Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Học Sinh Tu Chân Cuồng Long

Chương 24: Chiến lang (2)

Chương 24: Chiến lang (2)


Cây đao này, cũng không biết thu hoạch tính mạng của bao nhiêu người, sự giết chóc ngưng tụ bên trên đó còn dày đặc hơn Chiến Lang!

Phi thân nhảy lên, Chiến Lang mang theo xu thế hung mãnh, chiến đao chém xuống, giống như muốn bổ đứt không gian!

Lão giả lưng còng biến sắc, do dự một chút, chẳng những không tiến lên tương trợ Tần Mục, trái lại lui ra sau vài chục bước.

- Không biết sống chết!

Tần Mục không tránh không né, trái lại phóng tới chính diện Chiến Lang.

Boang… !

Hai người đụng vào nhau giữa không trung, lại lập tức tách ra!

Tốc độ ánh sáng! Mặc dù với ánh mắt của lão giả lưng còng này, cũng hoàn toàn không thấy được động tác của hai người vừa rồi.

Tần Mục và Chiến Lang đứng đối lưng nhau, lặng yên đứng ở nơi đó!

Tạch tạch tạch!

Máu tươi màu đỏ chậm rãi nhỏ xuống từ tay Tần Mục!

Không, phải nói máu tươi màu đỏ chậm rãi nhỏ xuống từ nửa cây loan đao trong tay Tần Mục!

Xa xa, đồng tử lão giả lưng còng co rút kịch liệt, loại tình huống trước mắt này, quả thực vượt qua phạm vi lý giải của lão!

Phốc!

Một mảng huyết hoa tuôn ra, Chiến Lang hai tay bụm cổ, ánh mắt hoảng sợ ngã trên mặt đất.

Bên cạnh thân thể y, chiến đao theo y chinh chiến cả đời nằm lẳng lặng, nhưng lại chỉ còn một nửa chuôi đao.

- Lão đầu, làm phiền xử lý thi thể giúp ta một chút! Ta đi trước!

Tần Mục ném nửa lưỡi đao, lại khôi phục bộ dạng cà lơ phất phơ, hai tay đút vào túi quần, huýt sáo, nhẹ nhõm bước đi biến mất ở phía cuối hẻm nhỏ.

Bên trong hẻm nhỏ, lão giả lưng còng vẫn yên lặng đứng đó hồi lâu, thật lâu vẫn không thể khôi phục tinh thần từ trong khiếp sợ.

Đây là lần đầu tiên Tần Mục giết người sau khi xuyên việt, chẳng qua hắn không hề có cảm giác gì, thời điểm tận thế hắn đã sớm quen loại chuyện tanh máu này!

Sau khi về đến nhà, Tần Mục bắt đầu ngủ.

Bởi vì là cuối tuần, Tần Mục vốn muốn ngủ đến lúc tỉnh dậy tự nhiên, chẳng qua một hồi tiếng gõ cửa rất nhỏ quấy rầy giấc mộng của hắn.

- Là ai đáng ghết như thế!
Tần Mục hơi khó chịu.

Lập chậm rãi lục lọi một hồi, Tần Mục mới không tình nguyện đứng dậy mở cửa.

- Ông chủ Diệp?

Khi thấy người đứng ngoài cửa là Diệp Đông cha của Diệp Khinh Tuyết, Tần Mục hơi sững sờ:
- Người khác nghỉ cuối tuần, có lẽ cuối tuần ông rất bận rộn chứ? Sao lại có rảnh mà đến chỗ tôi?

Tần Mục cũng không kỳ quái Diệp Đông có thể tìm đến nơi này, tập đoàn Diệp thị với tư cách kinh tế thể lớn nhất thành phố Ninh Giang, chút năng lực này vẫn phải có!

Thái độ của Diệp Đông hoàn toàn khác với vẻ lạnh lùng ngày hôm qua, y cười nói:
- Cho dù Diệp mỗ có bận rộn, cũng không dám chậm trễ chính sự với Tần tiên sinh!

- Chính sự gì?

Diệp Đông đưa văn bản trong tay cho Tần Mục:
- Đây là hợp đồng về chuyện ngày hôm qua, Tần tiên sinh ngài xem đi…

Tần Mục giật mình, nhận hợp đồng, căn bản không nhìn nội dung cụ thể, trực tiếp cầm bút ký tên.

- Được rồi, ký xong rồi, ông đi đi!

- Hả…

Diệp Đông kinh doanh nhiều năm như vậy, còn chưa từng thấy ký hợp đồng qua loa như vậy.

Chẳng qua mặc kệ thế nào, Tần Mục cuối cùng ký tên bên trên rồi, điều này khiến y kích động không thôi.

Diệp Đông cảm thấy ngày hôm qua đã ra quyết định anh minh nhất đời này, không trông mặt bắt hình dong trực tiếp đuổi Tần Mục đi!

Đập phát chết luôn Chiến Lang một trong Thập Đại Chiến Tướng của Thanh Long Bang, thực lực của Tần Mục này rốt cuộc cao tới trình độ nào?

Người như vậy, dù là xài bao nhiêu tiền, căn bản đều không mời được!

Bên trên Hắc Bảng, mấy người đứng đầu trong danh sách có lẽ cũng có thể dễ dàng giết chết Chiến Lang.

Những người này không ai mà không phải xuất quỷ nhập thần, tâm cao khí ngạo, có thể dùng tiền mời họ ra tay một lần, nhưng muốn mời họ làm vệ sĩ tư nhân, tuyệt đối không có khả năng.

Cho nên Diệp Đông ngồi không yên, ngay trong đêm định ra bản hợp đồng này, sáng sớm đã tự mình đưa tới.

Mà Tần Mục sảng khoái, càng khiến y vô cùng vui mừng, có vệ sĩ như vậy ở bên người Khinh Tuyệt, mặc dù là mấy tên cừu gia kia của y, cũng phải suy nghĩ một chút.

- Tần tiên sinh, tôi đây cáo từ trước!
Diệp Đông cười cười đi xuống lầu, toàn bộ quá trình ký hợp đồng, Tần Mục đều không để y vào nhà ngồi một chút.

Đối với hợp đồng giống như văn bản bán mình này, Tần Mục không để ý.

Thật ra cho dù không có bản hợp đồng này, với tư cách một trong mấy người không nhiều năm mà Tần Mục quen biết khi đi vào thế giới này, nếu Diệp Khinh Tuyết quả thực xuất hiện nguy hiểm, hắn cũng không có khả năng thấy chết mà không cứu.

Tùy tiện rửa mặt, Tần Mục ở trong phòng khách xem TV một hồi, cảm thấy thực sự nhàm chán, lại đi ra cửa.

Nếu như tin tức Chiến Lang một trong Thập Đại Chiến Tướng của Thanh Long Bang vẫn lạc truyền đi, chỉ sợ toàn bộ thành phố Giang Ninh đều chấn động.

Chẳng qua xem ra lão giả lưng còng xử lý cũng không tệ lắm, ít nhất hiện giờ có lẽ Thanh Long Bang còn chưa biết tình hình.

Rầm!

Cách Tần Mục không xa, một chiếc xe sang trọng Lamborghini màu vàng nháy mắt mất khống chế, đụng vào trong đám người.

- A…

Đám người phát ra tiếng hét, chủ xe gây chuyện cũng cuống quýt mở cửa xe, chạy xuống xe.

- Mau mau gọi xe cứu thương, có người bị thương rồi!




Trang 2# 3








trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch