Luân Hồi phải dựa vào nhạc phụ.” Diệp Thần nhìn về phía Thái Ung vẻ mặt tươi cười nói.

Nghe Diệp Thần trực tiếp sửa xưng hô Thái Ung không khỏi ngạc nhiên rồi sau đó mở miệng cười nói: “Ti chức chắc chắn dốc hết sức lực.”

Thái Ung là người bảo thủ không phải giả nhưng lễ tiết nên có vẫn phải có, đương nhiên sẽ không vì Diệp Thần gọi ông là nhạc phụ mà dương dương tự đắc không coi ai ra gì.

Chẳng qua, cũng vì Diệp Thần xưng hô như vậy mà độ trung thành của Thái Ung “mới vừa” tăng lên một đoạn thành tử trung.

“Đinh, độ trung thành của Thái Ung tăng mạnh đã thành tử trung.”

Thái Ung: Nhất lưu lịch sử văn thần.

Đặc tính: Khai trí.

Tư chất: cấp SSS ( phong ấn )

Độ trung thành: Tử trung

Vũ lực: 25

Căn cốt:76

Tinh thần:10.

Phúc duyên: Che dấu

Công pháp: Nho đạo ( tàn ) thánh cấp.

Kỹ năng: Thư pháp ( thánh cấp ), thơ từ ( thánh cấp )

Trang bị: không.

“Đinh, chúc mừng người chơi Diệp Thần lĩnh chủ luân hồi thành có Nho gia Thái Ung gia nhập, tính lĩnh ngộ của bá tánh +10.

Diệp Thần nghe đến đó trước mắt đột nhiên bừng sáng.

Ngộ tính này nhìn không thấy sờ không thấy, nhưng đối với người mà nói ngộ tính có càng cao càng tốt bởi vì cái này liên quan đến xác xuất thành công của việc lĩnh hội chức nghiệp.

Diệp Thần này còn chưa hết vui tiếng hệ thống nhắc nhở lại lần nữa vang lên.

“Đinh, mỹ nữ lịch sử Thái Diễm nhận ngươi là chủ, tiếp nhận hay không?”

Đậu phộng, cái này còn phải suy xét?

Tiếp nhận!

“Đinh, chúc mừng người chơi Diệp Thần đạt được siêu nhất lưu lịch sử mỹ nữ Thái Diễm nguyện trung thành.”

“Đinh, độ hảo cảm của Thái Diễm tăng lên thân mật tăng.”

“Đinh, độ trung thành của Thái Diễm tăng lên thành tử trung.”

Theo tiếng hệ thống nhắc nhở kết thúc, thông cáo thế giới nháy mắt vang lên.

“Đinh, chúc mừng người chơi Diệp Thần có được một nhất lưu lịch sử văn thần Thái Ung nguyện trung thành, người này là Nho gia đặc biệt khen thưởng người chơi là danh vọng +1000 vạn, hoàng kim 10 00 vạn.”

“Đinh, chúc mừng người chơi Diệp Thần có được siêu nhất lưu lịch sử mỹ nữ Thái Diễm nguyện trung thành đặc biệt hen thưởng người chơi Diệp Thần danh vọng +50, vạn, hoàng kim 1000 vạn lượng.”

Liên tục ba lần hai lần thông cáo thế giới, lại lần nữa làm kênh Thế giới bùng nổ. “Mẹ nó! Có lầm hay không, Diệp boss mới vừa phát xong bố cáo không bao lâu, đã thu nhận cả Thái Ung và Thái Diễm... Mẹ nó, ăn cơm cũng không nhanh như vậy đi!”

“Bà ơi! Lại một siêu nhất lưu lịch trung mỹ nữ bị Diệp Thần làm hỏng! Lão tử không phục!”

“Ta ỉa, ta còn muốn vì Thái Diễm nghịch thiên sửa mệnh nhưng mẹ nó Thái Diễm sao lại chạy đến chỗ Diệp Thần kia còn bị hắn thu.”

“Ta nói cho các ngươi hay vì sao Thái Diễm bị Diệp Thần thu! Tên hỗn đản Diệp Thần này lúc trước kêu Điển Vi tấn công trấn Ô Mông, Thái Diễm đang ở trong trấn nghỉ ngơi với Lão tử... cho nên các ngươi đã hiểu ra chưa?”

“Mẹ! Diệp Thần lão đại chính là nam châm hút văn thần lịch sử, ta cuối đầu lạy luôn!”

“Bà nó, cái gì mà cúi đầu lạy luôn là tên hỗn đản Diệp Thần kia cướp đi! Ta chính mắt thấy đến ánh mắt vô trợ tuyệt vọng của Thái Diễm kia.”

“Dựa vào đâu! Dòng lịch sử tuỳ hắn thay đổi sao?”

“Đừng nghe hắn nói nhảm có thể thay đổi hay không cũng phải xem có thực lực hay không, nói mới nhớ ta nhớ rõ Thái Diễm phải gả đến Hà Đông vệ thị chẳng lẽ Diệp Thần sửa lại lịch sử?”

“Đám hỗn đản các ngươi suy nghĩ một chút cũng không nghĩ? Lão tử bị Diệp Thần cướp đoạt thị trấn, đoạt trăm họ trong lãnh địa còn đoạt Thái Diễm! Diệp Thần là tên lưu manh,tồi, bại hoại hắn cũng sẽ đi cướp đồ của các ngươi a.”

“Đồ ngu, Thái Diễm là của ngươi? Lại nói, nếu lão tử nhớ không lầm, Điển Vi trên đường từ Lạc Dương trở về chưa từng chủ động đánh người khác nhất định là ngươi ngu ngốc trêu chọc Điển Vi mới bị hắn xử, cho ngươi hai chữ: xứng đáng!”

“Lão tử nhổ! Đừng nói các ngươi không muốn Điển Vi không nghĩ nhiều mà lộng ngôn giống như nói mình cao sang lắm ấy.”

“Ngu ngốc mơ cũng chỉ là mơ không nhìn xem mình có thực lực hay không, không có thực lực mà còn tơ tưởng chính là tự sát, sống không kiên nhẫn!”

Kênh Thế Giới rất náo nhiệt náo nhiệt, Diệp Thần liếc mắt liền nhìn thấy kẻ đã từng là lĩnh chủ của trấn Ô Mông nói.

Nói đã từng, bởi vì Ô mông trấn đã bị Điển Vi san bằng đã mất tên ở thế giới này.

Hắn nói những điều này mục đích thực sự cũng chỉ là muốn các người chơi công phẫn đáng tiếc ý tưởng thực sự ấu trĩ.

Đừng nói hiện tại, lúc trước khi sao băng rơi xuống cũng không ai để ý tới hắn.

Đối với người như vậy Diệp Thần căn bản không để ở trong lòng.

Rác rưởi mà thôi, không thực lực còn cố tình muốn xà nuốt tượng cuối cùng không phải bị giết chết thì cũng suy tàn.

Nghĩ đến đây, Diệp Thần nhìn Thái Ung, cười ha hả nói:

“Nhạc phụ ở Luân Hồi Thành còn chưa đưa người đi thăm thú chung quanh, xem có nơi nào thích hợp mau chóng xây viện tử cho nhạc phụ ở.”

“Chủ công không cần như thế, ti chức tự mình tìm kiếm cũng được.” Thái Ung nghe đến đó không khỏi cười rồi sau đó mở miệng nói.

“Chuyện này sao được, Văn Cơ đi, chúng ta cùng nhau đưa phụ thân đi dạo.” Diệp Thần nói đến đây, không chút do dự tiếp.

“Dạ.” Thái Diễm liếc mắt nhìn trộm Diệp Thần một cái rồi sau đó thẹn thùng đáp.

Vừa mới rồi Thái Diễm cố lấy dũng khí chạy đến đại sảnh xin Thái Ung đáp ứng thỉnh cầu.

Lần này hôn sự đã định Thái Văn Cơ nàng lại bắt đầu thẹn thùng.

Thái Ung nhìn nhìn Thái Diễm lại nhìn nhìn Diệp Thần rồi sau đó vẻ mặt ý cười nói:

“Chủ công, thật sự không cần làm như thế, ti chức nghe nói chủ công vừa mới đánh hạ Hữu Bắc Bình thành vì thế còn có rất nhiều sự muốn xử lý không cần đem thời gian lãng phí với ti chức một chút việc nhỏ ti chức một mình đảm đương được.”

Diệp Thần vừa muốn nói, một sĩ binh vội vội vàng vàng chạy tới quỳ một gối xuống đất lớn tiếng nói:

“Chủ công, quân sư phái người truyền lời, thỉnh chủ công nhanh chóng về thế giới hiện thực”




trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch