Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Dị Năng Giáo Sư

Chương 1: Hạ Chí đã tới (1)

Chương 1: Hạ Chí đã tới (1)




Editor: ๖ۣۜVân๖ۣۜ Khinh๖ۣۜVô๖ۣۜTà

Tháng tám, trong vùng núi sâu ở tây nam bộ Trung Quốc.

Một thác nước xinh đẹp như ngân hà đổ ngược chảy từ giữa không trung xuống, hình thành một thể với đầm nước trong suốt phía dưới. Đầm nước nằm trong sơn cốc bốn bề toàn núi, phong cảnh trong cốc mỹ lệ tuyệt trần, mà bên bờ đầm nước, thình lình có một con hổ Hoa Nam mỹ lệ đang nhàn nhã tản bộ.

Bỗng nhiên, hổ Hoa Nam dừng bước, chợt quay đầu, thân thể hơi hơi ép xuống, trong miệng phát ra tiếng rít gào thật thấp như cảm giác được uy hiếp to lớn. Lại một giây sau, đột nhiên hổ Hoa Nam xoay người, nhanh chóng chạy về chỗ sâu trong thung lũng, trực tiếp trốn mất.

Sơn cốc vốn nên rất hiếm dấu chân người đột nhiên xuất hiện ba người, một nam tử trung niên mặt chữ quốc mặc tử bào, một thanh niên tuấn mỹ mặc bạch bào, còn có một mỹ nữ thành thục hấp dẫn mặc váy đỏ.

Ba người nghiêm túc, không nói chuyện, mà bạch bào thanh niên lại đột nhiên vung tay lên, hai luồng bạch khí bắn ra từ trong lòng bàn tay hắn ta, một luồng bay về phía thác nước, một luồng khác bay về phía đầm nước.

Không khí trong sơn cốc chợt hạ xuống dưới 0 độ, thác nước và đầm nước đồng thời đông kết, gần như cùng lúc đó, mỹ nữ mặc váy đỏ khẽ mở đôi môi đỏ mọng, lại phun ra một luồng hỏa diễm!

Hỏa diễm bay về phía đầm nước, đón gió căng phồng lên, khi hỏa diễm rơi xuống trên đầm nước đã bị đóng băng, chỉ nháy mắt đã cắn nuốt toàn bộ đầm băng, phút chốc sau, hỏa diễm biến mất, đầm nước khô cạn, biến thành một hố to sâu hơn mười mét.

Một đạo thiểm điện đột nhiên rơi xuống bổ trúng đáy đầm, ngay sau đó lại là vô số đạo thiểm điện rơi xuống, sau đó nữa, thiểm điện biến mất, đầm nước đã sâu không thấy đáy.

"Mị, tới phiên ngươi." Mỹ nữ váy đỏ nhẹ nhàng phun ra mấy chữ.

Bên đầm nước, một nữ tử toàn thân bị bao phủ dưới bộ đồ da màu đỏ đột nhiên xuất hiện, trên vai nàng thình lình khiêng một chiếc quan tài băng trong suốt. Trong quan tài băng là một nữ tử mặc váy vàng lẳng lặng nằm, nàng mỹ lệ, cao quý, đoan trang, thoạt nhìn tựa như nàng chỉ đang ngủ say trong quan tài băng.

Nữ tử mặc đồ da khiêng chiếc quan tài băng đột nhiên nhảy vào hồ sâu, tan biến không còn dấu tích, xấp xỉ một phút đồng hồ sau, nữ nhân mặc đồ da lại lần nữa xuất hiện bên bờ, chiếc quan tài băng đã biến mất, bạch bào thanh niên vung tay lên, nhiệt độ bốn phía đột nhiên tăng cao, thác nước lại lần nữa đổ xuống, rất nhanh nước trong đầm lại một lần nữa được đổ đầy.

Bốn người lẳng lặng đứng bên bờ, vẻ mặt nghiêm túc, trong đôi mắt đều có bi thương khó có thể che giấu.

Lại qua thêm vài phút đồng hồ, mỹ nữ mặc váy đỏ lại nhẹ nhàng phun ra mấy chữ: "Cần phải đi."

Bốn người cùng cúi người với đầm nước, sau đó ngồi dậy, cùng nhau chuyển hướng. Nhưng ngay lúc này, đột nhiên bạch bào thanh niên khẽ quát một tiếng: "Cẩn thận!"

"Nếu luyến tiếc thủ lĩnh của các ngươi, vậy các ngươi lưu lại với nàng đi!" Một câu tiếng Hoa có chút không trúc trắc truyền đến, đồng thời, một nam tử tóc vàng cao to xuất hiện trong tầm mắt bốn người.

Nữ nhân mặc đồ da đột nhiên biến mất, mà đồng thời, một đạo thiểm điện rơi từ trên không xuống, bổ về phía nam tử tóc vàng.

Thiểm điện đột nhiên chuyển hướng, đột ngột xuất hiện trên đỉnh đầu tử bào nam tử, sau đó nó lập tức rơi xuống người tử bào nam tử. Trong nháy mắt, tóc tử bào nam tử dựng lên, có vẻ hết sức chật vật. Lại ngay sau đó, chỉ nghe thấy một tiếng kêu đau đớn, nữ nhân mặc đồ da đã biến mất đột nhiên xuất hiện giữa không trung, bay ngược về phía bờ hồ.

Sắc mặt của bạch bào thanh niên và mỹ nữ váy đỏ lập tức kịch biến, đối thủ quá mạnh mẽ, hoàn toàn vượt quá dự đoán của bọn hắn!

"Ngươi là ai?" Bạch bào thanh niên lạnh giọng hỏi.

"Ta là Ác Ma sắp tống các ngươi xuống địa ngục." Nam tử tóc vàng mỉm cười, "Có thể chết trong tay ta là vinh quang của các ngươi, đáng tiếc, thủ lĩnh của các ngươi lại mất đi phần vinh quang này."

"Thiên hỏa của ta chuyên đốt Ác Ma!" Mỹ nữ váy đỏ há miệng phun ra một luồng hỏa diễm.

Nhưng vào lúc này, đột nhiên trên người mỹ nữ váy đỏ xuất hiện ngọn lửa cháy hừng hực, cả người như bắt đầu cháy rừng rực.

Bạch bào thanh niên lại biến sắc, vội vàng vung tay lên, đột nhiên trên đầu mỹ nữ váy đỏ xuất hiện vô số luồng nước dội thẳng xuống, nhanh chóng giội tắt ngọn lửa trên người nàng. Nhưng mặc dù như thế, mỹ nữ váy đỏ vẫn có vẻ tương đối chật vật như cũ.

"Các hạ không hổ là Ác Ma có xưng hào dị năng giả mạnh nhất phương Tây, nhưng Trung Quốc ta không phải nơi để ngươi có thể tự do buông thả!" Bạch bào thanh niên lạnh lùng nhìn Ác Ma, sau đó lại vung tay lên, một luồng bạch khí bắn ra cực nhanh.

Bạch khí đột nhiên biến mất, nhiệt độ bốn phía chợt hạ xuống, bạch bào thanh niên đột nhiên bị băng bao phủ!

"Thế giới này cuối cùng vẫn thuộc về Ác Ma chúng ta." Trên mặt nam tử tóc vàng lộ ra nụ cười xán lạn, hắn ta chậm rãi đi về phía bờ đầm nước, "Mời bốn vị thay ta gửi lời vấn an tới thủ lĩnh của các ngươi."

Một luồng khí tức cường đại bộc phát ra từ trên người nam tử tóc vàng, đó là khí tức của tử vong, mà giờ khắc này, mỹ nữ váy đỏ có thể cảm thụ rõ ràng được tử vong đang kề cận, trong lòng nàng càng cảm thấy bi ai vô cùng. Bốn người bọn họ thân là tứ đại dị năng giả mạnh nhất Trung Quốc, lại có thể không tiếp nổi một chiêu của đối phương?

Một khi bọn hắn chết đi, còn ai có thể ngăn cản Ác Ma tàn sát dị năng giả Trung Quốc?

"Ác Ma vốn nên yên ổn ở lại trong địa ngục." Tại lúc này, một giọng nói bình tĩnh truyền vào trong tai mọi người, như từ chân trời bay tới.

Trên mặt mỹ nữ váy đỏ xuất hiện vẻ khó tin, dường như nàng đang cảm thấy khó có thể tin được bản thân mình còn có thể nghe được giọng nói quen thuộc này. Nàng vô thức quay đầu, sau đó, nàng lập tức thấy một nam nhân trẻ tuổi quen thuộc mà lại xa lạ.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch