Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Đại Quản Gia Là Ma Hoàng

Chương 423: Quái Vật Trong Truyền Thuyết(1)

Chương 423: Quái Vật Trong Truyền Thuyết(1)


“Trác quản gia, chúng ta biết sai rồi, ngươi tha cho chúng ta đi!” Quỷ Lanh Lợi ôm đầu lăn lộn dưới đất, cầu xin tha thứ.

“Cái gì mà Trác quản gia, là Trác lão cha, xin ngươi tha cho chúng ta a, chúng ta không dám nữa!” Quỷ Keo Kiệt một bên ôm đầu, một bên tỏ vẻ cầu xin hét to.

“Cái gì mà Trác lão cha, là Trác gia gia, xin ngươi ...” Lão đại Quỷ Hung Sát đau đầu khó nhịn, mắt đầy lệ quang, thế nhưng không đợi hắn nói hết, tròng mắt đã co rút, trợn mắt nhìn về phía Quỷ Keo Kiệt ở một bên, nhào tới, trực tiếp đấm một quyền lên mặt hắn, mắng to: “Con bà nhà ngươi, ngươi dám chiếm tiện nghi của ta?”

Quỷ Keo Kiệt ôm chặt con mắt đã tím xanh, không rõ ràng cho lắm, Quỷ Nhát Gan lại chịu đựng đau đầu, nhút nhát nói: “Lão đại, vừa mới nãy là lão nhị gọi lão cha trước, ngươi gọi gia gia sau, không thể trách hắn!”

Tròng mắt không khỏi trừng một cái, Quỷ Hung Sát lúc này quay đầu vả cho Quỷ Nhát Gan một cái: “Mẹ nó, ngươi không nói cũng không ai nghĩ ngươi là người câm!”

“Hừ, vốn chính là ngươi sai, ngươi còn dám đánh ta?” Quỷ Keo Kiệt nghe vậy, cũng nhất thời tỉnh ngộ, không khỏi trợn mắt nhìn về phía Quỷ Hung Sát, cũng xông lên cho hắn một quyền.

Quỷ Nhát Gan trong lòng phiền muộn, tuy không dám động thủ trước, nhưng thấy lão nhị đem lão đại đánh nằm xuống, bất giác tránh sau lưng lão nhị, thỉnh thoảng lại lén đánh lão đại một quyền.

Lão tam Quỷ Lanh Lợi e sợ thiên hạ không loạn, một bên ôm đầu đau đớn, một bên ở bên cạnh nhảy tới nhảy lui, góp phần trợ uy.

Trong lúc nhất thời, tứ quỷ đánh nhau loạn thành một đoàn, vô cùng náo nhiệt.

Trác Phàm nghe âm thanh quát tháo không ngừng bên tai, gương mặt mãnh liệt co rút, tức giận đến huyệt thái dương đều sắp nổ tung. Hắn cho tới bây giờ chưa thấy qua đám kỳ hoa nào như thế, cho dù là thân đang bị huyết tằm làm cho thống khổ vẫn còn có thể huyên náo thành như vậy!

“Xem ra đau đớn như vậy đối với đám các ngươi mà nói, vẫn là quá nhẹ. Như vậy, lão tử lại tăng thêm một chút đi.” Hung hăng khẽ cắn môi, ấn quyết trong tay Trác Phàm lại biến.

Phốc!

Tứ quỷ cùng nhau phun ra một ngụm máu tươi, toàn thân đỏ lên, ngược lại lăn lộn dưới đất, kêu càng thảm thiết hơn.Nỗi thống khổ tận trong xương tủy khiến bọn hắn không còn tâm tư đùa giỡn.

Trác Phàm thở hổn hển từng ngụm, phổi như sắp bị bốn tên quỷ này làm cho nổ tung, qua một hồi lâu, mới có thể bình tĩnh trở lại, nhìn về phía Lệ Kinh Thiên nói: “Lệ lão, Cổ Tam Thông kia đến lai lịch như thế nào, sao lại đáng sợ như thế ?”

Chậm rãi lắc đầu, Lệ Kinh Thiên cũng nhíu chặt lông mày ai thán nói: “Ta đây cũng không rõ lắm, bất quá truyền thuyết về Cổ Tam Thông danh xưng là Bất Bại Ngoan Đồng, cả đời chưa bại, 300 năm trước còn từng khiến cho thiên hạ nổi lên một trận sóng to gió lớn, làm cho toàn bộ Đế Quốc gần như phá vỡ. Thế nhưng về sau liền mai danh ẩn tích, sau đó không nghe nhắc tới nữa, không ngờ lại gặp hắn ở chỗ này!”

“Cái gì, 300 năm trước? Tiểu tử kia mới bao nhiêu lớn, làm sao có thể có lớn tuổi như vậy?” Trác Phàm giật mình, không thể tin nói.

Lệ Kinh Thiên cũng là vẻ mặt vô cùng nghi hoặc, lắc đầu: “Ta đây cũng không rõ ràng, lão phu cũng là theo tin đồn mà suy đoán thôi. Nếu như đứa nhỏ này thật sự là Bất Bại Ngoan Đồng, vậy liền tuyệt đối trên 300 tuổi! Hoặc là nói, hắn là hậu nhân của Bất Bại Ngoan Đồng, theo tiền nhân mà lấy tục danh này...”

“Khặc khặc khặc... Bất Bại Ngoan Đồng Cổ Tam Thông, năm đó quát tháo phong vân uy phong cỡ nào, danh xưng cao thủ mạnh nhất Thiên Vũ từ trước tới nay, làm sao có thể có người dám kế thừa tục danh của hắn? Huống hồ thủ đoạn của hắn, mới vừa rồi ngươi cũng được chứng kiến, nếu không phải là Bất Bại Ngoan Đồng xuất thủ, lão nhi ngươi có thể bị chỉnh đến thê thảm như thế sao?”

Thế nhưng Lệ Kinh Thiên nói còn chưa dứt lời, Quỷ Hung Sát đã là cười nhạo hét to, ba quỷ còn lại cũng là một bên kêu gào, một bên phát ra tiếng cười quái dị.

Lệ Kinh Thiên nhẹ vuốt chòm râu, khẽ gật đầu. Bốn tên quỷ lùn này tuy nói năng lộn xộn, đầu óc không dùng được, nhưng nói cũng rất có đạo lý. Nếu không phải Bất Bại Ngoan Đồng Cổ Tam Thông , quái vật trong truyền thuyết kia mà nói, hắn thật đúng là không tin trên đời có ai có thể dễ dàng đem hắn đánh thảm bại đến trình độ như vậy, gần như không còn chút tôn nghiêm nào.

Trác Phàm liếc xéo bốn người kia một chút, lạnh lùng nói: “Lệ lão không biết chuyện về Cổ Tam Thông này, chẳng lẽ các ngươi thì biết rõ?”

“Đương nhiên, lão nhi này tuy đã cao tuổi rồi, nhưng đại chiến 300 năm trước, hắn đoán chừng còn chưa ra đời đâu, biết cái đếch gì a!” Quỷ Hung Sát khinh thường mỉa mai cười ra tiếng.

Trác Phàm nhướng mày, gương mặt hiện lên vẻ nghi hoặc: “Lệ lão không biết, các ngươi so với Lệ lão cũng chưa chắc lớn hắn được mấy tuổi, chẳng lẽ lại biết rõ?”.

“Hắc hắc hắc... Trác quản gia, ngài có chỗ không biết. Năm đó sự tình do Cổ Tam Thông gây ra tạo nên huyên náo quá lớn, không chỉ là sỉ nhục bảy nhà, còn làm cả Thiên Vũ Đế Quốc hổ thẹn. Cho nên tục danh của hắn ở trong đế quốc cơ hồ cũng là cấm ngữ. Bên trong bảy nhà, cũng chỉ có gia chủ các đời mới được biết về chuyện của hắn, thậm chí hơn phân nửa các vị trưởng lão trong gia tộc cũng không biết tới, bởi vì thực sự không còn mặt mũi a, khặc khặc khặc...”

Quỷ Hung Sát lại quái dị kêu lên, phảng phất như đang giễu cợt bảy thế gia không ai bì nổi kia: “Ma Sách Tông chúng ta không cấm nói về chuyện này, thậm chí trước khi gia nhập tông môn, trưởng lão tông môn còn cố ý căn dặn một câu, nhất định không được sinh ra gút mắc với tiểu quái vật này. Ai ngờ chúng ta lại xui xẻo như vậy, mới trốn được ra khỏi cấm chế liền đụng phải hắn. Ai, thực sự quá không may a, oa...”

Nói xong, Quỷ Hung Sát tựa hồ lại nghĩ tới chuyện thương tâm của bốn người bọn hắn, không ngờ liền khóc toáng lên, ba quỷ còn lại cũng một bên kêu gào một bên khóc lớn theo.

Trác Phàm nghe vậy trong lòng phát phiền, quát to: “Đừng khóc, tranh thủ thời gian nói rõ ràng cho lão tử!”

“Vâng!” Tứ quỷ trong nháy mắt dừng lại tiếng khóc, nhút nhát nói: “Vậy kính xin Trác quản gia tha cho chúng ta, để cho chúng ta suy nghĩ rõ ràng một chút...”

Hai tròng mắt Trác Phàm hơi híp lại, khẽ thở dài, ấn quyết trong tay lại biến, đau đớn trên thân bốn người liền trong nháy mắt đình chỉ, một lần nữa hưng phấn mà nhảy dựng lên, cười quái dị liên tục.

Trác Phàm thấy bốn người bọn họ không có chút nào tự kiểm điểm, trong lòng tức giận, nhưng lại không có cách nào, chỉ là lạnh lùng nói: “Các ngươi đem sự kiện này một năm một mười nói rõ cho ta, chuyện cũ lúc trước ta sẽ bỏ qua, nếu không thì.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch