Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Cuồng Đế Bách Mỹ Duyên

Chương 188: Ở chung tĩnh thất (1)

Chương 188: Ở chung tĩnh thất (1)




Ngay cả khi những người khác trong tiểu đội đã tiến đến, Diệp Phi và Liễu Quân Di cũng vẫn ôm nhau như vậy, ai cũng không nói thêm lời nào, mà những đội viên chiến đội đặc chủng kia trông thấy bọn họ như vậy, cũng đều không nói gì thêm, những người này đại đa số đều đã biết quan hệ của hai người bọn họ, Liễu Quân Di sau khi bị đả kích tìm đến người nhà để được an ủi cũng là một chuyện rất bình thường đấy.

Đợi cho toàn bộ mười tiểu đội tập hợp xong, trời đã có chút tối, Liễu Quân Di hỏi qua một chút, ngoại trừ tiểu đội của Diệp Phi ra, những tiểu đội khác thậm chí ngay cả một chút bóng dáng của địch nhân cũng không nhìn thấy, hơn nữa cũng giống như tiểu đội của Diệp Phi, ngay cả dấu vết phần tử khủng bố từng xuất hiện qua cũng không có phát hiện.

Thời điểm đại đội trở lại căn cứ, cũng đã là hơn 10 giờ tối. Sau khi trở về chuyện thứ nhất chính là sắp xếp cho Lý Vân cùng hơn mười đội viên bị thương kia nhập viện điều trị, trải qua vị đại đội trưởng kia hết lòng chăm sóc, thương thế của Lý Vân đã cơ bản ổn định lại, đã không còn vấn đề gì nguy hiểm đến tính mạng, điều này làm cho Diệp Phi không khỏi thở ra một hơi thật to, nếu như Lý Vân thực sự có điều gì ngoài ý muốn, hắn cả đời cũng sẽ không an tâm đấy.

Dưới đề nghị của Diệp Phi và sự cho phép của Liễu Quân Di, Lý Vân suốt đêm được đưa về Vọng Hải để tiếp nhận điều trị tốt nhất, mà Liễu Quân Di thì triệu tập tất cả thành viên từ trung đội trưởng trở lên đến phòng họp.

Trong phòng họp rộng lớn, mấy chục người ngồi, từng người đều là cấp bậc trung tá trở lên, chỉ có duy nhất một tên lính quèn là Diệp Phi, tuy nhiên bởi vì biểu hiện ngày hôm nay của hắn, tất cả đội viên chiến đội đặc chủng đã coi hắn là một vị anh hùng rồi, tham gia hội nghị cấp cao như vậy cũng là không có một chút vấn đề đấy.

Đợi tất cả mọi người ngồi xuống, Liễu Quân Di liền hỏi:

- Các vị có ý kiến gì đối với chuyện phát sinh hôm nay không?

Vị đại đội trưởng của tiểu đội Diệp Phi lên tiếng đầu tiên, nói:

- Tôi cảm thấy sự tình hôm nay rất là kỳ lạ, chúng tôi một đường đi qua cũng đã điều tra cực kỳ cẩn thận, ngay cả một chút dấu vết cũng không có phát hiện, vậy mà hết lần này tới lần khác kẻ địch lại bao vây từ phía sau của chúng tôi, chuyện này cũng quá mức không hợp với lẽ thường rồi.

Trường Cường cùng một tổ với Liễu Quân Di cũng nói:

- Tổ của chúng tôi cũng là như vậy, căn bản một chút dấu hiệu cũng không có, cả đội đã bị bao vây.

Mấy tổ khác mặc dù không gặp phải tập kích, nhưng cũng đã nghe nói qua, lúc này cũng đều xôn xao nghị luận, chỉ là thảo luận nửa ngày cũng không tìm ra được nguyên do gì, Liễu Quân Di đành phải tổng kết nói:

- Cho nên tôi hoài nghi hành động lần này của chúng ta đã sớm bị kẻ địch biết được, bởi vậy bọn chúng mới có thể bố trí mai phục trên chính con đường mà chúng ta sẽ đi qua.

Giống như lần đầu tiên Liễu Quân Di nghe được phân tích này của Diệp Phi, đám chỉ huy của chiến đội đặc chủng đều là kinh ngạc không thôi, đều lắc đầu nói không có khả năng, thậm chí có vài người tính tình không được tốt lắm cũng đã vì việc Liễu Quân Di không tín nhiệm đồng đội mà có chút bất mãn.

Liễu Quân Di lại nói:

- Cũng không phải là tôi hoài nghi đồng đội của chúng ta, bởi vì địch nhân rõ ràng là muốn đem chúng ta một mẻ hốt gọn, cho dù lợi ích có lớn đến đâu, tôi nghĩ cũng không có ai muốn đem ngay cả chính mình cũng hại a? Nhưng mà các vị đừng quên, phương hướng phân chia cụ thể của hành động lần này cũng không phải chỉ có mình chúng ta mới biết rõ.

- Liễu đội trưởng, ngài nói chính là tổng tham ưu bên kia?

Một vị đại đội trưởng lập tức kinh hô thành tiếng nói:

- Chuyện này rất không có khả năng, hơn nữa, nếu thật sự là như vậy, vì sao trong mười tổ của chúng ta chỉ có hai tổ gặp mai phục?

Liễu Quân Di không khỏi sững sờ, sau khi nàng nghe Diệp Phi giải thích, cũng đã nhận định trong chuyện này tuyệt đối có âm mưu, cho nên có chút điểm đáng ngờ cũng không kịp suy tính đến, lúc này lại là có chút bị hỏi khó rồi.

Diệp Phi lại khẽ cười nói:

- Cái này rất dễ giải thích, xin hỏi vài vị đại đội trưởng không gặp phải phục kích, có phải khu vực các vị đi tới đều có chút sai lệch so với phương hướng ban đầu hay không?

Mấy vị đại đội trưởng kia suy nghĩ một chút liền nói:

- Không sai, chúng ta quả thực là vì các loại nguyên nhân về địa hình mà có chút sai lệch khỏi phương hướng trước đó.

- Nói cách khác, nếu như không phải sai lệch phương hướng mà nói, rất có khả năng mười tiểu đội chúng ta đều sẽ gặp phải mai phục, cho nên số lượng quân địch căn bản cũng không phải chỉ có 500 người giống như lời của bộ tổng tham ưu trước đó, mà ít nhất là nằm trong khoảng 2-3000 người! Cho dù tình báo có sai, số lượng cũng không có khả năng kém nhiều đến vậy a?

Diệp Phi chậm rãi nói ra, lúc này nơi nào còn có chút ngây ngô của một thiếu niên? Ngược lại có phần lộ ra phong độ của một đại tướng, cho dù là những đặc công tinh anh này cũng đều không khỏi có chút tin phục, Liễu Quân Di thấy hắn như vậy lại càng là hai mắt sáng lên.

Lúc này lại có người nghi hoặc hỏi:

- Coi như là âm mưu của bên kia, nhưng tại sao bọn họ lại phải làm như vậy? Không phải bộ đội đặc chủng chúng ta vẫn luôn phục tùng mệnh lệnh của bên kia sao?

Diệp Phi khẽ cười cười, lại không hề trả lời, mà là nhìn về phía Liễu Quân Di, dù sao nàng mới là tổng chỉ huy, uy nghiêm và cơ trí tuyệt đối phải biểu hiện ra ngoài, bằng không chỉ sợ sẽ không dễ chỉ huy đội ngũ.

Liễu Quân Di thấy Diệp Phi nhìn về phía mình, cũng hiểu rõ suy nghĩ của hắn, đối với phần quan tâm này của hắn trong nội tâm lại cảm thấy cực kỳ ấm áp, nhìn quanh phòng họp một chút, lại nói ra:

- Việc này rất đơn giản! Binh chủng đặc công chúng ta mặc dù chịu sự quản lý của nơi đó, nhưng có thể mệnh lệnh cho chúng ta cũng chỉ có đơn vị kia, cũng không phải người nào chỉ cần là người quản lí đơn vị kia, hay quân hàm cao là có thể ra lệnh. Cho nên người này chính là muốn đem những người nắm quyền như chúng ta loại bỏ, sau đó triệt để khống chế chiến đội đặc chủng.

Những lời này của Liễu Quân Di vừa nói ra, lập tức khiến cho cả đám xôn xao, tuy nhiên càng nghĩ lại càng cảm thấy nàng nói rất có lý, đại đội trưởng chiến đội Đông Bắc vốn là tính tình nóng nảy, đột nhiên lớn tiếng nói:

- Ta biết rồi, trách không được lần này cái tên ở kinh thành kia lại không tự mình dẫn đội đến, nhất định là hắn cũng đã sớm từ chỗ dựa của hắn biết được chuyện này rồi, mà cái chỗ dựa này của hẳn, nhất định chính là người chủ mưu tạo ra kế hoạch này, đáng tiếc a, chúng ta cũng không biết chỗ dựa của hắn là ai.

Đội trưởng chiến đội Đông Bắc nói ra lại để cho mọi người trong lòng sáng tỏ, có người nói:

- Không thể nào, tên kinh thành kia tuy bình thường có chút kiêu ngạo, nhưng cũng không xấu đến mức này a?

Lời nói là như vậy, nhưng từ trong giọng nói có thể nghe ra, người này cũng đã tin đến tám chín phần rồi, những người khác cũng đều là như vậy, không khỏi đưa ánh mắt tập trung lại trên người vị trung đội trưởng họ Cao chịu trách nghiệm dẫn đội của kinh thành lần này.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch