Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn

Chương 43: Một Vạn Một Căn

Chương 43: Một Vạn Một Căn




By:truyendichgiare.com




----------

Bàn lật úp, đồ ăn rơi vãi đầy đất, bát sứ… Sợ là đầu bếp cũng không nhận ra nó nữa rồi. Ngược lại, tiện nghi cho Cáp Cáp vẫn luôn thèm nhỏ dãi bên cạnh. Mấy thứ này có bị Cáp Cáp ăn thì Ôn Bình hắn cũng không cản được, mà cũng chẳng có lý do gì để cản.

Lúc này, Ôn Bình lạnh giọng nhìn về phía Dương Nhạc Nhạc, nói:

- Cho ngươi một phút làm đồ ăn, nếu như không làm được, cấm ngươi tiến vào Trọng Lực Trường 10 ngày.

- Ta…

Dương Nhạc Nhạc mếu mặt, vốn dĩ đột phá đến Luyện thể lục trọng khiến hắn mừng như điên, giờ thì không còn sót lại chút gì, thậm chí, hắn còn có cảm giác mình thật là xui xẻo.

Hắn không biết nấu ăn đâu, từ lúc sinh ra đến giờ chỉ biết há miệng chờ cơm, giơ tay ra liền có người hầu mặc y phục cho. Chậc, tuy nhiên, cái muôi hình thù ra sao hắn thì hắn biết đấy, chỉ có điều, cách dùng nó… So với một bả Khai Sơn Đao nặng mấy trăm cân còn khó hơn.

Nhưng mà nếu không làm thì sẽ bị cấm tiến vào trọng lực trường mười ngày!!!

Mỗi ngày ba canh giờ, kia chính là 27 canh giờ, gấp 10 lần lên xem, chính là 270 canh giờ đó!

Con số khổng lồ này cứ lắc lư trong đầu, khiến hắn nhức hết óc.

Đúng lúc này, Ôn Bình tìm một chỗ ngồi khác, sau đó, yên lặng hỏi hệ thống:

- Hệ thống, sao Dương Nhạc Nhạc chỉ mới hút một hơi đã có biến hóa lớn như vậy?

- Từ tư chất vô tinh đến tư chất nhất tinh, một ngụm là đủ, Kí Chủ, thỉnh xem.

Trước mắt nhảy ra tin tức của Dương Nhạc Nhạc.

Dương Nhạc Nhạc.

Giới tính: Nam.

Tuổi: 15.

Cảnh giới: Luyện thể lục trọng

Tư chất: Nhất tinh

Nhìn thấy tư chất này, Ôn Bình ngây ra một lúc, không dám tin hỏi:

- Trước kia hắn là tư chất vô tinh?

- Thật ra, tư chất cũng không có ý nghĩa quá lớn. Thiên Địa to lớn, cơ duyên vô hạn. Có những người không có tư chất, nhưng gặp phải thiên đại cơ duyên, đạt được vô thượng bảo vật, từ đó, liền có thể đứng ở đỉnh núi, giẫm lên vô số thiên tài cửu tinh.

- Thật là đau đầu, nếu biết như vậy, đợi lát nữa ta hãy cho hắn xì gà sinh mệnh, haiz, lãng phí cả một bàn thức ăn.

Nhớ tới vịt nướng, rồi lại nhớ đến thịt viên, Ôn Bình nổi giận mắng Dương Nhạc Nhạc:

- Tắt xì gà cho ta!

- Tông chủ, cái xì gà này… - Dương Nhạc Nhạc muốn nói lại thôi, chỉ có thể dùng tay dụi tắt điếu xì gà đang bốc khói, sau đó lầm lũi đi vào bếp, lặng người nhìn một đống dao dao thớt thớt.

Liếc nhìn muôi sắt, quả thật hắn cảm thấy so với đại hoàn đao còn nặng hơn. Liếc mắt nhìn ra sau, hắn lại đem xì gà đột lên một lần nữa, hít sâu một hơi, cảm nhận được biến hóa toàn thân, nháy mắt, hắn bỗng thay đổi thái độ, tươi cười cầm muôi lên.

- Không phải xào rau à?

- Nhạc Nhạc! - Hoài Diệp đứng bên cạnh gọi hắn một tiếng, nàng chống cằm, nghiêng đầu nhìn hắn đứng bếp.

- Làm gì vậy?

- Sao lúc nãy ngươi đột phá Luyện thể lục trọng được vậy?

- Cái này là bí mật.

Dương Nhạc Nhạc hút một hơi xì gà, sau đó từ từ phun khói ra, hai mắt lờ đờ nhìn về phương xa, tay cầm muôi, trong mắt mang theo vài phần thâm trầm. Lần thứ hai hút, hắn nhớ lời Ôn Bình, từ từ sẽ không bị sặc.

Bất quá, nghĩ đến bộ dạng soái ca trước mặt Triệu Tinh phút chốc tan rã, lòng của hắn như bị cái gì đó chặn lại, vừa ngứa vừa khó chịu.

Hoài Diệp dẫn dụ:

- Nói ra ta sẽ giúp ngươi. Ngươi ngẫm lại xem, trong vòng một phút, ngoại trừ ta, trong Bất Hủ Tông ai có thể làm được cả bàn đồ ăn?

- Được, thành giao! - Nghĩ đến mười ngày trừng phạt, Dương Nhạc Nhạc rốt cuộc không làm ra vẻ nỗi nữa, chợt nghĩ đến hình ảnh ngồi nhìn phương xa mà hắn học được từ Ôn Bình, liền hỏi Hoài Diệp. - Hoài Diệp, lúc nãy ngươi bộ dạng hút xì gà của ta lúc nãy có soái không?

- Nếu như nhất định bắt ta phải nói dối thì ngươi mới nói chân tướng cho ta biết, vậy thì… Chân tướng này ngươi giữ trong lòng luôn đi!

- Ha ha.

Khen ta đẹp khó vậy à?

Ngượng ngùng cười cười, sau đó, Dương Nhạc Nhạc nói:

- Chính là nó. Xì gà tông chủ vừa mới cho ta đấy! Chỉ vừa hút một ngụm đã cảm giác khí của ta tăng lên, đồng thời, độ hòa hợp giữa ta và khí cũng tăng lên. Chuyện vốn phải mất một tuần mới có thể giải quyết, giờ chỉ cần một cái hô hấp là xong.

- Lợi hại như vậy?

- Đương nhiên, ngươi muốn hút một ngụm không? - Dương Nhạc Nhạc vội vàng đưa xì gà tới, Hoài Diệp cũng vui vẻ định thử một ngụm, bất quá, cuối cùng nàng ngừng lại. Nếu tiểu yêu nàng mà cứ xông qua như vậy… Chẳng khác nào gián tiếp hôn Dương Nhạc Nhạc?

Đẩy Dương Nhạc Nhạc ra, Hoài Diệp tranh thủ xào rau. Bởi vì đam mê nấu ăn, cho nên dù phải làm lại lần nữa nàng cũng không hề cảm thấy buồn tẻ.

Đồng thời trở ba cái nồi sắt, hỏa xà vây lấy nồi, sau đó vọt thẳng lên.

Không đến một phút đồng hồ đã đủ 6 món.

Trong lúc đám người ngồi quây quần ăn cơm, Hoài Diệp tranh thủ nhắc đến chuyện xì gà:

- Tông chủ, xì gà của ngươi có thể cho ta một điếu không?

- Hàng không bán.

- Nhưng mà ngươi đã cho Dương Nhạc Nhạc, hắn còn nói, vừa nãy là dựa vào xì gà này mới có thể đột phá Luyện thể lục trọng nhanh như vậy, ta cũng muốn tranh thủ thời gian lên Luyện thể tứ trọng. Ngươi nhìn thử đi, ở đây ta yếu như, lỡ sau này bọn họ khi dễ ta thì phải làm sao?

Nói xong, Hoài Diệp rất phối hợp bày ra một mặt bi thảm.

Nếu như Ôn Bình không biết rõ nàng là một đầu Ba Xà, loài yêu vật chỉ một ngụm có thể nuốt sạch một con voi lớn, thì có lẽ hắn đã bị nét mặt bây giờ của nàng lừa gạt.

- Nữ hài tử không nên hút thuốc.

- Đừng mà! - Hoài Diệp lập tức ôm tay Ôn Bình lắc lắc.

- Được rồi, cho ngươi một điếu.

Ôn Bình bất đắc dĩ đành phải lấy trong hộp ra một điếu xì gà, sau đó nói:

- Điếu thứ nhất 50 kim, điếu thứ hai 100 kim, giao hàng trả tiền.

- Tại sao?

- Không có tại sao?

Ôn Bình thầm nói: Một ngày ta chỉ có thể mua được năm điếu, muốn tăng từ tư chất nhất tinh lên nhị tinh cần khoảng 20 điếu, ta cũng nóng lòng tư chất của mình mà, bán cho các ngươi, không đắt sao được?

- Thành giao!

Hoài Diệp không hỏi nhiều, nhanh chóng móc ra một trăm kim phiếu, sau đó, chọn một điếu xì gà đẹp nhất.

Thật ra chúng đều giống nhau, nhưng trong cảm giác của nữ hài tử, luôn có một điếu là đẹp nhất.

- Tông chủ, ta cũng muốn.

Trần Ca cũng tham gia náo nhiệt.

- Cây thứ ba 500 kim, ngươi còn muốn hay không? - Ôn Bình cố ý tăng giá để Triệu Tinh biết khó mà lui.

Ai ngờ Dương Nhạc Nhạc bỗng nhiên rút ra một tờ kim phiếu 1000 kim đưa ra, sau đó nói:

- Tông chủ, ta trả thay nàng.

- Không có tiền lẻ.

Ôn Bình nhận 1000 kim, hoàn toàn không muốn thối lại tiền cho Dương Nhạc Nhạc, mặc dù trong người hắn đang ôm 1 đống kim phiếu trị giá 100 kim. Nhìn đau tùy ý để Triệu Tinh lựa chọn một điếu, sau đó lập tức quay sang Vân Liêu nói:

- Điếu thứ tư 1 vạn kim!

- Hả?

Vân Liêu á khẩu nhìn hắn.

Muốn bỏ tiền, thế nhưng 1 vạn kim đổi một điếu xì gà, quả thật có hơi đắt.

- Tại sao?

- Không có tại sao, mua nổi thì mua.

Vội vã bới hai phần cơm, sau đó Ôn Bình liền chạy trốn. Thoáng cái bán đi 3 điếu xì gà, lòng thầm đau nhức!

May là hắn mua chỉ có 10 kim một điếu.

Vụ làm ăn này lời được 620 kim.

- Hệ thống, ngươi có thể tăng thêm xì gà được không, mỗi ngày chỉ có năm điếu ít lắm đấy?

- Thăng cấp kiến trúc tự nhiên có thể mở khóa số lần mua sắm mỗi ngày.

- Ta muốn thăng cấp kiến trúc.

- Bởi vì Kí Chủ đề nghị tự thăng cấp cho nên chức năng thăng cấp được kích hoạt, đồng thời, chức năng thăng cấp kim tệ cũng được mở khóa.

Đột nhiên, địa đồ Bất Hủ Tông hiện lên, khác với hôm qua, khi hắn điểm vào chủ điện thì có thêm một lựa chọn.

Có thêm một khung thăng cấp bên cạnh Thương Thành.

- Hệ thống, sau khi thăng cấp kiến trúc sẽ thế nào?

- Sau khi thăng cấp, lực hấp dẫn của chủ điện sẽ gia tăng khoảng cách lên đến 8000m, đồng thời, có thể mở khóa năng lực hấp dẫn chuyên biệt, dùng để nhắm vào những nhân tài có thể phát triển Bất Hủ Tông. Bên cạnh đó, vật phẩm trong Thương Thành mỗi ngày tăng ba lượt mua sắm.




trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch