WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Hồn Chủ

Chương 9: Hoàng tử

Chương 9: Hoàng tử





Dương Đại vừa nói chuyện phiếm với bốn vị âm chúng mới, để cho bọn họ tự giới thiệu, vừa khôi phục trạng thái của thân thể.

Hắn phát hiện thấy khí lực của mình đã tăng lên gấp đôi, vượt xa lúc trước. Đây là năng lực của Vạn Cảnh m Chủ, mỗi khi hấp thu một vị âm chúng sẽ thu được một bộ phận tăng lên, biên độ tăng trưởng đoán chừng tỷ lệ thuận với thực lực của âm chúng.

Bốn gã phạm nhân tử hình này ở bên trong Thâm Vực đều là tán tu, lần lượt tên là Điền Bất Trung, Trương Hiền, Chu Lương và Bạch Vĩ.

Điền Bất Trung là lão đại, tu vi đạt tới Tụ Khí tầng bốn, am hiểu sử dụng một chiếc búa to, nắm giữ ba loại pháp thuật.

Ba người khác cũng am hiểu thủ đoạn chiến đấu riêng.

Dương Đại rất hài lòng. Có bốn người này gia nhập, đúng lúc đã hết ba ngày, đợi lát nữa có thể trở lại Quỷ Khốc lĩnh. Nếu như có khả năng, có thể truy sát Trình Ngạ Quỷ.

Thạch Long chỉ có tu vi Tụ Khí tầng một đã có thể bức lui Trình Ngạ Quỷ, dứt bỏ tính đặc thù của âm chúng. Thực lực của Trình Ngạ Quỷ nhiều nhất không vượt quá Tụ Khí tầng hai.

Dương Đại thu bốn vị âm chúng vào trong không gian linh hồn, sau đó nhìn ký hiệu Thâm Vực trong lòng bàn tay, lựa chọn tiến vào Thâm Vực.

Lại là cảm giác trời đất quay cuồng, tuy nhiên tố chất thân thể thuế biến giúp cho Dương Đại cũng không cảm thấy khó chịu.

Sau khi rơi xuống dất, hắn mở to mắt, trước tiên triệu hoán mười hai vị âm chúng đi ra.

Bảy người Thạch Long, Liễu Tuấn Kiệt và bốn người Điền Bất Trung.

Bọn họ nhìn thấy lẫn nhau cũng sửng sốt.

Dương Đại bắt đầu quan sát xung quanh, đúng là nơi lúc trước hắn rời khỏi Thâm Vực, chỉ là hiện tại biến thành ban ngày, thiên địa vẫn hơi có vẻ âm u, tựa như mưa to sắp xảy ra.

Dương Đại phân phó nói: "Điền Bất Trung, bốn huynh đệ các ngươi lẻn vào lòng đất, đi theo chúng ta đi, chờ đợi ta căn dặn."

"Vâng!"

Điền Bất Trung, Trương Hiền, Chu Lương và Bạch Vĩ cùng hô lên đồng ý, lập tức chui vào lòng đất.

Dương Đại nhìn Thạch Long, phân phó nói: "Dẫn đường đi, đã qua ba ngày rồi, có thể rời khỏi Quỷ Khốc lĩnh."

Thạch Long hít sâu một hơi để bình phục nỗi khiếp sợ trong lòng, gật đầu đồng ý, tiếp đó bắt đầu dẫn đường.

Khí tức của bốn người Điền Bất Trung mang cho y áp lực thực lớn, y biết được tu vi của bốn người này nhất định cao hơn y.

Lúc âm chúng ở trong không gian linh hồn, ý thức sẽ bị đình trệ, tương đương với ngủ say. Thạch Long không biết rõ xảy ra chuyện gì, làm sao Dương Đại đột nhiên có thêm bốn vị âm chúng cường đại như vậy?

Tuy nhiên đây cũng là chuyện tốt. Vấn đề an toàn của Dương Đại không cần một mình Thạch Long y tự gánh vác nữa.

Trên đường di chuyển, Liễu Tuấn Kiệt hỏi thăm hắn về tỉ lệ tử vong của nhóm thí luyện giả lần này. Trong bảy vị thí luyện giả chỉ có Liễu Tuấn Kiệt gan lớn, dám nói chuyện cùng hắn.

Dương Đại cũng không giấu giếm, thành thật trả lời.

Liễu Tuấn Kiệt thở dài một hơi nói: "Còn tốt , tỉ lệ tử vong vẫn không có tăng lên."

Tuy rằng y đã chết nhưng y vẫn còn lo lắng cho người nhà, hi vọng thế giới thực tế có thể thuận buồm xuôi gió.

"Chủ nhân, ta đề nghị ngươi có thể cẩn thận thăm dò Quỷ Khốc lĩnh một chút. Căn cứ vào những gì ta đã điều tra thì địa điểm mà thí luyện giả rớt xuống càng nguy hiểm, cơ duyên sẽ càng lớn. Trái lại, những thí luyện giả rơi vào bên trong thành trấn kia tuy rằng an toàn, nhưng lại khó có thể trở nên nổi bật." Liễu Tuấn Kiệt nghiêm túc nói.

Bộ mặt của Dương Đại co lại, hắn bỗng nhiên nghĩ đến tình cảnh lần đầu tiên nhìn thấy Liễu Tuấn Kiệt, khi đó tiểu tử này cũng là muốn xông xáo, điên cuồng đánh màu gà lên tinh thần cho đồng bạn, tiếp đó …không có tiếp đó.

Thạch Long nói tiếp: "Quỷ Khốc lĩnh quả thật có cơ duyên, cho nên các đại tông môn mới đặt khu vực để thí luyện đệ tử ở Quỷ Khốc lĩnh. Nghe nói nơi này từng đào được mộ thất của đại tu sĩ Linh Chiếu cảnh."

Dương Đại ở Bí Võng đã hiểu rõ về cảnh giới tu luyện, biết được có các cảnh giới là Tụ Khí, Tâm Toàn, Linh Chiếu, Không Vô, Luyện Hồn.

Trước mắt, nhất thí luyện giả lợi hại Địa Cầu cũng mới đến Linh Chiếu cảnh, đó là nhân vật cấp quốc trụ.

Thâm Vực phủ xuống Địa Cầu mới 10 năm, học sinh cấp ba của Hạ Quốc xuất chinh tiến vào Thâm Vực cũng mới 3 năm.

Hiện thời thí luyện giả cường đại nhất Địa Cầu cũng không phải là ở Hạ Quốc, mà là ở Châu u tồn tại một vị biến thái có thiên phú cấp độ SSS, được xưng là Thái Dương Thần. Một khi thức tỉnh liền rất cường đại, theo lời đồn, y có thể hấp thu năng lượng mặt trời, mặt trời bất diệt, y sẽ không chết, ở Châu u thật sự được coi thành thần.

Lúc Dương Đại nhìn tin tức tương quan của người nọ ở Thiên Võng, tâm trạng thật lâu không cách nào bình phục.

Người giỏi còn có người giỏi hơn, thiên ngoại hữu thiên, ngoài âu còn có càng âu a!

Tuy nhiên luận về số lượng cường giả Linh Chiếu cảnh, thì vẫn là Hạ Quốc nhiều nhất.

Dương Đại trầm ngâm nói: "Sau này lại thăm dò đi. Rời khỏi Quỷ Khốc lĩnh trước, tìm một chỗ tu luyện đã. Ta có năm bộ công pháp, ta nghĩ để cho các ngươi tu luyện cùng ta, su đó lại tích lũy thêm âm chúng. Các ngươi suy nghĩ một chút, ta muốn thu thập một vạn âm chúng Tụ Khí cảnh trước, sau đó lại thăm dò Quỷ Khốc lĩnh, như vậy chẳng phải là dễ như trở bàn tay?"

Yết hầu của Thạch Long giật giật, nói: "Một vạn tu sĩ Tụ Khí cảnh đã tương đương với một tông môn."

Liễu Tuấn Kiệt với sáu vị thí luyện giả kinh ngạc, nhìn Dương Đại với vẻ mặt khó có thể tin.

"Thiên phú của ngươi có đẳng cấp gì?" Liễu Tuấn Kiệt cẩn thận hỏi.

Dương Đại bình tĩnh nói: "SS."

Vèo vèo ——

Bảy vị âm chúng thí luyện giả bị hù dọa.

Thạch Long lại sờ mãi không thấy đầu mối, SS là cái gì?

Dương Đại âm thầm thoải mái, tiếp đến Liễu Tuấn Kiệt không dám khuyên hắn đi mạo hiểm nữa.

Trên đường đi ngoại trừ thi thể, một người sống đều không đụng phải, hơn nữa những cái thi thể kia đều đã bị rút ra hồn phách, tử trạng cực thảm. Hơn ba tiếng sau, dưới sự dẫn dắt của Thạch Long, bọn họ rốt cuộc đi đến một cái cửa ra ở khu vực biên giới của Quỷ Khốc lĩnh.

Vùng này có địa thế bằng phẳng, phía trước tràn ngập sương mù dày đặc, dường như ngăn cách thiên địa. Giữa sương mù dày đặc chỉ có một lỗ hổng, thông hướng một rừng cây.

Dương Đại thở dài một hơi, rốt cuộc sắp đi ra ngoài.

Tiếc nuối duy nhất là không gặp phải Trình Ngạ Quỷ.

Dương Đại ở dưới sự bảo vệ của đám âm chúng, một đường đi vào trong rừng cây.

Rừng cây rậm rạp, hoàn toàn khác biệt với rừng cây bên trong Quỷ Khốc lĩnh. Cây cối nơi đây thẳng tắp, hoa cỏ xum xuê, sương mù nhàn nhạt tràn ngập ở trong rừng, mông lung mà thần bí.

Vừa mới tới không bao lâu, Dương Đại bỗng nhiên nhìn thấy phía trước có một bóng người đang ngồi dựa vào một cây đại thụ nghỉ ngơi.

Thạch Long rút đao, đi ở phía trước.

Dương Đại dừng lại, để cho Thạch Long đi trước xem xét tình huống. Bảy vị âm chúng khác căng thẳng chờ đợi, dẫu sao bọn họ tương tự như Dương Đại, đều là người mới tới Thâm Vực.

Thanh âm của Thạch Long bay tới: "Chủ nhân, tên này đã hôn mê, y không có tu vi, không cần lo lắng."

Nghe vậy, Dương Đại lập tức cùng bảy vị âm chúng đi đến.

Người này là một gã nam tử trẻ tuổi, thân thể nhỏ bé và yếu ớt, tướng mạo ngược lại là tuấn tú, rất giống một nữ tử, cách ăn mặc như một bộ thư sinh, môi khô tróc nứt cả da, khí tức suy yếu.

Một tên âm chúng là nữ tử cẩn thận hỏi: "Có muốn cứu y hay không?"

Dương Đại bình tĩnh nói: "Bèo nước gặp nhau, vì sao phải cứu. Chờ y làm bạn với các ngươi đi."

m chúng nữ tử: ". . ."

Thạch Long ngược lại là tán đồng gật đầu: "Gần Quỷ Khốc lĩnh cũng không có thành trấn của phàm nhân, tên này đoán chừng là cải trang thành thư sinh, thế nhưng y không có tu vi lại dám đến nơi đây, vẫn là không nên tùy tiện cứu giúp để tránh cuốn vào phiền phức."

Dù sao y đã chết, y cũng không hy vọng Dương Đại cứu những người khác, tốt nhất cũng giống như y.

Lúc này, thư sinh giật giật mí mắt, y khó khăn mở to mắt, run run rẩy rẩy giơ tay phải lên, nói: "Cứu. . . Cứu ta. . ."

Dương Đại không lên tiếng.

Bảy vị âm chúng cũng bình tĩnh nhìn y, trong mắt thậm chí có chút ít chờ mong.

Thư sinh thấy trên người bọn họ tỏa ra lục quang, cho là mình sắp chết nên xuất hiện ảo giác, y run giọng nói: "Cứu ta. . . Ta là. . . Hoàng tử. . . Ta nhất định sẽ báo đáp các ngươi. . ."

Hoàng tử?

Vậy thì càng không thể cứu, rất dễ dàng cuốn vào một cuộc tranh giành lộn xộn lớn.

Đối với những thí luyện giả khác mà nói, cứu được hoàng tử nói không chừng có thể đổi lấy một cơ hội gia tăng địa vị ở vương triều Đại Hạ.

Dương Đại thật vất vả mới trọng sinh, thật vất vả khiến nhân sinh thay đổi, làm sao có thể gây thêm phiền phức cho mình được?

Trước khi hắn cường đại, hắn sẽ không làm kẻ ba phải.

Cơ quan tình báo bồi dưỡng hắn như vậy, là hi vọng hắn trợ giúp nhân loại trong hiện thực, chứ không phải là người ở dị giới Thâm Vực này.








trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.