WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Hành Trình Theo Đuổi Cô Vợ Trọng Sinh

Chương 5: Trở Về Quá Khứ

Chương 5: Trở Về Quá Khứ

Nhóm dịch: Fulybook



Tô Hằng ngẩn người, sau đó đi lên ngăn cản bé: "Cô gái nhỏ à, con không thể một mình nghịch lửa được, làm vậy rất nguy hiểm…"

Dường như không nghe được lời hắn nói, cô bé vẫn tiếp tục thắp nhang, thành tâm quỳ xuống đất rồi lạy một cái, sau đó kéo một cái ghế đến, cố gắng cắm nhang vào trong lư hương.

Nhưng có lẽ bởi thân thể còn nhỏ, chiều cao không đủ nên bé cố gắng một lúc lâu mà vẫn không thể cắm nén nhang cho ngay ngắn được.

Tô Hằng không nhịn được, bước về phía trước định giúp bé, bàn tay hắn vô tình đụng vào nén nhang kia, xuyên thấu…

Hắn hơi không phản ứng kịp, thế nhưng dường như lúc này bé gái cũng nhìn thấy anh.

Bé xoay người, ngẩng đầu lên nhìn hắn không chớp mắt, dùng giọng nói mềm mại pha chút giọng mũi thút thít hỏi: "Chú là ai? Sao chú lại ở chỗ này?" Con ngươi đen nhánh của bé hiện lên sự kiên cường và khôn khéo trước tuổi.

Tô Hằng ngồi xổm xuống, hiện tại hắn đã nhớ ra rất nhiều việc.

Cuối cùng hắn không thể vượt qua cuộc giải phẫu đó, mà thứ hắn không yên tâm nhất bây giờ chính là hai đứa con và người mẹ già.

Người ta nói sau khi chết, hồn người chết có thể trở về được bảy ngày, nhưng hắn lại không biết mình phải làm thế nào mới có thể quay về bên cạnh họ.

Lúc này, sau lưng Tô Hằng truyền đến giọng nói khàn khàn trầm thấp của người đàn ông vừa mới tỉnh ngủ kia: "Trừng Trừng, con đang nói chuyện với ai vậy?"

Hạ Trừng bé nhỏ mở to đôi mắt xinh đẹp nhìn thoáng qua Tô Hằng, dùng đôi chân ngắn ngủn chạy đến lao vào ngực cha mình, ôm ông thật chặt.

Sau đó bé quay mặt lại, khuôn mặt nhỏ nhắn nhìn về phía Tô Hằng, dùng giọng điệu chỉ lúc trẻ con căng thẳng không yên mới có, nói: "Ba, có một chú rất kỳ lạ đang đứng ở đó, ba không thấy sao?"

Hạ Chấn Trì nhíu mày, cũng không nhìn chỗ Hạ Trừng chỉ đã ôm chặt bé hơn nữa, qua loa nói: "Trừng Trừng ngoan, con đã ở đây với ba lâu quá nên mệt mỏi phải không? Lát nữa dì Ngụy đến, con hãy cùng dì về nhà trước đi."

"Không, con không muốn, con muốn ở lại chỗ này với ba." Hạ Trừng rất kiên trì, nhưng dáng vẻ của bé lại khiến Hạ Chấn Trì cảm thấy đó chỉ là trẻ con làm loạn mà thôi.

Dù sao, nhà tang lễ không phải chỗ sạch sẽ gì, để một đứa bé ở đây với ông suốt ngày cũng không phải là chuyện thỏa đáng. Hơn nữa vừa rồi con bé còn nhìn thấy thứ không nên thấy.

Cùng lúc đó, dựa vào việc mọi người không nhìn thấy mình và cả tên của bé gái, Tô Hằng đã biết mình đang ở nơi nào.

Nói đúng hơn thì hắn không phải là người ở chỗ này.

Hắn đã chết, hắn đã là người không còn tồn tại.

Hoặc cũng có thể giải thích bằng khoa học hiện đại thế này, hiện tại hắn chỉ là một nhóm sóng điện tự do, không biết vì lí do gì mà xuyên về quá khứ, ngay tại thời điểm mẹ Hạ Trừng vừa mới mất.

Hắn cũng nhanh chóng phát hiện một việc, ngoại trừ Hạ Trừng còn nhỏ ra thì không một ai có thể nhìn thấy hắn.

Nhưng hắn cũng không thể lúc nào cũng ở bên cạnh cô.

Hắn thường xuyên rơi vào trạng thái choáng váng rồi ngất xỉu, khi mở mắt ra lần nữa thì thời gian đã trôi qua, ngắn thì vài ngày, đôi khi thì dài đến tận một hai năm.

Ban đầu, hắn cảm thấy rất khó chấp nhận chuyện này, nhưng dần về sau, hắn lại cảm thấy chuyện này cũng rất bình thường.

Dù cuộc sống có khó khăn đến thế nào, chỉ cần tập thành thói quen thì ai cũng có thể bình thản đối mặt với nó.

Hắn và Hạ Trừng tương kính như băng (*), vốn không quan tâm đến đối phương, thế mà cũng có thể đóng giả một cặp vợ chồng gương mẫu vài chục năm.

(*) Tương kính như băng: câu đúng là “tương kính như tân”, tức tôn trọng nhau như ngày mới cưới, nhưng ý tác giả là vợ chồng nữ chính lạnh lùng, xa cách, không quan tâm lẫn nhau như “băng” vậy.

Hiện tại hắn cứ vô tri vô giác sống qua ngày thế này cũng không khác lúc trước phải xã giao hết nơi này đến nơi khác là bao.

Cuộc sống thế này cũng không thể nói là rất vui vẻ sung sướng, nhưng nó cũng rất mới mẻ.

Cô bé Hạ Trừng có những điểm đáng yêu mà trước kia hắn chưa từng nhìn thấy, cho nên hắn cảm thấy theo dõi cô cũng là một chuyện thú vị.

Lúc còn trẻ, Tô Hằng vẫn thường nghe Hạ Trừng kể về chuyện hồi bé. Đương nhiên, sau này, lúc mà hai vợ chồng đã không còn lời nào để nói với nhau thì cô cũng chẳng nhắc đến nữa.

Hắn còn nhớ lúc Hạ Trừng ba tuổi thì mẹ cô đã gặp tai nạn giao thông qua đời, từ đó ba cô một mình nuôi cô.

Cũng trong năm đó, bà chủ của công ty Hạ Chấn Trì làm việc ly hôn, khoảng hai năm sau thì bọn họ sống chung với nhau, sau đó không lâu thì hai người kết hôn.

Lúc đó chuyện này đã gây ra sóng gió rất lớn. Bởi vì người vợ mới cưới của Hạ Chấn Trì tên là Phó Mạn, chồng trước của bà ấy là con trai cả của gia tộc lớn ở thành phố T, Từ Diệu Khánh.

Có tin đồn là Phó Mạn và Hạ Chấn Trì đã sớm có mối quan hệ không thể cho người ngoài biết.

Hạ Chấn Trì là một trong những nhân viên đầu tiên làm việc cho Phó Mạn khi bà mới sáng lập công ty, sau này ông trở thành thư ký của bà, rồi trợ lý đặc biệt, dần dần thăng lên chức phó tổng giám đốc.

Trong công việc, hai người hợp tác rất khăng khít, lâu dần liền nảy sinh tình cảm vượt qua quan hệ cấp trên cấp dưới, cho nên mới khiến mẹ Hạ Trừng uất ức mà chết, cũng phá nát tình cảm vợ chồng giữa Phó Mạn và Từ Diệu Khánh.

Nhưng Tô Hằng biết đó chẳng qua chỉ là lời đồn vô căn cứ, chuyện Phó Mạn và Từ Diệu Khánh ly hôn, nguyên nhân cốt lõi chính là ông ta có người đàn bà khác bên ngoài.

Phó Mạn có một đứa con gái với người chồng trước. Bà không cách nào chống lại thế lực khổng lồ của nhà chồng nên không thể giành được quyền nuôi con, mà bà cũng không muốn sinh thêm con nữa. Cho nên đứa bé thật sự được bà nuôi lớn chỉ có Hạ Trừng, con gái của người chồng thứ hai của bà.

Nhưng tình cảm giữa cặp mẹ kế con chồng này cũng không tốt lắm. Ngoài việc Hạ Trừng tuổi còn nhỏ nên dễ dàng tin vào lời người ta nói Phó Mạn là người đàn bà xấu đã cướp đi cha của cô, thì tính cách của Phó Mạn vốn rất lạnh lùng, giống hệt những nữ cường nhân có sự nghiệp thành công khác, bà có một sự tự tin sẽ không cúi đầu trước người khác.

Cộng thêm gia thế và sự tôi luyện trong vai trò con dâu trưởng nhà họ Từ, bà càng lúc càng cao quý lạnh lùng, khiến cho đứa bé Hạ Trừng đã mất đi mẹ ruột khó lòng yêu thích và gần gũi với bà.

Cũng vì quá trình xây dựng lại gia đình đó mà sau khi Hạ Chấn Trì qua đời, trước mặt người khác, Hạ Trừng không khác gì đã mất đi chỗ dựa nhà mẹ đẻ.

Dù sao lòng người vẫn luôn có sự thiên vị. Không ai tin Phó Mạn sẽ thật lòng yêu thương đứa con gái không có quan hệ máu mủ với bà.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.