Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Đại Quản Gia Là Ma Hoàng

Chương 213: Một đường sinh cơ (2)

Chương 213: Một đường sinh cơ (2)
Nhưng chỉ một câu của Trác Phàm đã khiến hắn không tiếc trở mặt với Đế Vương Môn, chống đỡ cho Hoa Vũ Lâu.

Tiểu tử này có lai lịch thế nào, vì sao sức ảnh hưởng của hắn còn mạnh hơn Nhị công tử hắn chứ?

Chú ý đến điều này còn có không ít trưởng lão, Sở Khuynh Thành cùng hai vị lâu chủ Thanh Hoa, Mẫu Đơn. Tuy bọn họ không nói rõ, nhưng ánh mắt kinh ngạc lại chăm chú nhìn Trác Phàm dò xét.

Trác Phàm cười khẽ, không để ý tới, chỉ lo cùng Tạ Thiên Dương ăn uống linh đình, giống như hai người là bạn tốt nhiều năm.

“Kiếm Hầu Phủ thì sao, các ngươi có ý kiến gì?” Ánh mắt dần trở nên lạnh nhạt, Hoàng Phủ Thanh Vân nhìn Kiếm Tùy Phong.

Truyện được dịch bởi Nhóm Tại Hạ Bất Tài Hiện tại bộ truyện đang bị các trang web khác đánh cắp và đăng lại, mong các bạn đọc truyện trên các kênh chính thống của nhóm để ủng hộ cũng như giúp cộng đồng dịch thuật phát triển.

Còn không đợi Kiếm Tùy Phong đứng dậy, Tạ Thiên Dương đã vỗ bả vai hắn, khẽ cười nói: “Bát trưởng lão, chuyện này do ta quyết định.”

“Hả, Thiên Dương, việc quan hệ đến tương lai của Kiếm Hầu Phủ chúng ta, ngươi nhất định phải...”

“Biết, biết!”

Tạ Thiên Dương không kiên nhẫn khoát khoát tay, cười lạnh liếc mắt nhìn Hoàng Phủ Thanh Vân, lại nhìn về phía Trác Phàm cười xấu xa nói: “Tiểu tử, ta cùng ngươi mới quen đã thân, ngươi thật sự là con rể của Hoa Vũ Lâu sao?”

“Đúng vậy!” Ánh mắt đảo quanh, Trác Phàm không rõ ràng cho lắm, đành phải gật đầu nói.

“Hắc hắc hắc... Vậy ngươi hôn lão bà ngươi một chút, chứng minh cho ta xem!” Tạ Thiên Dương chỉ Tiếu Đan Đan, đắc ý cười to.

Nghe được lời này, hai má Tiếu Đan Đan trở nên đỏ bừng, cẩn thận liếc nhìn Trác Phàm, tim đập rộn ràng. Trác Phàm trợn mắt giận dữ nhìn Tạ Thiên Dương, thấp cuống họng mắng: “Tiểu tử ngươi có ý tứ gì, muốn ăn đòn đúng không?”

Tạ Thiên Dương nhướng mày thản nhiên nói: “Này này này, ta biết ngươi muốn ta ủng hộ ngươi. Nhưng nếu ngươi không theo lời của ta, một phiếu này ta không biết cho bầu cho ai đâu.”

Cái gì?

Lời vừa nói ra, tất cả mọi người như ngừng thở, Kiếm Tùy Phong tức giận xém chút ngất đi, quyết định tồn vong của gia tộc trong tương lai, sao tiểu tử này xem như trò đùa vậy chứ?

“Thiên Dương!” Kiếm Tùy Phong cả giận nói.

“Bát trưởng lão, tin tưởng ta, ta biết mình đang làm gì!” Tròng mắt ngưng tụ, Tạ Thiên Dương cho hắn một ánh mắt trấn an, dáng vẻ nghiêm túc kia, Kiếm Tùy Phong chưa từng thấy qua.

Cuối cùng, hắn gật đầu, vẫn lựa chọn tin tưởng tên đệ tử không biết lai lịch này.

“Được, Tạ Thiên Dương...” Trác Phàm nắm chặt song quyền, nhìn ánh mắt đắc ý của Tạ Thiên Dương, hận không thể đi tới đánh cho hắn một trận, có điều vẫn nhịn xuống, nở nụ cười như muốn ăn tươi nuốt sống nói: “Theo như lời của ngươi, ta làm theo!”

Vừa dứt lời, Trác Phàm ôm lấy Tiếu Đan Đan vào trong ngực, trước mặt tất cả mọi người hôn nàng.

Trong nháy mắt đầu Tiếu Đan Đan trống rỗng, chờ Trác Phàm đứng dậy nhìn vẻ mặt hưng phấn của Tạ Thiên Dương, mắng to một tiếng: “Biến thái, ngươi có ý tứ gì? Muốn chơi gái tự mình đi mà chơi, đừng biến lão tử thành trò cười.”

“Ha ha ha, ngươi cũng có ngày hôm nay, ta muốn đem chuyện này nói cho nàng, để nàng ta triệt để hết hy vọng với ngươi.” Tạ Thiên Dương vỗ bàn cười lớn.

Tất cả mọi người ngây ngốc nhìn vị thiếu gia Kiếm Hầu Phủ, không biết trong lời nói của hắn có ý gì, nghe ra hình trước đó như hai người bọn họ có quen biết nhau.

Chỉ có Trác Phàm biết, “Nàng” trong miệng hắn là chỉ Tiết Ngưng Hương.

Bất đắc dĩ lắc đầu, Trác Phàm thở dài: “Bỏ phiếu đi.”

“Tốt, huynh đệ, ta ủng hộ ngươi.” Thật vất vả để nín cười, Tạ Thiên Dương nhìn Hoàng Phủ Thanh Vân, khiêu khích nhướng mày: “Nhị công tử, ta tuyệt đối sẽ không ủng hộ ngươi. Cho nên, Kiếm Hầu Phủ cho rằng ngươi phân xét bất công!”

Hoàng Phủ Thanh Vân hung hăng nắm quyền đầu, hai mắt hung tợn nhìn Tạ Thiên Dương: “Tốt, tiểu tử ngươi thật có gan, chờ đấy cho ta.”

Tạ Thiên Dương cũng không sợ hãi ngẩng đầu, không nói gì.

Đến tận lúc này, trưởng lão thất thế gia phân xét xem như hòa. Ba người Sở Khuynh Thành vô cùng vui mừng, từ xa cúi đầu cảm tạ Tạ Thiên Dương, tiếp đó nhìn về phía Hoàng Phủ Thanh Vân nói: “Nhị công tử đã phân xét không chiếm được sự tán đồng của thất thế gia, vậy lần phân xử này vô hiệu.”

“Ai nói phân xử vô hiệu, chẳng lẽ ngươi quên còn có Đế Vương Môn chúng ta sao?” Hoàng Phủ Thanh Vân tức giận hừ một tiếng.

“Hắc hắc hắc... Cho tới bây giờ ta chưa từng nghe nói qua, phân xét còn có thể tham dự bỏ phiếu. Ngay từ đầu Đế Vương Môn không được bỏ phiếu rồi.” Trác Phàm cười lạnh nói.

Hoàng Phủ Thanh Vân lạnh lùng nhìn về phía Trác Phàm.

Nếu không phải nửa đường Trác Phàm ra mặt, lôi kéo hai thế gia Tiềm Long Các cùng Kiếm Hầu Phủ, Hoa Vũ Lâu đã sớm lực bất tòng tâm, ngoan ngoãn đầu hàng!

Tiểu tử ngươi bổn công tử nhất định hạ sát! Hoàng Phủ Thanh Vân nhìn về phía Trác Phàm, sát ý lóe qua rồi biến mất.

Trác Phàm nhìn ra tia sát ý này, cười khẽ nói: “Nếu Nhị công tử bất mãn với kết quả này, tại hạ còn một đề nghị, hai bên thối lui một bước, Nghiêm trưởng lão giao ra giải dược, trong Hoa Vũ Lâu, ngoài Bồ Đề Tu Căn bất kỳ vật gì cũng có thể chọn lựa một cái, như thế nào?”

“Không được, ngoài Bồ Đề Tu Căn, lão phu không cần gì.” Độc Thủ Dược Vương vung lên ống tay áo, tức giận hừ ra tiếng.

Trác Phàm nhếch miệng cười, như đoán được ý đồ: “Ngài muốn Bồ Đề Tu Căn, cũng không phải là không thể được, có điều đây là bảo trấn lầu, ngài không thể lấy không, phải dùng bản lĩnh mà đoạt.”

“Ngươi có ý gì?” Độc Thủ Dược Vương nghi ngờ nói.

“Rất đơn giản, Bách Đan Thịnh Hội chuẩn bị đến gần, sẽ lấy Bồ Đề Tu Căn làm phần thưởng, vô địch thịnh hội có thể danh chính ngôn thuận mà có.”

“Được, lão phu thật muốn xem, về luyện đan ai có thể hơn được lão phu? Ha ha ha...” Độc Thủ Dược Vương cười lớn, chuyện này có khác gì tặng không.

Hoàng Phủ Thanh Vân trầm ngâm một chút, cũng gật đầu đồng ý. Chỉ mấy người Sở Khuynh Thành lộ ra thần sắc lo lắng, luyện đan đoạt bảo, người nào có thể so sánh được với Độc Thủ Dược Vương?

Tuy nhiên đây là đường sống duy nhất của Hoa Vũ Lâu nhưng cũng không khác gì không có đường...

Truyện được dịch bởi Nhóm Tại Hạ Bất Tài Hiện tại bộ truyện đang bị các trang web khác đánh cắp và đăng lại, mong các bạn đọc truyện trên các kênh chính thống của nhóm để ủng hộ cũng như giúp cộng đồng dịch thuật phát triển.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch