Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Cuồng Đế Bách Mỹ Duyên

Chương 127: Âm mưu hương diễm

Chương 127: Âm mưu hương diễm




Trong phòng lúc này, một vị mỹ phụ nhìn qua khoảng hơn ba mươi tuổi đang ngồi ở bên trong, biểu lộ có vẻ hơi khẩn trương và sợ hãi, nhưng căn bản không làm suy giảm vẻ đẹp của nàng, một đầu tóc đen tùy ý buông xuống sau vai, khuôn mặt trứng ngỗng, đôi mắt hạnh nhân, khóe mắt hơi cong lên, càng có thêm một tia phong tình vũ mị, lại thêm cái mũi cao thẳng, khuôn miệng khéo léo cùng da thịt trên mặt vô cùng mịn màng, cấu thành một dung nhan gần như hoàn mỹ, chỉ có duy nhất không được hoàn mỹ chính là, môi của nàng hơi dày một ít, nhưng thực sự bởi vậy lại có vẻ càng thêm gợi cảm.

Mỹ nhân như vậy, lại thêm bộ dáng điềm đạm đáng yêu kia, chỉ sợ không có bất kỳ người đàn ông nào sau khi thấy nàng lại không động tâm, hơn nữa cùng cái biểu lộ điềm đạm đáng yêu kia bất đồng chính là, vị mỹ phụ này dáng người cực kỳ nóng nảy, nàng mặc một bộ đồ mặc ở nhà có chút rộng thùng thình, chính là loại y phục rộng thùng thình này mặc lên người của nàng lại có vẻ hơi nhỏ, bởi vì bán cầu trước ngực nàng thực sự quá lớn, đẩy quần áo lộ ra hai khối hùng vĩ nhô lên, chỗ cổ áo hơi thấp xuống hiện ra một đầu khe rãnh cực kỳ thâm thúy, cơ hồ có thể làm cho người ta bị lạc vào.

Có lẽ là bình thường có chút chú ý bảo dưỡng, tuy rằng tuổi cũng đã không nhỏ, nhưng phần eo mỹ phụ lại cũng không mập ra giống như một số nữ nhân cùng tuổi khác, mà vẫn bảo trì thon gọn như lúc thiếu nữ, bởi vì đang ngồi, cặp mông vốn là cực kỳ màu mỡ kia có vẻ càng thêm cực kỳ to tròn, cặp đùi bởi vì có quần áo rộng thùng thình che lấp, nhìn không ra đường cong như thế nào, nhưng có chút có thể khẳng định, thì phải là cực kỳ thon dài, chân ngọc khéo léo cũng đồng dạng được bao vây tại một đôi giày vải ở nhà, làm cho người ta không nhìn dáng vẻ thực sự của nó, bất quá cho dù như thế, cũng khiến cho cả người nàng xinh đẹp đến cực hạn, cũng khó trách Diệp Vũ lại tốn hao nhiều tâm tư như vậy để đến được nàng, cuối cùng rồi lại mơ màng tiện nghi cho Diệp Phi.

Chứng kiến Diệp Vũ tiến đến, biểu lộ sợ hãi trên mặt mỹ phụ càng đậm, vội vàng đứng lên, nói ra:

- Vũ thiếu, ngài đã tới.

Diệp Vũ khẽ gật đầu, đi qua ngồi xuống, đồng thời phất tay ra hiệu mỹ phụ kia ngồi vào đối diện, hỏi thẳng vấn đề:

- Suy nghĩ thế nào?

Khuôn mặt mỹ phụ thoáng cái trở nên cực kỳ tái nhợt, cúi đầu, thấp giọng nói ra:

- Vũ thiếu, ngài có thể đổi lại yêu cầu khác được không, ta...

- Nói như vậy ngươi là không nguyện ý rồi?

Sắc mặt Diệp Vũ trầm xuống, cắt đứt lời mỹ phụ nói, lập tức lại cười âm hiểm:

- Vậy cũng dễ làm, ta đi tìm nữ nhi của ngươi, nàng hiện giờ chính là rất ưa thích phần công tác này đấy, nếu như ta để cho nàng có cơ hội dùng thân thể đến trao đổi, ngươi đoán nàng sẽ như thế nào?

- Không được!

Mỹ phụ vội vàng kêu lên, đối với nữ nhi của mình, nàng lại là hiểu rõ đấy, bất quá cùng mình bất đồng, tính cách nữ nhi chính là cực kỳ cương liệt, nếu như Diệp Vũ đi tìm nàng, nhất định sẽ khiến cho sự tình càng thêm hỏng bét, đến lúc đó công tác bị mất là việc nhỏ, chỉ sợ an toàn của nhân thân cũng sẽ bị uy hiếp, nàng chính là biết rõ thế lực Diệp gia tại Vọng Hải là lớn cỡ nào đấy.

Chứng kiến mỹ phụ có dấu hiệu khuất phục, Diệp Vũ cười càng thêm đắc ý, bởi vì hắn nghĩ tới một điểm càng quan trọng, phải biết rằng, nữ nhi của vị mỹ phụ này tại Vọng Hải cũng coi như một nhân vật rất có thực quyền, nếu như không phải tính cách mỹ phụ này quá mức mềm yếu, chỉ sợ mình căn bản không có cơ hội đắc thủ, nếu như hiện tại đem hết thảy đều đổ lên người Diệp Phi, vậy sau này cho dù bị con gái của nàng biết được, cũng sẽ chỉ oán hận Diệp Phi, không có khả năng lại gây khó dễ với mình, hơn nữa bởi như vậy, cũng có thể đồng thời bắt lấy tay cầm của Diệp Phi lẫn người nọ, đối với kế hoạch khống chế Diệp gia sau này của mình, cũng hẳn là có chút chỗ tốt đấy.

Nghĩ thông suốt những thứ này, Diệp Vũ triệt để buông xuống tưởng niệm đối với mỹ phụ, tuy rắng hắn rất muốn cầm đầu hưởng phúc, thậm chí hưởng dụng lại sau khi qua tay Diệp Phi cũng sẽ không tiếc, bất quá hiện giờ hắn lại không nghĩ như vậy rồi, bởi vì nếu như chính hắn cũng động tới vị mỹ phụ này, vậy điểm yếu của người khác cũng sẽ thành chỗ sơ hở của mình rồi.

Khẽ cười cười, Diệp Vũ nói ra:

- Ngươi cũng không cần quá mức kháng cự, phải biết rằng vị huynh đệ kia của ta chính là một vị mỹ nam thiếu niên hiếm có, nhất định sẽ không lỗ lã đấy.

- Ah?

Mỹ phụ không khỏi sững sờ, nàng vẫn cho là Diệp Vũ bức bách mình như vậy là vì thỏa mãn tư dục của hắn, không nghĩ tới hắn lại là muốn đem mình đưa cho người khác, trong nội tâm không khỏi khẽ thở dài một hơi, cũng không phải nàng đối với câu "mỹ thiếu niên" kia có gì tâm động, chỉ là trong lòng của nàng, Diệp Vũ đã là người xấu xa nhất trên đời này, nếu như không phải hắn, tối thiểu vẫn dễ dàng tiếp nhận hơn một ít.

- Rất kinh ngạc phải không?

Diệp Vũ bắt đầu giả trang làm người tốt:

- Ta cũng không nghĩ ra, tên Diệp Phi kia như thế nào lại coi trọng ngươi, dù sao tuổi tác chênh lệch lớn như vậy, chính là ngươi cũng nên biết, địa vị của ta tại Diệp gia thủy chung là không có cách nào so được với hắn đấy, vậy nên hắn nói như thế nào ta liền làm như thế đó rồi.

Nghe được người lập tức sẽ cùng với mình kia chính là Diệp Phi, trong nội tâm mỹ phụ càng thêm thoải mái, tên của Diệp Phi nàng cũng là nghe qua đấy, tuy rằng cũng không phải hiểu rất rõ, nhưng nghĩ đến như thế nào cũng không có khả năng xấu xa giống như Diệp Vũ, hơn nữa hắn vẫn chỉ là một cái hài tử mới mười mấy tuổi, chỉ cần mình biết dùng lễ nghĩa với hắn, hắn chắc hẳn sẽ bỏ qua cho mình, nếu như thật sự không được, phải dùng phương thức kia phục vụ hắn, tuy rằng bởi vì do trượng phu mà hai năm qua một mực chưa từng làm qua phương diện này, nhưng đối phó với một đứa bé, nàng tin tưởng hẳn là rất nhẹ nhàng đấy.

Quyết định chủ ý, mỹ phụ rốt cục gật đầu đáp ứng, khiến Diệp Vũ tự cho là mưu kế thực hiện được có chút vui sướng nở nụ cười:

- Tốt lắm, ta liền đi xuống trước, ngươi nghỉ ngơi một chút đi, một hồi huynh đệ của ta sẽ trực tiếp tới.

Nói xong liền xoay người tiến ra cửa.

Lúc này Diệp Phi đang cùng đám công tử bột chơi đùa vui vẻ, cũng không biết có phải cố ý hay không, con kiến những người kia lựa chọn sau khi bỏ vào trong cái ống, cả đám đều là nửa chết nửa sống, cho dù tìm đúng phương hướng, cũng là bò nửa ngày không được một bước, cho nên chỉ trong chốc lát, Diệp Phi cũng đã thắng liền vài ván rồi, tiền đánh bạc thu được đã đạt đến vài chục vạn, chính là hắn lại là một bộ dạng không yên lòng, thỉnh thoảng nhìn hướng trên lầu, đợi sau khi chứng kiến Diệp Vũ đi xuống, lập tức ném đi hộp thủy tinh sắp chiến thắng trong tay , bước nhanh tới đón, có chút lo lắng hỏi :

- Vũ ca, thế nào?

Bộ dạng như con khỉ gấp gáp kia của Diệp Phi khiến cho Diệp Vũ âm thầm cười lạnh, đáp:

- Yên tâm đi, cũng đã sắp xếp xong xuôi, huynh đệ, ngươi là hiện tại đi lên, hay là lại cùng chúng ta chơi một hồi?

- Đương nhiên là hiện tại...

Diệp Phi một bộ nôn nóng khó nhịn, bất quá nói đến một nửa rồi lại lập tức dừng lại, sửa lời nói:

- Cái này không vội, chúng ta còn là chơi thêm một hồi a.

Chứng kiến bộ dáng rụt rè kia của Diệp Phi kia, trong nội tâm Diệp Vũ lại càng vui mừng, cũng không có vạch trần hắn, cười nói:

- Cũng tốt, huynh đệ chúng ta tới đại sát tứ phương trước, sau đó huynh đệ ngươi lại đại chiến một hồi!

Trong lúc Diệp Phi lộ vẻ càng ngày càng thiếu kiên nhẫn, mọi người lại chơi đùa một hồi, rất nhanh đến thời điểm hơn ba giờ chiều, sau khi Diệp Vũ ra hiệu ly khai, trong đại sảnh chỉ còn lại hai người Diệp Phi cùng Diệp Vũ, Diệp Vũ cười nói:

- Huynh đệ, hiện tại cũng không sớm, ngươi mau lên đi, ca ca ta sẽ không quấy rầy ngươi.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch